Snack's 1967
Hoàng Hậu Anh Túc

Hoàng Hậu Anh Túc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329075

Bình chọn: 7.00/10/907 lượt.

g chưa từng bị mệt nhọc như thế bao giờ, mặc dù có Tiểu Thuý

Tiểu Lan giúp đỡ nhưng hai nàng nhiều nhất cũng chỉ là chân chạy bàn

giúp tôi mà thôi.

Toàn bộ trang trí cửa hàng đều phải một

tay tôi chọn lựa. Mất sau vài ngày cố gắng hết mức, cửa hàng cũng đã

được thay đổi hoàn toàn, thì ra ánh sáng ảm đạm trong phòng đã trở nên

sáng rực rỡ hơn, toàn bộ phòng làm cho người ta có cảm giác vô cùng

thanh tịnh, thoải mái, trước cửa có hai bồn hoa lan toả hương, trong cửa hàng cũng có những bồn hoa nho nhỏ, cùng với đủ loại cây tùng lớn bé

xen kẽ làm cho không gian đạt tới một cảnh hài hoà, hư thực kết hợp,

sinh ra nhiều ý tưởng vô cùng thoả mãn, người thưởng thức có thể từ kiến thức có hạn về nghệ thuật cũng lĩnh hội được hàm ý nghệ thuật vô hạn ở

trong đó.

Nhìn thấy tôi thiết kế như vậy, Tiểu Thuý tiểu Lan không thể tin nổi nhìn cửa hàng đổi mới hoàn toàn, miệng cứ há hốc ra.

Lúc này chỉ còn duy nhất một sự kiện gì

đó – là biển hiệu của cửa hàng, cái này được gọi là chiêu bài của chiêu

bài, chính là biển hiệu sinh lời, tuyệt đối không thể viết bừa rồi treo

lên được, càng nghĩ tôi càng quyết định hôm nay phải đi tìm vị bằng hữu

của Quan Thu kia mới được, phải xin bằng được hắn viết chữ cho, viết

biển hiệu cho mới được. Tôi bảo Tiểu Thuý tiểu Lan một câu rồi cứ theo

địa chỉ Quan Thu kia nói đi tới, Kinh Đô Cổ Trấn tuy nói không lớn cho

lắm nhưng việc đi hết cả ngày như thế này cũng cần phải có thời gian.

Dọc theo đường đi, tôi đoán vị bằng hữu của Quan Thu kia, người văn sĩ

phần lớn tính cách chắc khá kỳ quái, biết đâu hắn lại cự tuyệt tôi thì

sao?

Nhìn cảnh sắc bốn phía hình như là đúng

lời Quan Thu kia miêu tả ngôi nhà kia rồi, nhưng mà sao đây? Ánh mắt tôi nhìn xung quanh xem xét, ở đây trừ ngôi nhà có tường lớn bao quanh kia

ra thì chẳng còn nhà nào khác, chả nhẽ là nhà này sao?

Nhìn vào hai cánh cửa lớn mở ra, thấy cây cối xanh tươi trong viện cùng với một loạt các phòng lầu các tinh xảo

uốn lượn, có vẻ u tĩnh cao nhã, rất hợp với một văn nhân ở.

Hạ quyết tâm tôi nhanh chân chạy tới,

bước lên thềm đá, đột nhiên có một quản gia nhanh nhẹn đi ra, thấy tôi

đứng trước cửa thì có chút ngạc nhiên hỏi “Ngươi tìm ai hả?”

“Xin hỏi có vị tiên sinh Ngọc Hoán ở đây phải không ạ?”

“Ngươi có chuyện gì vậy?” Ông ta hỏi lại.

“Là như vầy, tôi được bạn tốt của ngài ấy uỷ thác đến đây truyền tin”

Tôi nói vòng vo tam quốc biến thành kẻ truyền tin. “Là người ở đâu?”

“Là vị tiên sinh Quan Thu” Nghe tới tên

Quan Thu, sắc mặt vị quản gia lập tức dịu đi, “Vậy à, cô nương là được

Quan thiếu gia nhờ ha! Vào đi! Thiếu gia chúng ta đang ở thư phòng, ta

dẫn đường cho cô”

Tôi nghe vậy thấy rất là vui, cuối cùng

thì cũng tìm đúng rồi, nhưng mà Quan Thu giới thiệu cho tôi vị bằng hữu

này nghe qua hình như là một người trẻ tuổi vậy.

Lúc này lão quản gia xoay người sang hành lang bên trái đi tới, tôi dừng lại nghĩ ngợi cố đuổi theo sau cho kịp.

Toàn bộ hành lang toả ra mùi hương hoa quế thơm lừng, bên cạnh còn có

mấy khóm hoa quế đang chúm chím nở hoa, hương bay tràn ngập.

“Phong cảnh ở đây đẹp quá”

Tôi không khỏi có chút tán thưởng nói. “Đương nhiên rồi, thiếu gia nhà chúng ta rất thích phong cảnh ở đây đó!”

Lão quản gia nói luôn, đi rất nhanh tới

trước một phòng có cánh cửa mở rộng, “Thiếu gia nhà chúng ta đang ở bên

trong, cô đợi chút, ta đi thông báo một tiếng”

Quy củ ở đây thật là nhiều ghê, chỉ một lát sau, lão quản gia đã tươi cười đi ra, “Thiếu gia bảo cô vào” “Được”

Tôi đáp lại, đi vào trong phòng, hai hàng giá sách gọn gàng trước mặt, một người đàn ông buộc tóc đen dài, mặc

toàn thân một màu vàng nhạt đang cúi xuống viết chữ. Cảm giác hình như

có người tới mới ngẩng đầu lên nhìn về phía tôi, hai mắt chạm nhau,

trong lòng tôi đánh “oành” một cái, đây không phải là vị công tử Trạng

nguyên vinh quy bái tổ kia sao? Quan Thu giới thiệu hắn sao? Sắc mặt tôi hơi thay đổi, nhưng đối phương lại coi như không có gì, cười đứng lên,

“Ngươi chính là Quan biểu ca giới thiệu đến đưa tin rồi!”

“Vâng” Tôi không yên lòng gật gật đầu, lấy từ trong người ra bức thư này đưa cho hắn, không ngờ Quan Thu và hắn là anh em họ ha!

Hắn mở thư ra xem một lúc, trên môi hiện lên nét cười yếu ớt, “Cô nương là Diệp Vũ trong thư sao?”

“Đúng vậy” Trong lòng tôi cao hứng quá,

nếu vị công tử Trạng Nguyên này thì tôi khá yên tâm rồi. “Cô nương hôm

nay đến đây có mang theo tranh không?”

Quá Ngọc Hoán tao nhã đi tới gần tôi.

“Có, tôi mới mở một cửa hàng bán tranh, hôm nay là tới xin công tử viết

chữ đẹp, muốn xin ngài viết cho cửa hàng của tôi một cái tên”

Tôi nói chi tiết. “Vậy hả, vậy cô nương muốn ta viết tên gì nào?”

Hắn hỏi. “Gọi là Vũ Hiên Hoạ Quán!”

Hắn cúi đầu cười khẽ, “Tên hay lắm, Vũ là tên của cô sao?”

“Phải” Tôi vừa dứt lời, hắn liền đi tới trước bàn, “Lại đây giúp ta mài mực đi!”

Tôi sợ run chút, nhìn ngoài cửa sổ ánh

mặt trời chiếu vào trên người hắn, rọi soi vào khuôn mặt tuấn tú của

hắn, vô cùng đẹp trai. Tôi bỗng chốc ngây người, hắn ngẩng đầu nhìn tôi

liếc một cái, lại cười khẽ. Tôi l