
à chỉ nhẹ nhàng:
- Là anh đấy à!
- Con chào mẹ. Thư đâu rồi mẹ?
- Anh khỏi gọi già này bằng từ đó nữa.
- Xin mẹ đừng đối xử với con như thế chứ ạ.
- Đứa con gái tội nghiệp của tôi vừa mới tỉnh lại. Xin làm ơn đừng để nó bị tổn
thương nữa.
Kỳ Tuấn bước vào, anh nhìn thấy Minh Thư nằm im trên giường, hai
mắt rưng rưng. Anh thật sự không kiềm chế được mình, Kỳ Tuấn cũng rơi nước mắt.
Anh quỳ xuống trước mặt Minh Thư...
- Đó có phải là điều em định nói với anh hay không?... Về đứa con thứ hai của
chúng ta.
Thư không trả lời. Kỳ Tuấn nghĩ chắc vì Thư đang dỗi hờn anh.
Tuấn lại tiếp:
- Xin em hãy nghe anh nói gì đó đi. Anh thừa nhận kế hoạch trả thù là có. Nhưng
em à, tình yêu anh dành cho em thực sự là không một chút lừa dối. Thái Quang Hy
là một kết quả tình yêu của chúng ta. Là con của anh và em. Anh không mong em
sẽ tha thứ cho anh ngay nhưng hãy nghe những lời này vì chí ít, em hãy lượng
thứ cho hành động ngu ngốc nhất trên đời của anh. Được không em?
.
Thư vẫn im lặng, nước mắt vẫn tuôn rơi lã chã. Kỳ Tuấn nắm lấy
tay cô:
- Nói gì đó với anh đi. Có được không? Xin em đấy!
- Vô ích thôi!
Ánh Tuyết bước vào và lạnh lùng nhìn Kỳ Tuấn. Cô nói:
- Cậu ấy đã không nói gì từ khi biết tin bị mất đứa con.
- Cái gì? Không nói được? Tại sao vậy?
- Anh có chịu được một đả kích lớn như vậy không? Thư đã bị sốc tâm lí nặng nề,
tâm trạng cậu ấy rất khó lường. Anh không làm lay chuyển được bộ dạng như thế
này đâu.
- Sao lại như thế được? Để anh đi gọi bác sĩ.
- Thôi không cần. Bác sĩ vừa rời khỏi thôi mà. Với lại, tôi nghĩ anh nên cùng
Bùi Đàm Phúc và mụ phù thủy kia đi ăn mừng chứ. Các người đã quá thành công
rồi.
Kỳ Tuấn nhìn Minh Thư, cô không nói gì và cũng chẳng đoái hoài
gì đến anh. Tuấn lặng lẽ cúi mặt ra về. Anh lái xe đến tìm Phương Dung, đúng là
cô đang ở nhà của ông Minh. Kỳ Tuấn mắt đầy thù hận lăm lăm bước vào, Thanh Nhi
niềm nở:
- Cậu Tuấn...
Tuấn không thèm nhìn ai, xông vào vào kéo Phương Dung đứng dậy,
anh dí cô vào tường và siết chặt cổ Phương Dung. Ông Minh và Trình Can hoảng
hốt lôi Kỳ Tuấn ra. Kỳ Tuấn như muốn giết người:
- Đồ ác độc! Tại sao cô lại chọn đúng ngày này? Cô là một mụ phù thủy. Tôi đã
bảo hãy cho tôi thời gian rồi tôi sẽ giải quyết êm đẹp. Tại sao cô cứ khăng
khăng với suy nghĩ đó và muốn làm mọi chuyện theo cách của cô?
- Kỳ Tuấn, cô ấy sẽ chết nếu cậu cứ mạnh tay như vậy.
- Buông tôi ra đi! Hôm nay tôi phải trả thù. Tôi không còn gì để mất nữa, tôi
không sợ đâu.
- Nhưng ít nhất cậu cần nghe cô ấy nói nguyên nhân mà. Cậu bóp chặt thế làm sao
Phương Dung nói được?
Rồi vất vả lắm ông Minh và Trình Can mới lôi Kỳ Tuấn ra được.
Mặt Phương Dung tái xanh vì hành động thô bạo của Kỳ Tuấn. Phương Dung nói:
- Nếu sợ ngày này thì ban đầu đừng có làm. Cái lúc cậu đồng ý với tâm trạng lúc
này khác nhau xa mà.
- Tôi đồng ý giúp cô tìm ra nguyên nhân cái chết của Gia Hòa. Nhưng đã bao nhiêu
lần tôi van xin cô đừng có nói ra chuyện đó. Cô biết yêu tôi cũng biết yêu vậy?
Đó là gia đình của tôi cô hiểu không?
- Gia đình ư? Thực chất đó chỉ là một kế hoạch của anh thôi. Đừng có vẽ vời mấy
cái giấc mơ không có thật đó nữa. Anh dùng đứa bé để ràng buộc Minh Thư thôi
nghĩ đến Trình Can. Đứa nhỏ là con anh, nhưng thực chất là vũ khí tối mật để
anh giúp tôi trả thù mà thôi.
Kỳ Tuấn nghe đến đây càng nổi điên hơn, anh quay sang đập cái
bình gốm rồi hất tung cái hồ cá đắt tiền của ông Minh. Trình Can liên tục phải
can Kỳ Tuấn lại. Thình lình ông Minh tiến đến và thẳng tay đấm vào mặt Kỳ Tuấn
một cú trời giáng, ông Minh lạnh lùng:
- Cậu bình tĩnh lại. Nếu không thì chẳng giải quyết được cái gì cả. Cậu lớn
rồi!
- Ông bảo tôi làm sao mà có thể bình tĩnh được đây? Bây giờ cô ấy đang nằm
trong bệnh viện, hận tôi đến tận xương tủy và đau đến vật vã khi bị sảy thai.
Chưa kể đến việc vì bị cú sốc tinh thần quá lớn mà không nói được gì. Tôi chưa
giết con đàn bà độc ác đó là còn may đấy.
- Lỗi của ai? Hoàn toàn là của Phương Dung hay của cậu?
Lúc này, lời nói của ông Minh mới thực sự lọt vào lỗ tai của Kỳ
Tuấn. Câu nói làm anh giật mình và tỉnh ngộ, Kỳ Tuấn nhìn ông Minh rồi lại nhìn
Trình Can. Ông Minh nói:
- Ta hiểu con đang tức giận như thế nào nhưng hãy bình tĩnh và giải quyết bằng
cách giải quyết của một thằng đàn ông. Con không còn trẻ nữa, bây giờ con là
chồng, là cha của người khác rồi. Con phải chịu trách nhiệm tội lỗi của con
trước tiên rồi sau đó hãy nghĩ tới những việc khác.
Kỳ Tuấn chỉ im lặng và không nói gì cả. Phương Dung cũng hết sức
ngạc nhiên khi nghe Minh Thư đã bị sảy thai, Phương Dung hoảng hốt:
- Cô ấy nằm ở bệnh viện nào vậy? Minh Thư mang thai khi nào?
- Không phải cô rất hận Minh Thư và luôn ghét Thái Quang Hy sao? Giờ lại xót xa
khi gián tiếp giết hại một đứa trẻ khác của cô ấy hả?
- Tôi...
Kỳ Tuấn bỏ đi. Trình Can đỡ Phương Dung đứng dậy, ông Minh nói:
- Giờ thì con có gì để nói với ba không?
- Con...
- Con khiến ba thất vọng quá.
- Xin lỗi ba.
- Ba không muốn thấy mặt con