XtGem Forum catalog
Khách Điếm Đại Long Môn

Khách Điếm Đại Long Môn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328522

Bình chọn: 7.5.00/10/852 lượt.

ạn: - Long huynh, sao huynh lại để tiền phu nhân bị tiểu điệt của mình chà đạp thế? Xét về luân thường đạo lý, dù thế nào cũng không

thể đến lượt cháu trai huynh được.

- Không đến hắn, cũng chẳng tới lượt huynh.

- Vậy sao? Cũng chưa chắc đâu. - Bạch Phong Ninh cười khẩy, ôm eo Long

Tiểu Hoa nhảy lên, hướng về phía đám người đang tranh giành tú cầu.

Tuy võ công của hắn không thể coi là tinh thông nhưng so với người cha

khủng bố của hắn, người mỗi ngày đều mắng hắn võ công không ra gì mà

nói, rốt cuộc không ra gì đến mức nào thì hắn cũng không rõ. Thế nhưng

đá bay mấy thứ binh khí, đạp ngã mấy tên tiểu tử, bay giữa không trung,

một tay ôm nữ nhân, một tay giành tú cầu, những chuyện vặt vãnh này đều

không thành vấn đề. Điều quan trọng là phải giữ phong độ như mẹ hắn nói. Không được hễ đánh không lại là quay đầu, hễ đánh không lại là bỏ chạy. Thà thua danh lợi, cũng không thể để thua phong độ.

Thấy Bạch Phong Ninh nhẹ nhàng bay trong không trung giành tú cầu, Long Tiểu Hoa giơ tay ra đòi bắt:

- Đưa cho tôi, đưa cho tôi. - Đưa cho nàng là nàng sẽ thắng, thuận lợi

hoàn thành nhiệm vụ, được một năm đọc tiểu thuyết thoải mái, còn có thể

làm cho chồng cũ của nàng tức đỏ cả mặt. Mau đưa cho nàng đi.

Bạch Phong Ninh giơ lên cao, có ý không cho nàng chạm đến quả tú cầu, nhìn nàng:

- Long Nhi, muội thật sự muốn có quả tú cầu của người khác đến vậy sao?

- Muốn, muốn có. - Tiểu thuyết và “cha”.

- … Thật kỳ lạ! - Bạch Phong Ninh nhìn nàng cười, đưa nàng trở lại mặt

đất. Hắn liếc mắt nhìn bộ xiêm y màu đỏ nàng đang mặc và chiếc dây lưng

xám có thiêu chữ “Diệu” thì liếc nhìn bề phía Diệu vương gia, nhếch môi, lạnh lùng nói: - Tự nhiên ta không muốn đưa cho muội nữa.

- Hả? - Thế là ý gì? Cướp được tú cầu rồi không đưa cho nàng, muốn đùa nàng sao? Hắn làm người nhà của nàng kiểu gì vậy?

- Muội muốn ư? Vậy thì đuổi theo ta đi. - Hắn giơ tú cầu vung vẩy trước

mặt nàng, rồi phi thân ra ngoài: - Đuổi được ta, ta sẽ ngoan ngoãn đưa

cho muội. Nếu không thì muội cứ việc nhìn xem nó rơi vào tay vị công

chúa, tiểu thư nào đó.

- Cái… cái gì? Rốt cuộc huynh làm gì thế hả? Đó chính là… - Một năm đọc

tiểu thuyết và “cha” của nàng đó. Tuy “cha” thì nàng không thể cho hắn

mượn được nhưng hai người bọn họ có thể cùng đọc tiểu thuyết mà.

- Long Nhi, muội không đuổi theo ta là ta chạy mất đấy. - Hắn cao giọng đùa cợt.

- Huynh đứng lại cho tôi. Không được chạy. Họ Bạch kia, đưa quả tú cầu

cho tôi. Huynh phải đưa cho tôi. Đó là hạnh phúc của tôi đấy. Oa oa oa! - Long Tiểu Hoa vội vàng co đôi chân ngắn ngủn chạy về phía Bạch Phong

Ninh.

Cung Diệu Hoàng cũng bị Bạch Phong Ninh đùa cợt đến mức nổi giận lôi đình.

Khó khăn lắm mới lấy được quả tú cầu, lần này lại bị người ta lôi ra đùa cợt:

- Họ Bạch kia, ngươi trả quả tú cầu cho cô ấy. Nếu không thì tiểu vương sẽ đạp bằng nhà họ Bạch của ngươi đấy.

- Bạch mỗ không muốn đấy. Ai bảo Cung đại thiếu gia bắt Long Nhi của Bạch mỗ ăn mặc xấu xí thế này. Long Nhi, cởi ngay bộ y phục đó ra. - Hắn vừa nhẹ nhàng bay xa nàng vừa chỉ vào bộ đồ chẳng ra làm sao mà nàng đang

mặc.

- Bên trong tôi chỉ mặc mỗi yếm thôi, làm sao cởi ra được? - Vừa bị “cháu trai” bảo cởi đồ trước mặt thiên hạ, giờ lại phải cởi sao? Phì! Nàng

không cần đâu.

- … Long Hiểu Ất vẫn đang đứng im lặng một bên nhếch môi, nắm chặt thanh kiếm bạc.

- Vậy chúng ta đi mua bộ đồ khác trước đã. - Bạch Phong Ninh cảm thấy đề

nghị này của mình rất được. Hắn đá hai kẻ muốn lao vào cướp tú cầu, cũng cảm thấy chơi rất vui. Hắn liếc nhìn khuôn mặt giận giữ của Hiểu Ất, để quả tú cầu trên đầu ngón tay rồi bay đến trước mặt Long Tiểu Hoa đang

đuổi hắn được nửa đường.

- Đưa quả tú cầu cho tôi. - Kẻ đó lập tức bổ nhào đến muốn cướp quả cầu trong tay hắn.

Hắn lại giơ quả tú cầu lên cao hơn một chút rồi cúi xuống dùng ngón tay chỉ vào má mình:

- Được. Muội chạm môi mình vào đây thì ta sẽ đưa tú cầu cho muội.

- Phì!

Hắn né đầu. Hắn đã quen né tránh miếng nước bọt của nàng. Hắn giơ tay gõ vào trán nàng:

- Ta bảo muội thơm ta chứ không bảo muội nhổ nước bọt vào ta. Muội muốn may mắn qua cửa này sao? Không có đâu…

Vừa dứt lời, còn chưa kịp nghe tiếng giậm chân của Cung Diệu Hoàng thì trên lầu cao, hắn cảm thấy tay mình nhẹ bẫng và đang định hình xem ai nhân

cơ hội đó cướp tú cầu đi. Hắn ngoái đầu nhìn lại thì chỉ thấy thanh kiếm bạc quen thuộc xuyên qua quả tú cầu đó. Sức mạnh khiến quả tú cầu trên

tay hắn đập thằng vào bức tường đối diện. Thanh kiếm sắc với một tiếng

“xoẹt” đã xẻ quả tú cầu ra làm đôi rơi xuống góc tường.

Bạch Phong Ninh và Long Tiểu Hoa đều bàng hoàng. Bạch Phong Ninh cười nhìn Cung Diệu Hoàng cũng đang bàng hoàng trên lầu:

- Chúc mừng Diệu vương gia. Thật là hay! Quả tú cầu xẻ làm đôi, chẳng

phải Vương gia được hưởng phúc rồi sao? Vương gia có thẻ cùng lúc lấy

hai chính thất. Ngưỡng mộ! Ngưỡng mộ!

- Hả? Hai… hai người sao? Haizzz!... Phức tạp quá! Cũng không phải một

chọi một sẽ tốt hơn sao? Hai người vợ, hắn chịu nổi không? - Long Tiểu

Hoa hoàn toàn không nghe ra ý đùa cợt của Bạch Phong