
ía trước. Nhớ rõ trước kia tôi có một
nguyện vọng thật buồn cười.
Một mình đeo ba lô thật to đi du lịch, đi Vân Nam, Tây Tạng, có một truyền thuyết rất hay, là nơi sâu xa đơn
thuần, không biết hiện giờ ở thời đại này có Vân Nam hay Tây Tạng không. Nói đến Vân Nam, tôi vô cùng vui vì ở đó có một loại hoa, là hoa thuốc
phiện. Nó đẹp nhưng vô cùng độc, quyến rũ mê hoặc con người, cứ như là
phụ nữ vậy, trăm ngàn lần đừng dễ dàng động vào nhé.
Bóng đêm dần buông, trên đường người đi
lại cũng ít đi, tôi ngước mắt nhìn xa xa bên cây cối lộ ra mái ngói, tôi thế mà bỗng dưng không hay không biết đi tới Quá phủ, lúc này chàng
đang làm gì? Có phải đang ở cùng Dương Tư Tư hay không?
Tâm lý của tôi vô duyên vô cớ dâng lên
một tia ghen tuông, tôi biết rất rõ mình đang ghen, vừa mới gặp một phụ
nữ thì đã ghen rồi, sao có thể vậy chứ?
Tôi ảo não chớp mắt mấy cái, lắc lắc đầu
quay trở về. Vừa mới đi được nửa đường, bỗng dưng một bóng đen nhanh
chóng xẹt qua người tôi, tựa như lân tinh vậy, hơi lướt qua đầu tôi. Đầu tôi bỗng “Oành” một cái, gặp quỷ rồi!
Là hoa mắt sao? Quay đầu lại xem thấy một mảng tối đen, đến cả nửa bóng người cũng không có, là sao vậy nè? Chả
nhẽ tôi thực sự gặp quỷ rồi sao?
Cảm giác bàn chân man mát nhè nhẹ rung
lên. Hướng bên kia nhìn thì thực sự có chút khủng bố quá! Thất Nguyệt
sao? Má ơi! Quỷ hút máu ư?
Trong đầu tôi toát ra một hình bóng, thảm rồi! Tôi thế mà bị quỷ hút máu tóm được ở đây. Toàn thân tôi nổi da gà
rợn rợn, xem ra lần này ra cửa là không xem lịch tính ngày rồi.
Trong đầu tôi lập tức nổi lên ý nghĩ
chạy, chân trước chưa kịp nhấc thì trong chớp mắt một ánh sáng loé lên,
“Không được động đậy!” Hai thanh đao sáng loáng trong chớp mắt kè ngay
trên cổ tôi, gặp nạn rồi sao?
Tim tôi bắt đầu đập “Bùm bụp” điên cuồng, trời ạ! Tôi gặp cướp rồi, “Các ngươi muốn làm gì?”
“Làm gì hả? Không muốn chết thì ngoan
ngoãn nghe lời, mau kêu cứu mạng đi” Một tên thô lỗ đẩy mạnh tôi một
cái. Tôi không chút nghĩ ngợi há mồm kêu lên, “Cứu mạng! Cứu mạng với,
bị cướp nha!”
Tôi cũng không muốn đầu rơi xuống, tôi vẫn còn trẻ mà!
“Long Kỳ, ngươi nghe cho kỹ, nếu ngươi
không ngoan ngoãn hiện thân, nàng ta sẽ chết” Một giọng lạnh băng cất
lên, tôi rùng mình một cái, đợt chút! Tôi muốn tâm trí mình tỉnh táo
hơn, hình như gã vừa gọi tên Long Kỳ đi!
“Buông nàng ra” Trong bóng đêm, một bóng
đen thon cao đứng lặng dưới ánh trăng, là một người đàn ông mặc áo đen,
không phải Long Kỳ kia thì còn ai nữa?
“Ha ha! Buông nàng ra cũng được, lấy mạng của ngươi ra trao đổi”
Giọng nói vừa rồi đột nhiên phát lạnh,
lạnh như băng doạ chết người, nam tử giấu trong bóng đêm đi ra, trên mặt che một miếng vải đen, ánh mắt lãnh liệt dị thường.
“Được!” Không ngờ Long Kỳ kia không chút
do dự đã đồng ý, rồi dần dần đi tới chỗ chúng tôi. Lòng tôi lập tức lạnh tanh, Long Kỳ hắn định làm gì? Định lấy mạng hắn đổi mạng tôi sao? Hắn
vốn tốt như vậy sao?
Nhìn bóng hình đang từ từ tiến gần, tôi
không biết là nên nổi điên hay là giả vờ ngớ ngẩn, bật thốt lên, “Long
Kỳ, ta không cần người cứu! Ngươi tránh xa ta ra chút”
Lời vừa ra khỏi miệng, tiếp theo liền nhận được ánh mắt của tên thứ nhất, “Các ngươi biết nhau sao?”
“Chúng ta không biết!” Long Kỳ đứng đằng
trước tôi nói, giọng vô cùng lãnh đạm, lòng tôi cả kinh. Vì sao hắn lại
nói dối chứ, rõ ràng là chúng tôi biết nhau mà!
Tên bịt mặt cười phá ra vui sướng, “Được lắm, ta nghĩ nàng ta không hợp khẩu vị Long Kỳ ngươi, buông kiếm xuống, tới gần đây”
Sắc mặt Long Kỳ lạnh băng, làm theo lời bỏ kiếm xuống, tay không đi tới, chỉ còn cách vài bước, liếc mắt nhìn tôi một cái.
“Thả nàng ra” Tên bịt mặt đưa mắt nhìn
hai bên, hai tên dùng đao kè cổ tôi lập tức buông ra định khống chế
Long Kỳ, đột nhiên bốn phía vang lên tiếng kêu thảm thiết, trong chớp
mắt, đã thấy có ba xác chết nằm xuống, đằng trước có năm người quỳ
xuống,
“Thuộc hạ cứu giá chậm, xin chủ nhân
giáng tội” Tôi dường như hoàn hồn trở lại đứng thẳng bất động. Mẹ của
tôi ơi! Vì sao tôi lại không rõ ngất xỉu đi chứ? Vừa rồi cảnh kia…?
Nhưng ông trời cũng không chiều theo ý
tôi, tâm trí vẫn tỉnh táo, Long Kỳ dường như đã sớm đoán được, nhẹ nhàng khoát tay, “Đứng lên đi!”
“Vâng” Năm người đồng thời cùng đứng lên.
“Chủ nhân, người không sao chứ!”
Doạ à nha! Tôi lại hết hồn lần nữa, quay đầu, đằng sau không biết sao hiện ra hai cô gái, đến cả một tiếng động cũng không có!
Các nàng không biết làm thế là doạ chết
người sao! Tôi đánh giá toàn bộ hai nhân vật nữ phản diện, một vị trong
trẻo nhưng lạnh lùng như hoa sen mới nở, một vị trông hoạt bát như mùa
hè vậy, xem ra hai người này đều là thủ hạ của Long Kỳ.
Lúc này vị nữ nóng như lửa kia cất giọng
nói với người áo đen trước mặt, “Các ngươi đúng là cẩu nô tài, nếu làm
chủ nhân bị thương, cẩn thận đầu các ngươi đó”
Người trước dường như rùng mình một cái,
có vẻ cực kỳ sợ cô ta, cúi đầu thấp xuống, Long Kỳ lên tiếng, “Ta không
sao, truyền lệnh xuống, điều tra làm rõ mấy tên áo đen này xem có phải
là người của Hắc Quỷ Môn khôn