
i lầm……….
Lúc Lôi DĨnh đi đến cửa xe cũng đã gần 2 giờ
“Thiếu phu nhân?” Lão Lưu nhận thấy vẻ mặt tái nhợt của nàng, tóc
cũng có chút hỗn độn, hơn nữa Thiếu phu nhân rõ ràng lúc đi vào, tóc
được cột lại, tại sao khi đi ra , tóc lại xõa trên vai?
Lôi DĨnh ko đợi lão Lưu thay nàng mở cửa, đã vội vàng mở cửa xe, tự bước vào trong ngồi
“Lưu thúc, phiền ông đưa tôi đi một vòng, tôi ko muốn về sớm như vậy”
“Được, ko thành vấn đề” Hắn khởi động xe, chạy nhanh
Nàng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, bộ tóc dài che hết hơn phân nữa 2 má của nàng, khiến người ko thấy vẻ mặt của nàng
“Thiếu phu nhân? Cô khỏe ko?” Hắn hi vọng vừa rồi là do hắn nhìn lầm chứ ko phải mặt nàng thật sự bị…….
“Ừ, tôi ko sao” Nàng rốt cuộc nhìn thẳng vào hắn, mỉm cười vô sự, cảm ơn sự quan tâm của hắn, ngẫm nghĩ mấy ngày nay mọi người luôn đối với
nàng quan tâm cùng yêu thương, nàng cảm thấy ấm áp đôi chút, tâm tình
cũng tốt hơn
Xe chuyển bánh đến hướng khác, vòng qua hơn phân nữa thành phố,vô
hướng chạy ra ngoại ô thành phố , cuối cùng mới quay lại con đường về
nhà
“Lưu thúc, ông có thể đáp ứng tôi 1 chuyện được ko?”
“Thiếu phu nhân, mời nói,chỉ cần là chuyện tôi giúp được, tuyệt đối ko thành vần đề” Hắn thông qua kính chiếu hậu nhìn nàng
“xin ông giúp tôi, khi trở về, đừng nói cho Hạo chuyện gì”
“Chuyện này…………..”
“Làm ơn, tôi ko muốn làm cho hắn lo lắng” đồng thời cũng muốn ở trước mặt hắn có chút tự tôn
“Được rồi, tôi sẽ ko nói”
“Cảm ơn ông”
Nàng mỉm cười ngọt ngào, khiến cho người nhìn cảm thấy………….thật an tâm
Tầm mắt Lôi Dĩnh một lần nữa lại hướng tới cửa sổ, nhìn thấy cảnh vật cùng kiến trúc nhà cửa, hạnh phúc của nàng vì sao chợt lóe lên rồi lại biến mất?
Ngồi ở sau xe Cung Thần Hạo lật văn kiện hỏi “Lão Lưu, thiếu phu nhân hôm nay mấy giờ trở về nhà?”
“Thiếu gia, 4 giờ trở về nhà” Lão Lưu nhìn qua kính chiếu hậu, cung
kính nói, hắn rất muốn nói cho Thần Hạo biết cái chuyện đã diễn ra vào
buổi chiều hôm nay, nhưng đã hứa hẹn với Lôi Dĩnh, đáp ứng nàng thì ko
thể đổi ý
“Được, tôi đã biết, thật vất vả cho ông” Cung Thần Hạo gật đầu có ý
bảo, trong lòng có chút buồn bực, nàng ở cái nhà kia cũng ko được chào
đón thì tại sao lại có thể ở lại lâu như vậy? Vốn hắn đã nghĩ rằng ,
nàng nhiều nhất ăn cơm xong sẽ trở về nhà
“Thiếu gia, đây là chuyện tôi phải làm”
“Ừ, hôm nay có xảy ra chuyện gì ko?” Cung Thần Hạo tùy ý hỏi, ko hiểu vì sao, hôm nay hắn có chút bất an, ngay cả khi họp cũng bị thất thần,
hình như là đã xảy ra chuyện gì
“Thiếu phu nhân, hôm nay khi đi vào Lôi gia có cột tóc, nhưng khi đi
ra tóc lại rối tung, thiếu phu nhân, nói nàng ko sao” Hắn gằn từng tiếng rõ ràng
Ngón tay đang lật văn kiện đột nhiên đình chỉ động tác, Cung Thần Hạo dựa theo câu trả lời của hắn đoán ra ý trong lời nói
“Nàng bị sao vậy?”
“Thiếu phu nhân nói nàng ko có việc gì, lên xe liền trở về nhà”
Cung Thần Hạo nheo mắt lại, dùng ánh mắt khôn khéo đánh giá biểu tình của Lão Lưu, nếu như trong miệng “hắn” (*Lão Lưu) cường điệu nói “Ko
có việc gì”, thì hắn liền khẳng định nàng tuyệt đối có chuyện, hơn nữa
lại là chuyện lớn, khó trách hắn hôm nay cảm thấy sẽ có chuyện phát sinh
“Bằng tốc độ nhanh nhất trở về nhà” Đóng lại văn kiện, sắc mặt của hắn bắt đầu trầm xuống
“Vâng” Lão Lưu gật đầu, chiếc xe tăng tốc cũng ko ứng
Như vậy là hắn cũng đã đáp ứng nàng rồi, hắn cái gì cũng chưa nói a!
Chỉ miêu tả một chút, nếu thiếu gia đoán được, thì có nghĩa là hắn(*Thần Hạo) thông minh, còn nếu ko, thì cũng ko phải là chuyện của hắn, điều
hắn cần nói cũng chỉ có thế
Cung Thần Hạo vừa về nhà, nhưng phòng khách lại ko có bóng dáng của
nàng, hắn bước đi vội vàng gần như chạy vào phòng, thì lại nghe thấy
trong phòng tắm có tiếng nước chảy, hắn thuận tiện gõ cửa kêu nàng đi ra
“Em đang tắm, có chuyện gì sao?” Hắn trở về nhà khi nào vậy?
“Đừng tắm nữa, em đi ra trước đi”
“Đợi một chút nữa, em…………” Lôi DĨnh nhìn hai gò má sưng đỏ của mình
thông qua gương, mau chóng buông tóc xuống để che dấu, nàng hi vọng hắn
ko phát hiện là tốt rồi
“Lôi Dĩnh, em lập tức mở cửa cho anh, nếu ko anh sẽ phá cửa” Hắn gầm
lên, trong lòng cảm thấy khó chịu, muốn lập tức nhìn thấy nàng
Tiếng nước chảy trong phòng tắm chợt ngừng lại, vài giây sau, cửa đã được mở ra
Lôi Dĩnh mặc áo tắm dài, tóc rối tung, kích động bước ra khỏi phòng tắm
“Vì sao vừa về đến đã tắm rửa?” Hắn lạnh lùng hỏi
“Bởi vì thời tiết quá nóng, làm em đổ cả một thân mồ hôi, cho nên
muốn đi tắm, để nhẹ nhàng khoan khoái 1 chút” Nàng giương mắt thấy hắn
liếc mình 1 cái, lập tức liền rũ mắt xuống, hắn sao lại tức giận như
vậy? Nàng làm lỗi gì với hắn sao?
“Nóng đến nói phải dùng đá sao?” Hắn chau mày, ánh mắt lợi hại hướng về phía sau nàng nhìn lướt qua
“Ách, đúng vậy a, bởi vì hôm nay thật sự quá nóng, em thiếu chút nữa là bị cảm nắng rồi” Nàng phẩy phảy gió, cười gượng 2 tiếng
“Vậy sao ko đem tóc cột lên đi?”
“Đầu vừa gội xong, ko làm được”
“Vậy sao?” Giải thích thực hợp lý, tóc của nàng hiện tại đang ướt
sũng ko thể cột , nhưng hắn lại chú ý đến mặt nàng có chút sưng đỏ
Lô