
ch không vui chu chu cái miệng ra, đứng thẳng dậy rời đi.
Đi đi lại lại anh ta mới chợt nhớ ra một
chi tiết, khi Ôn Noãn nghe thấy Chiếm Nam Huyền thích cô ấy, cảm xúc
chợt lướt qua có chút mơ hồ, có chút ngạc nhiên, có chút bi thương không rõ tại sao, một chút khiếp nhược, và một chút nhu tình nông sâu đan
cài, giống như hàng vạn hàng nghìn ý tứ đột nhiên tụ hợp đầy đủ, khiến
con ngươi tinh tế của cô chợt mất hết ánh sáng, đôi mi dài nhanh chóng
không tiếng động đè ép phản ứng xuống, chỉ để lại thứ cô cho rằng không
quan trọng là khuôn mặt ngạc nhiên không che dấu.
Sự ngạc nhiên nghi ngờ rõ ràng như vậy,
không giống đột nhiên biết người nào đó thích mình, mà giống như có chút kinh ngạc—–tại sao lại là do anh——–Quản Dịch, từ chính miệng nói ra,
giống như cô cảm thấy nó có ý gì đó, nhưng bởi vì không quen thân với
anh nên mới giữ lại, không mở miệng truy hỏi nửa câu.
Quản Dịch sờ sờ cằm, tình huống này quả
thật có chút kì quái, không tự giác quay đầu nhìn Ôn Noãn một cái, dường như tâm trạng cô có chút hoảng hốt——-Quản Dích tát bụp một cái lên mặt
mình, sau khi đánh mới giật mình xuống tay quá nặng mà trắng bệch kêu
đau.
Ngu quá! Anh từ năm 16 tuổi nhập Đại Học
đến nay đã phát minh ra 5 mục sáng chế độc quyền kĩ thuật quốc tế, thiên tài nhi đồng hồi trước bây giờ đã trở thành thiên tài trẻ tuổi 23 xuân
xanh chỉ số thông minh không gì sánh bằng, thế nhưng lại bị người ta lợi dụng! Thảo nào Chiếm mĩ nam nói chuyện dễ nghe như vậy! Mười năm nay có khi nào anh ta từng tán gẫu với bạn bè về Bạc Nhất Tâm đâu? Vừa rồi chỉ nói dăm ba câu đã dễ dàng thừa nhận có ý với Tiểu Ôn muội muội, đơn
giản chỉ muốn mượn mồm Quản Dịch anh để reo rắc mầm mống bán tín bán
nghi lo được lo mất trong lòng tiểu Ôn muội muội thôi.
Cái tên vô sỉ âm hiểm kia vốn dĩ không để ý đến câu trả lời của cô ấy, anh ta rõ ràng muốn trêu chọc tình cảm của
cô, nhưng lại không muốn tự thân xuất chinh, mà phái người như thực như
giả thử cô, vì vậy, ám muội giữa anh ta và cô ấy càng trở nên khó giải
thích, mà điều này càng khiến con tim của phụ nữ thêm phần hoảng loạn.
Loại người thành thạo mọi chuyện như Cao
Phóng khẳng định sẽ không nhúng tay vào, cho nên ma trảo của Chiếm Nam
Huyền mới có thể hướng về phía kẻ tự động dâng đến tận cửa là anh, thật
sự là gặp người không tốt, vào đời chưa lâu đã phải chịu một phen chua
xót rồi.
Nhưng mà, tại sao Chiếm mĩ nam lại dùng
thủ đoạn tình trường trước nay chưa từng xuất hiện để đối phó với một
tiểu muội muội chứ? Điều này thật quá không bình thường.
Sau khi Quản Dịch trăm bề ngổn ngang không giải thích được đi vào thang máy, Đinh Tiểu Đại kêu một tiếng lẻn đến
trước bàn Ôn Noãn, vẻ mặt sùng bái kêu lên:”Chị, chị thực sự quá được!
Từ lần trước chị chém mẹ kế Đỗ giúp tiểu Mộc thờ phào một hơi, em cũng
coi chị làm thần tượng mà không phải là ngất bình thường nữa—-“
“Tiểu Mộc là ai? Sao chị lại giúp được cô ta thở phào một hơi?”
“Là tiểu muội của bộ phân kĩ thuật, người
vô cùng lương thiện, rất thích giúp đỡ người khác, nhưng tính cách lại
rất yếu đuối, bởi vậy trong ngành bị Đỗ mẹ kế bắt nạt, chị không biết Đỗ mẹ kế vô cùng thiếu nhân tính, không vui liền bới móc lỗi của nó, tiểu
Mộc bị mắng phải khóc mấy lần rồi.”
Ôn Noãn kinh ngạc:”Không quá đáng như vậy
chứ?” Chế hành chức vụ của Thiển Vũ luôn được thực thi rất tốt, cho dù
nhân viên chức vị cao đến đâu cũng không thể một tay che trời, huống chi Đỗ Tâm Đồng chỉ là một viên chức hạng trung mà thôi.
“Là thật đấy, Đỗ mẹ kế không phải động tay động chân đánh nó, bình thường chỉ khi không có ai mới quát nó, hoắc là nói một số câu mỉa mai chì chiết, nói tóm lại chính là ngược đãi tinh
thần! Liên minh tiểu muội chúng em đều rất muốn bênh vực kẻ yếu, chính
là địa vị thấp lực lượng mỏng, hơn nữa phó giám đốc bộ phận kĩ thuật lại có ý với Đỗ mẹ kế, lão ta che chở mụ, cho nên ai cũng không làm gì được mụ. May mà chúng ta không thuộc bộ phận kĩ thuật, nếu không đắc tội mụ
như lần trước, về sau khẳng định sẽ nếm mùi đau khổ.”
Ôn Noãn nghiêng đầu nhìn cô:”Không phải là em chỉ nghe mỗi lời của tiểu Mộc thôi đấy chứ?” Nếu cái cô tiểu Mộc kia từng bị bắt nạt một hai lần, có thể chắc chắn là người khác ỷ vào chức
quyền, nhưng nếu bị bắt nạt hết lần này tới lần khác, thì lại minh chứng bản thân cô ta cũng tồn tại vấn đề nào đó.
“Dù sao Đỗ mẹ kế đối xử không tốt với nó
là chắc chắn, he he, lại nói tiếp, các tiểu muội khác rất hâm mộ em,
chẳng những mỗi ngày đều có cơ hội ngất, công việc nhàn nhã mà còn không bị áp bức tí nào, may mắn nhất của em chính là có một vị sếp tốt như
chị Ôn.” Trước kia tiểu muội bộ phận nghiệp vụ kể cho cô nghe đồng
nghiệp nam sau lưng đều nói Ôn Noãn thanh cao, nói chị ấy ngay cả trong
lòng cũng toát ra hương vị lạnh lùng, cho nên ngay từ đầu cô có chút sợ, ở chung mới biết lời đồn đãi quả nhiên không thể tin! “Chị, kỳ thật chị và giám đốc Trì của bộ phận nhân sự giống nhau đều rất tốt, tuy rằng em là tiểu muội nhưng chưa bao giờ bắt nạt em cả.”
Ôn Noãn thét lên:”Trời ạ, chị mà dám bắt
nạt em?! Ch