
n vào thư phòng, rất hờ hững tựa như không liên quan gì đến
sự vui vẻ của hai người còn lại.
Hôn sự, cứ xác định như vậy rồi tiến hành, mặc dù là đính hôn nhưng cũng không thể qua loa.
Gia tộc Blair ở Los Angeles là phú hào nổi tiếng cho nên tất cả đã
được chuẩn bị thỏa đáng, Thẩm Kiều không phải quan tâm đến bất kỳ cái gì cả, chỉ cần lật qua lật lại quyển tạp chí là có thể lựa chọn được.
"Chị, chị thực sự muốn gả cho cái tên kia?" giọng miễn cưỡng của một
người đàn ông trẻ truyền đến từ đầu kia điện thoại là, thanh âm rất
trầm, độc đáo.
"Thẩm Luật, em mà nói nữa là chị không khách khí đâu đấy, chị thật sự tức giận đó." Cô với tay lấy quả táo được rửa sạch ở trên bàn, lật qua
lật lại quyển tạp chí để trên đùi.
Gần hai mươi năm đi học, rốt cuộc cũng ra trường, học bên thiết kế
nội thất nhưng tính cô không thích bị ràng buộc nên đến làm việc ở phòng thiết kế hay là ở công ty lớn đều không phù hợp với cô. Nếu có thể cô
muốn tự mình tìm khách hàng và quản lý nó, như vậy là tự do, những gì
học được có thể dùng được. Mặc dù ở trường cô có nhiều tác phẩm đoạt
giải, là sinh viên đắc ý nhất của các vị giáo sư nhưng đây là Đài Loan,
không phải nước Mỹ, cô cơ bản là chưa có danh tiếng, dù là thầy giáo đề
cử nhưng tác dụng cũng không lớn lắm.
Nhưng mà ưu điểm nhất lớn nhất của Thẩm Kiều chính là lạc quan, vạn
sự khởi đầu nan, cô cũng không nghĩ mới ban đầu sẽ có vô số dự án sẽ
đến, vẫn nên từ từ là hơn.
Điện thoại đầu kia trầm giọng oán giận, "Em không thích hắn."
"Làm ơn, em căn bản ai cũng không thích đúng không?" Thẩm Luật là con cừu đen trong Thẩm gia, Thẩm gia gia phong nề nếp nghiêm cẩn, dùng lối
giáo dục quân sự để dạy dỗ con cháu, trừ cô bị đưa ra nước ngoài từ
trước, Thẩm Luật ở nhà lại phản nghịch làm cho mặt mày của ba luôn cau
lại.
Cả đời ba sinh hoạt trong quân đội, hiện tại vẫn ở trong quân đội làm công tác quản lý, tư tưởng quân nhân của ông vô cùng nặng, đối với con
gái thì không sao nhưng đối với con trai thì vô cùng hà khắc. Trong nhà, làm việc và nghỉ ngươi đều theo quy luật khiến cho người bình thường
nhìn vào mà sợ hãi, mấy giờ ăn cơm, mấy giờ ngủ, không tính qua loa. Cả
đời ông nghiêm chỉnh vô cùng vậy mà sinh được hai đứa con đều cá tính vô cùng, con gái thì cuồng dã không kiềm chế được, con trai thì lười nhác, tùy ý.
Thẩm Nhược Định nhất định bắt Thẩm Luật bỏ luật sư về làm cảnh sát,
dù thế nào thì công việc cũng phải tràn ngập chính khí. Ai biết được tên Thẩm Luật kia, sau khi tốt nghiệp đứng đầu liền bỏ qua những lời mời
của những luật sư nổi tiếng mà chạy đến Đài Bắc mở văn phòng thám tử,
ngày ngày đi bắt kẻ thông dâm, tìm mèo chó, vô cùng đắc ý.
Mà hành động này hoành chính là chống lại quyền uy gia trưởng khổng
lồ của Thẩm Nhược Định, khiến ông dưới cơn nóng giận, thiếu chút nữa
đoạn tuyệt quan hệ với Thẩm Luật. Từ sau đó, Thẩm Luật không dám về nhà ở miền Nam.
Đến bây giờ, chị gái muốn đính hôn, ngay cả mặt mũi hắn còn còn không dám lộ ra.
"Ai bảo, em thích anh Trình thật sự." Giọng trầm đặc thù, mang theo một tia ý hàm súc.
Cô cẩn thận thưởng thức bức hình chụp phong cách nội thất kiểu Châu
u, cô rất thích loại mang hơi thở ngọt ngào này. Nhìn đồ án điêu khắc tỷ mỷ tinh tế, thật sự chú trọng chi tiết nha.
"Thẩm Luật, em không phản nghịch đến mức biến thành gay chứ?" Cười hì hì, "Cho dù anh Trình nam tử khí khái mười phần, chị nghĩ anh ấy cũng
không có ham muốn này."
"... Như thế nào, chị cảm thấy anh ấy rất nam tử khí khái?"
"Có mắt đều nhìn ra." Cô nghiêm trọng hoài nghi, lúc trước cô và Thẩm Luật đều là đứa trẻ bị ôm sai ở trong bệnh viện, kỳ thật Trình Dịch
Dương mới là con ba? Nhìn tính cách Trình Dịch Dương giống ba cô như
đúc, đều là vẻ mặt chính khí đứng đắn, nghề nghiệp cũng là kiểm sát
trưởng, nghe nói, thành tích của hắn nổi bật, rất được cấp trên ưu ái,
cô ý bồi dưỡng hắn kế nhiệm. Nhìn qua một cái, Trình Dịch Dương từ đầu
đến chân, từ trong ra ngoài đều thật hợp ý ba.
Cô nghĩ, ba vô cùng hi vọng Trình Dịch Dương không chỉ là học trò của ông, tốt nhất là con ông.
"Được rồi, không nói điều này nữa." Thẩm Luật chuyển đề tài, "Tuy
rằng không thích, nhưng mà em cũng mua quà tặng chị, hôm nay hai giờ
chiều chị đến bưu điện số 29 nhận quà của em nhá."
"Này, Thẩm Luật, em có biết trên đời này còn có công ty chuyển phát
nhanh? Trực tiếp đưa đến nhà thật tốt, thời tiết nóng như vậy, em lại
bắt chị đi bưu điện lấy..."
"Em thích, nhớ kỹ nha, hai giờ."
Thanh âm tút, tút truyền đến, cô biết Thẩm Luật đã cúp máy, cô ném
hột vào thùng rác, nhíu nhíu mày, tên Thẩm Luật này đúng là thích gây
chuyện.
Hai giờ đúng, Thẩm Kiều bắt xe taxi đến, không khí bên ngoài nóng
cháy khác hẳn không khí mát dịu trong xe, cầm ô cũng không ngăn được khí nóng, cô lại mắng tính cổ quái của Thẩm Luật một lần nữa.
Cho dù giữa trưa, người đi đường cũng không nhiều, nhưng vì Thẩm Kiều đứng ở nơi đó, nên hấp dẫn ánh mắt mọi người. Chiếc áo đơn giản bó sát
người lộ bờ vai mượt mà, quần lụa ngắn màu đen, làn váy ở bên hông tầng
tầng trong suốt cuộn sóng lại