
này có quan hệ vô
cùng chặt chẽ tới việc củng cố vị trí của Phan tổng, vậy nên tuyệt đối
chỉ được thành công không được thất bại, không chấp nhận một chút sai
lầm, bởi vì nếu có sơ hở gì, Phan nhỏ như hổ rình mồi tất sẽ tranh thủ
thời cơ đá bay Phan lớn đi.
Quan hệ lợi hại trong đó không nói cũng hiểu.
“Vậy nên em hiểu rồi chứ? Phan Duy Ninh
là có mục đích, em thông minh đừng động vào hắn ta, tính đa nghi của
Phan Duy An rất nặng, dự án của bọn em thuận lợi thì tốt, ngộ nhỡ xảy ra vấn đề gì, em có rửa cũng không sạch đâu.”
“Ừ, em biết rồi.” Tuy rằng trước nay
chưa từng tiếp xúc với Phan Duy Ninh, bây giờ Ôn Noãn cũng cảm thấy hơi
sợ, bản thân không hay không biết trở thành quân cờ của người khác, Phan Duy Ninh có lẽ cũng biết tương lai có thể khai thác từ cô thứ gì đó,
nhưng cố ý công khai mình có ý với cô, khó bảo đảm trong lòng Phan Duy
An trong lòng sẽ không nảy sinh nghi ngờ ám mị, chỉ cần có thể khiến
Phan Duy An nghi thần nghi quỷ, mục đích của hắn xem như đã đạt được.
Hôm sau đi làm, Ôn Noãn không chịu được than thở với Đinh Tiểu Đại.
“May mà chúng ta ở Thiển Vũ, bên ngoài
lục đục anh lừa tôi tôi lừa anh thực sự rất đáng sợ!” Người không đi gây chuyện, chuyện tự quấn lấy người, quả thực khó lòng phòng bị.
“Chị Ôn làm sao thế? Chị gặp phải chuyện gì à?”
“Không có gì, đống hoa này toàn là thuốc độc thủng ruột, em chạy nhanh đi nói hộ chị, bảo quầy lễ tân đừng để
người đưa hoa đến đây nữa, còn nữa, những cuộc gọi ngoại tuyến hôm nay
em lọc giúp chị, chỉ cần là điện thoại của Phan Duy Ninh thì cứ nói chị
không có ở đây.”
“Hiểu rồi.” Đinh Tiểu Đại xoa tay, vẻ mặt tà ác, “Sở trường của em chính là chuyện này mà.”
Ôn Noãn gọi điện thoại cho Quản Dịch:”Kế hoạch của Ích Chúng đã xong chưa?”
“Chiều qua đã đàm phán ổn thỏa hết rồi,
tôi đang sửa lại, tí nữa sẽ mang lên cho cô.” Khi nói chuyện Chiếm Nam
Huyền vừa vặn trở về, ánh mắt lơ đãng xẹt qua góc bàn, không nhìn thấy
dấu vết của bông hoa nào, khóe miệng không nhịn được cong lên, gõ gõ lên bàn Ôn Noãn bảo cô đi vào.
Theo sau anh, cô vừa đi vừa báo cáo.
“Nội dung hợp đồng của Ích Chúng không
còn vấn đề gì nữa, bộ phận tư pháp cũng đã duyệt xong điều khoản, bản
mới nhất tôi đã gửi đến hòm thư cho anh. Còn về kế hoạch hệ thống tôi
mới hỏi qua Quản Dịch, Ích Chúng đã đồng ý toàn bộ, tí nữa cậu ta sẽ
mang lên. Dựa theo nhật trình của anh, chiều ngày kia có thể rút ra một
giờ, chúng ta có nên hẹn Ích Chúng ngày kia kí hợp đồng không?”
“Nếu đã đàm phán ổn thỏa rồi, hẹn bọn họ đến đây đi.” Anh ngồi vào ghế da, mở laptop, ngẩng đầu liếc cô một cái
rồi lại cúi xuống,”Phan Duy Ninh không hẹn cô?”
“Tôi từ chối rồi.”
Anh giống như nửa đùa nói:’Chu Lâm Lộ lăng nhăng như vậy, cho dù cô có kết thêm một hai người bạn cũng là bình thường.”
Ôn Noãn cười cười:”Lâm Lộ không chung
tình như anh với Nhất Tâm, nhưng mà anh ấy là người đối xử tốt với tôi
nhất trên thế giới này.”
Anh ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào
cô:”Cô đang cãi tôi đấy à?” Con người nổi lên vẻ lạnh lùng, âm điệu lại
giống như cảm thấy hứng trí, vô cùng nhẹ nhàng:”Lại đây, nói xem hắn tốt với cô nhiều thế nào.”
“Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là những
việc nhỏ nhặt đời thường thôi. Giám đốc Quản buổi chiều phải đi tiếp
khách, không bằng để tôi lấy kế hoạch cho anh xem trước?”
Chiếm Nam Huyền cũng không làm khó cô,
cười nhạt, “Được, cô đi đi.” Nhìn cô đi tới cửa, anh bỗng nhiên chậm rãi gọi lại:”Ôn Noãn.”
Cô quay đầu, con người tối tăm của anh lộ vẻ xa lạ khó dò.
“Cô cũng cách xa Chu Lâm Lộ ra cho tôi.”
Khi Quản Dịch đi lên, nhìn thấy tiểu Ôn
muội muội đang ngồi xuất thần ở vị trí, cho tới khi anh đến gần cô mới
giật mình nhận ra tầng 66 có người đến, cái thần sắc mờ mịt này trên mặt cô không khỏi làm anh khóc than trong lòng, thấy mình nghiệp chướng
nặng nề, tự nhiên trở thành đồng lõa của Chiếm mĩ nam vô sỉ.
Đầu lại đột ngột xuất hiện trước mắt cô, trừng to mắt với cô, cậu nghiêm trang nói:’Tiểu Ôn muội muội, em đang
thần du vào vũ trụ à? Đi sao nào thế? Người ngoài hành tinh hình dáng
thế nào? Có thân thiện với em không? Có tặng quà cho em không?”
Ôn Noãn bật cười:”Anh——-kế hoạch của Ích Chúng đâu?”
Quản Dịch đưa một cái USB cho cô:”Đều ở trong này, anh đi tìm Chiếm mĩ nam trước, em in ra rồi vào là được.”
Ôn Noãn cắm USB vào ổ máy tính, sửa xong tài liệu, in ra đóng thành quyển rồi đưa vào trong phòng tổng giám đốc, Chiếm Nam Huyền và Quản Dịch đang thảo luận cái gì đó, thấy cô bước vào anh nói được một nửa rồi lại thu về.
Ánh mắt kinh ngạc của Quản Dịch vẫn dừng lại trên Chiếm Nam Huyền đằng sau mình, rồi lại quay đầu nhìn về phía
Ôn Noãn, cô lễ độ nhẹ nhàng đến gần, sau khi đặt tài liệu xuống kính cẩn lui ra, cử chỉ động tác không thể hoàn hảo hơn, chỉ trừ từ đầu đến cuối khồng hề liếc mắt nhìn bọn họ một cái.
Sau khi cô đi khỏi, Quản Dịch không nhịn được cười to thành tiếng:”Quá khủng! Dám bày bộ mặt mẹ kế với Chiếm mĩ
nam của chúng ta, có phải cô ấy vẫn thường như vậy không hả?”
Khóe môi Chiếm Nam Huyền nhàn nhã phiếm
ra một nụ cười:’Đã tốt