XtGem Forum catalog
Huyền Của Ôn Noãn

Huyền Của Ôn Noãn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323425

Bình chọn: 9.00/10/342 lượt.

khắc, không nhận cũng không sao.”

Phan Duy An trầm ngâm một lúc.

Trên thương trường ai thật sự tốt hơn

ai? Không phải là ông không biết thủ đoạn đe dọa dụ dỗ này của Chiếm Nam Huyền và Cao Phóng, theo ông thấy, cho dù không có chuyện của Đại Trung và Ích Chúng, Chiếm Nam Huyền sớm đã muốn thu mua ODS, chẳng qua là

chuyện trùng hợp đồng thời xảy ra, cho nên anh ta mới nhân cơ hội tấn

công Đại Trung, dù sao cũng không cần tốn quá nhiều sức.

Thiến Vũ muốn nuốt trôi toàn bộ tiền bồi thường của Đại Trung cho Ích Chúng, điều này không cần nghi ngờ chính

là công phu sư tử ngoạm, nhưng bọn họ đã nhìn đúng, Phan Duy An ông chỉ

có cơ hội duy nhất này có thể đoạt lại giang sơn, hơn nữa bản thân ông

cũng hiểu rõ, không liên minh với Thiển Vũ ông căn bản không có khả năng xoay chuyển tình thế.

Dằn lòng xuống, ông nói:”Được, tôi đồng

ý, nếu Chiếm tổng đã để mắt tới Phan mỗ như vậy, vì Phan mỗ mà không

tiếc tổn hại một công ty, coi như là tôi báo đáp Chiếm tổng ân tình

này.”

Chiếm Nam Huyền mỉm cười:”Tôi xin cám ơn Phan tổng trước, ngoài ra còn có một vấn đề nho nhỏ, Phan tổng nghe xem có thể giúp đỡ hay không.”

“Mời nói.”

“Nếu tôi bảo Phan tổng, đuổi Phan Duy Ninh ra khỏi Phan gia, không biết ý Phan tổng như thế nào?”

Lời này lọt vào tai Phan Duy An làm ông ta cực kì hoảng sợ, hơi đề phòng:”Ý của Chiếm tổng là—“

“Xin Phan tổng đề cập với lệnh tôn, nghĩ biện pháp đoạn tuyệt quan hệ với lệnh đệ.”

Sự đề phòng trong mắt Phan Duy An có vẻ

dịu đi:”Thật không dám giấu diếm, tôi đã sớm có ý này, nhưng vẫn chưa có cơ hội thích hợp.”

“Lần này không phải ư?”

Phan Duy An hơi do dự:”Dựa vào sự thất bại của dự án này, vẫn không đủ.”

“Yên tâm, sẽ có người giúp ngài.”

“Ai?”

Khóe môi Chiếm Nam Huyền khẽ cong lên:”Đối thủ của tôi.”

Từ khi về từ Thiển Vũ, Ôn Noãn tự nhốt mình trong nhà.

Lơ đãng lấy hộp xếp hình 5000 miếng từ

trong cái góc nào đó ra, cô ngồi xuống đất xếp, mất ăn mất ngủ xếp, cho

dù mặt trời mọc mặt trời lặn cô cũng không để ý, sau vài ngày cuối cùng

chỉ còn lại phần giữa, cho dù eo đau lưng đau cũng vẫn hết sức chăm chú

ghép từng miếng một.

Ngay khi cô nghĩ sắp xếp xong rồi, mới

phát hiện còn một miếng không thấy là quan trọng nhất, lúc tung cả nhà

vẫn không thấy bóng dáng, vết xước trên tay lưu lại một rãnh nhỏ đen

đen, giống như vết thương không thể nào bù đắp.

Giống như không lâu sau, lại giống như

không biết năm nào tháng nào, Chu Lâm Lộ gọi điện đến hẹn cô đến câu lạc bộ tư nhân, từ sau khi từ chức tổng giám đốc Đại Trung anh một mực ở

lại thành phố, bay tới bay lui qua Macao và Flo Rida, so với hồi trước

cô càng khó gặp được anh hơn, mỗi lần chỉ có thể chờ anh xuất hiện.

Khi nhìn thấy cô Chu Lâm Lộ giật nảy mình:’Noãn Noãn, em bị ốm?!”

Cô sờ sờ khuôn mặt gầy sọp đi của mình,

không cần soi gương cũng biết dung nhan tiều tụy, nhìn anh cười:”Đúng

vậy, bệnh tương tư, nhớ anh tới mức mất hồn mất vía.”

Anh vừa tức giận vừa buồn cười:”Còn biết nói giỡn, xem ra cũng không nghiêm trọng lắm.”

“Lâm Lộ.” Cô nhịn không được hỏi vấn đề

đã nghẹn rất lâu trong lòng:”Anh từng bước lợi dụng kế hoạch của Nam

Huyền để phá đổ Đại Trung?”

“Đúng là anh lợi dụng hắn, nhưng quan

trọng là hắn cũng tình nguyện bị anh lợi dụng, em tưởng rằng hắn ta

không biết ý đồ của anh? Nuốt Đại Trung đối với Thiển Vũ trăm lợi không

một hại, cho nên hắn mới vui vẻ bơi theo sợi dây câu dài của anh.”

Cô hơi buồn:”Hai người các anh trong

lòng biết rõ, lại gạt một mình em, sao anh không nói cho em biết trước

một tiếng?” Hại cô một lần nữa lại oan uổng làm kẻ phản diện.

Chu Lâm Lộ cười:”Nếu nói trước cho em, sao anh biết được em sẽ xử anh như thế nào?”

Cô sém tí nữa muốn cầm đũa gõ anh một cái “Bây giờ anh hài lòng rồi chứ?!”

“Hài lòng, vô cùng hài lòng, ha ha!” Chu Lâm Lộ mặt cười nở hoa tránh chiếc khăn ăn đã bị cô vo thành một cục

ném tới,”Anh biết, trên thế giới này em duy nhất chỉ yêu anh thôi, đúng

không?” Con mắt tinh ranh cười đến nheo một nửa lại, lơ đãng lướt qua

phía cửa không xa sau lưng cô.

Ôn Noãn bực mình đứng dậy.

Chu Lâm Lộ cuống quít giơ hai tay lên

đầu hàng:”Bạn gái đại nhân, anh sai rồi! Anh đáng chết! Anh xin lỗi em,

cho anh thêm một cơ hội nữa nhé…” Anh vô cùng đáng thương vẫy vẫy đuôi.

Cô không nhịn được bị anh chọc cười, lườm anh một cái, cuối cùng vẫn ngồi xuống.

Anh phụ họa cười cười nheo đôi mắt hẹp

dài, cô đưa lưng về phía cửa nên không thấy vừa rồi có hai bóng người đi qua, khi anh cố ý khiêu khích nói ra câu nào đó vốn chỉ thuộc về lời

thề của cô và ai đó, không ngoài dự tính nhận được cái lườm từ đôi mắt

lạnh lùng của anh ta.

Dường như mỗi lần anh hẹn Ôn Noãn, người nào đó sẽ xuất hiện, anh không tin trùng hợp đến vậy, điều anh không

tin nhất chính là, lần này lại trùng hợp đến mức người nào đó tuấn dung

cũng hao gầy, dáng vẻ lườm anh kia chưa từng thấy sa sút không có sức

sống như vậy.

Mắt đảo ngược về Ôn Noãn ngồi đối diện,

trong mấy ngày anh không ở đây đã xảy ra chuyện gì?! Cô cũng không nhận

ra sự khác thường của anh, hỏi:”Bây giờ anh đã rời khỏi Đại Tr