Duck hunt
Kén Cá Chọn Canh

Kén Cá Chọn Canh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210785

Bình chọn: 10.00/10/1078 lượt.

ay người tiếp tục đi

về phòng mình.

Tần Dư Kiều không bỏ qua, đi theo cô ta. Đến phòng của Hạ Nghiên Thanh còn vọt lên mở cửa phòng cô ta rồi bước vào.

Phòng của Hạ Nghiên Thanh chính là phòng khách của nhà họ Tần được sửa lại.

Tần Dư Kiều nhìn lướt qua, gian phòng được bày trí rất có phong cách của Hạ Nghiên Thanh, vô cùng sang chảnh. Một căn phòng chỉ riêng đèn thôi

đã có bảy tám chiếc.

Tần Dư Kiều đánh giá căn phòng rồi đưa mắt nhìn Hạ Nghiên Thanh, đi thẳng vào vấn đề: "Vừa rồi cậu ở đó làm gì?"

Hạ Nghiên Thanh cười ha ha: "Kiều Kiều, cậu có ý gì?"

"Đừng giả bộ, không cảm thấy ngán sao?" Lúc này Tần Dư Kiều như trở thành một người khác, từng bước từng bước đến chỗ Hạ Nghiên Thanh, "Thật ghê

tởm."

"Cậu cũng ghê tởm vậy thôi." Hạ Nghiên Thanh cũng nổi giận, nhưng không tỏ rõ vẻ mặ mà còn nở nụ cười, "Nửa đêm vụng trộm, thật sự

đói khát lắm sao?"

Tần Dư Kiều khẽ cười, tặc lưỡi hai tiếng: "Tôi ân ái với người đàn ông của tôi mà gọi là vụng trộm sao? Hạ Nghiên

Thanh, cậu thật hài hước quá, cậu là thánh nữ tôn thờ trinh tiết hay sao vậy?"

Mặt Hạ Nghiên Thanh hết xanh lại đen, sau đó quay đầu nhìn Tần Dư Kiều như

thể liệt nữ không thể xâm phạm. Nhưng càng như vậy, lửa giận trong lòng

Tần Dư Kiều lại càng bùng cháy. Cô cao hơn Hạ Nghiên Thanh mấy centimét, thời điềm nhìn xuống Hạ Nghiên Thanh, đôi mắt cô trở nên lạnh lẽo bén

nhọn như một khối băng sắc lạnh.

Trong lòng Tần Dư Kiều rất khó

chịu, những chuyện trước kia đột nhiên tái hiện rõ mồn một ngay trước

mắt, chỉ cần nhớ tới liền như có một con dao cứa khắp người cô, nơi nào

đi qua là đau đớn thấu xương chỗ ấy.

"Nếu như nói về chuyện vụng

trộm, hình như cậu còn hiểu rõ hơn tôi nhỉ?" Tần Dư Kiều cười cười,

nhưng lời của cô như những nhát dao chí mạng đâm vào điểm yếu của Hạ

Nghiên Thanh. Mặt Hạ Nghiên Thanh trở nên tái nhợt, căm hận nhìn Tần Dư

Kiều: "Cậu đừng ép người quá đáng!"

Tần Dư Kiều mím môi, đột

nhiên trong lòng sinh ra một cảm giác vô lực. Cho dù cô có mắng chửi Hạ

Nghiên Thanh xối xả thế nào đi nữa thì vẫn không thể thay đổi hiện thực, cuối cùng chỉ có thể lực bất tòng tâm mà thôi. Năm đó nếu như không

phải là Hạ Nghiên Thanh nói với cô: "Tần Dư Kiều, thật ra ba cậu đã sống cùng với mẹ tớ lâu rồi." Thì có lẽ cô sẽ không ra nước ngoài vớiBạch

Thiên Du. Năm đó cô cảm thấy chuyện này rất đáng ghê tởm, không thể nào

chấp nhận nổi, nhưng bây giờ nghĩ lại, đúng là Hạ Vân dạy con gái rất

tốt.

Tần Dư Kiều xoay người rời đi, lúc rời đi cô khẽ thở dài nói một câu: "Chẳng lẽ Giang Hoa không thỏa mãn được cậu sao?"

Hạ Nghiên Thanh siết chặt nắm tay: "Tần Dư Kiều, tôi thật sự chỉ trải nghiệm mà thôi."

....

Tần Dư Kiều cười một tiếng, lúc đẩy cửa phòng ra thì thấy Hạ Vân đang đứng trước cửa, cười hỏi: "Kiều Kiều vẫn chưa ngủ sao?"

Tần Dư Kiều: "Con nói chuyện với Nghiên Thanh một chút."

"Thật tốt." Hạ Vân làm như rất cảm động, đề nghị, "Hai đứa đã lâu rồi không

gặp lại nhau, buổi tối cũng nên tâm dự với nhau một chút."

"Không cần thiết." Tần Dư Kiều hơi mím môi, sau đó quay đầu, chúc hai mẹ con

Hạ Vân ngủ ngon, "Dì Hạ, Nghiên Thanh.... Ngủ ngon."

Lúc Tần Dư

Kiều trở về phòng của mình thì phát hiện cơ thể cô đang run lẩy bẩy, cô

gắng bình ổn hơi thở rất lâu mới đến bên giường. Hi Duệ đang say giấc

trên giường, Tần Dư Kiều cẩn thận bò lên giường, nhìn chằm chằm khuôn

mặt yên tĩnh của Hi Duệ, lồng ngực phập phồng mới chậm rãi bình thường

trở lại.

....

Ngày đầu tiên của năm mới, từ sáng tinh mơ

Lục Cảnh Diệu đã nhận được rất nhiều cuộc gọi, nhưng anh không nghe. Sau đó điện thoại Tần Dư Kiều cũng vang lên, Lục Cảnh Diệu nhức đầu nhìn

cô: "Đừng nghe, là của ba anh."

Ngược lại Lục Cảnh Diệu đã thức

tỉnh cô, cô lại có thể không gọi điện thoại chúc Tết Lục Hòa Thước. Mặc

dù anh bảo cô đừng nghe nhưng Tần Dư Kiều nào dám, bấm nút nghe. Không

ngờ người gọi không phải là Lục Hoà Thước như đã tưởng, mà lại là giọng

nói rất trẻ trung, hình như là thư ký riêng của Lục Hoà Thước .

"Năm mới vui vẻ." Thư ký mở miệng trước, ngừng một lát, "Xin hỏi cậu Hi Duệ

có ở bên cạnh cô Tần không ạ? Chủ tịch Lục muốn nói chuyện với cậu Hi

Duệ."

Tần Dư Kiều càng thêm xấu hổ hơn, sao tự nhiên lại quên mất chuyện quan trọng như vậy, vội vàng đưa điện thoại cho Hi Duệ: "Ông nội gọi này con."

Lục Hi Duệ đang ăn há cảo mừng tuổi dì Chu làm,

nghe thấy ông nội gọi điện thì vội vàng nuốt cả miếng há cảo, cầm lấy

điện thoại của Tần Dư Kiều nghe.

Lục Hoà Thước cực kỳ đau lòng.

Hôm qua đợi cả một ngày mà cháu nội yêu quý không thèm gọi điện thoại

chúc Tết, buổi sáng lại tái phát bệnh trẻ con, thư ký thức thời gọi cho

Lục Cảnh Diệu. Nhưng Lục Cảnh Diệu không chịu nghe máy nên chỉ có thể

lấy số điện thoại của Tần Dư Kiều từ Lục Gia Anh mà thôi.

Hi Duệ

rất thông minh, nhận được điện thoại lập tức nói: "Ông nội năm mới vui

vẻ, Hi Duệ chúc Tết ông nội. Chúc ông nội thân thể dồi dào sức khoẻ....

Bao tiền lì xì ạ? Lúc con về đưa cho con đượ không ạ?"

Tần Dư Kiều bật cười, đúng lúc ấy thì Hi Duệ đưa di động cho cô: "Mẹ, ông nội muốn nói ch