
gã Kỳ Tuấn xuống giường, nằm đè lên
người anh mà hôn anh đắm đuối. Đang lúc Kỳ Tuấn mê man hết cỡ với nụ hôn thì
thình lình có cảm giác đau điếng. Minh Thư đã cắn mạnh vào bờ môi của anh, môi
Kỳ Tuấn chảy máu. Anh chàng nhăn nhó đẩy Minh Thư ra ...
- Cô làm cái quái gì thế?
- Anh sao thế? Chỉ muốn hưởng thụ cảm giác mạnh chút thôi mà. Không muốn ư!
- Thật là bệnh hoạn.
- Anh nói cái gì tôi nghe không rõ. Bệnh hoạn à? Phải tôi không nhỉ? Hay là
chính anh.
Rồi Minh Thư lại cúi xuống sát người Kỳ Tuấn và nói:
- Anh tự cho mình là thông minh, tôi không quan tâm điều đó. Chỉ muốn cho anh
biết một điều, phụ nữ trả thù bằng cách nào, anh không lường được đâu.
- Cô nghĩ làm như thế là trả thù được tôi à? Còn lâu.
- Ngay cả khi tôi tấn công anh lúc nào anh còn không hay thì làm sao anh lại có
cách đề phòng.
Kỳ Tuấn vào toilet rửa sạch vết máu trên môi rồi mở tủ diện bộ
cánh thật đẹp để mà đi chơi. Minh Thư vẫn ở nhà, cô mỉm cười tự cho mình thành
quả chiến thắng. Nhưng, tại sao cô lại có thể ngồi nhà chờ cửa như vậy? Nghĩ
một lúc, Thư lại đi tìm một quán bar khác mà vui chơi.
Kỳ Tuấn đang ngồi một mình, với cái môi sưng vều, anh chàng không muốn bị cậu
bạn Đàm Phúc châm chọc. Tại sao anh hoàn toàn không có chút đề phòng mỗi khi
Minh Thư cố quyến rũ anh bằng sự gợi cảm của mình. Tuấn nghĩ mình thật ngốc,
anh luôn có những kế hoạch hoàn hảo, nhưng lại hết sức ngốc xít với phụ nữ.
Đang ngồi nhìn xuống sàn, chợt, một giọng nói khá quen thuộc, nhè nhẹ và trầm
ấm vang bên tai:
- Tôi ngồi đây được không?
Tuấn không nghĩ lại là người này. Là Phương My. Cô mỉm cười đặt
chai bia xuống và ngồi cùng Kỳ Tuấn khi anh đã gật đầu. Phương My nói:
- Tôi không nghĩ anh đã tiếp thu bài tốt.
- Ý cô là việc tôi ngồi ở đây giờ này hả?
- Vợ anh đâu? Cãi nhau?Tìm vui khi vợ kiêng cử? Hay là một thói quen để trút
bầu tâm sự?
- Cả ba.
- Tôi có thể giúp được gì anh không?
- Không.
- Vậy à?
- Thế cô cũng không có gia đình hay sao mà ngồi ở đây?
- Tôi vẫn độc thân.
- Vậy à?
Kỳ Tuấn nhìn Phương My thêm một chút, anh buộc miệng nói:
- Cô vẫn giữ cá tính như lúc xưa.
- Lúc xưa, anh có biết tôi à?
- Cô giả vờ trông tệ quá.
Phương My vẫn mỉm cười nhìn Kỳ Tuấn, anh chàng uống hết ly rượu rồi nói:
- Tôi cam đoan cô đã nhặt được tấm danh thiếp của tôi hôm trước. Và tôi chắc
chắn cô sẽ không quen người có cái tên là Thái Kỳ Tuấn. Người học dưới cô hai
lớp ở trường trung học ngày xưa.
Phương My chỉ im lặng còn Kỳ Tuấn thì vẫn nhìn Phương My bằng ánh mắt hằn hộc.
Anh chàng nói trong giận dữ:
- Tôi không quen chơi trò chơi trốn tránh. Tại sao cô vẫn làm như không quen
biết tôi? Hay là cô cảm thấy cô làm gì đó có lỗi với tôi?
- Kỳ Tuấn. Anh bình tĩnh lại đi! Ở đây là chốn đông người, anh là kẻ đã có vợ
đấy. Thôi hành xử như thế đi!
- Cô ...
-------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.giaitri321.pro.
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
www.giaitri321.pro – Wapsite giải trí miễn phí đích thực
trên di động...!
-------------------------
Cả hai dừng cuộc nói chuyện khi thấy phần lớn những người ngồi
trong bar tập trung lại sàn nhảy và vỗ tay hào hứng như đang cổ vũ một ai. Tuấn
và My cũng cố dạt vào dòng người xem đó là ai? Không tin vào mắt mình, Minh Thư
đang say sưa tới hết người đàn ông này tới người đàn ông khác, khiêu vũ một
cách say mê, điên cuồng và trong trang phục cực kỳ sexy. Phương My thốt lên:
- Trời, cô Minh Thư!
Kỳ Tuấn như sôi máu lên, anh chàng tức giận lao vào kéo Minh Thư ra. Minh Thư
giật tay Kỳ Tuấn:
- Làm gì vậy? Tôi đang vui chơi mà.
- Cô điên à? Cô nhảy một hồi lọt đứa nhỏ ra luôn bây giờ.
- Này thằng kia, mày là ai dám dành bạn gái với tao hả?
- Không nhảy thì tránh ra đi. Chỗ bọn tao vui chơi.
Hai gã đàn ông vỗ vai Kỳ Tuấn, trong khi Minh Thư vẫn tiếp tục
định trở lại sàn. Kỳ Tuấn vung tay đấm thẳng vào mặt hai tên đang nhảy với Minh
Thư những cú đánh knock-out trực diện hoàn hảo. Kỳ Tuấn hăng máu lên đập một
chai bia và nắm trong tay mảnh chai vỡ:
- Đứa nào muốn nhảy với vợ tao nữa? Bước ra đây!
Ai cũng nhìn khá run với vẻ mặt của Kỳ Tuấn rồi từ từ giải tán
hết. Kỳ Tuấn quay lại nhìn Minh Thư, anh kéo tay cô:
- Về thôi!
- Bỏ tay ra đi. Anh đi được thì tôi cũng đi được.
- Nhưng bây giờ tôi về thì cô phải về.
Kỳ Tuấn vác Minh Thư lên vai, Tuấn quay lại nhìn Phương My. Cô
nói:
- Cô ấy say rồi, anh chăm sóc cô ấy cẩn thận nhé!
- Tôi biết cách chăm sóc vợ tôi. Khỏi cần cô lo!
Cả hai cùng lên xe về nhà, Minh Thư ngồi bên cạnh Kỳ Tuấn, nhìn
vẻ mặt tức tối của anh, cô lấy làm hả dạ lắm. Bởi vì cơ bản cô đã làm Kỳ Tuấn
không thể kiềm chế được. Tức là sức quyến rũ của cô đã có được kết quả có lợi.
Trong khi đó, Kỳ Tuấn thì vẫn dán chặt mắt mà tập trung lái xe, trong đầu thì
nghĩ về cuộc nói chuyện với Phương My.
Phương My? Người con gái đó là ai mà ảnh hưởng đến Kỳ Tuấn như
vậy?
Bất cứ ai trong đời, một khi đã trải qua tình yêu, mối tình đầu
đời luôn để lại những ký ức ấn tượng và khó quên nhấ