
ko?”
Hai mắt sương mù của Lôi tiệp nhi lập tức liền lóe sáng, rơi lệ “Ba,
ba ko đến chắc con sẽ bị nàng đánh chết, ba xem…..” Ngón tay nàng chỉ
lên mặt “đây là bị nàng đánh, đều đã sưng lên” Nàng nói xong liền hướng
Lôi Dĩnh trừng mắt
Lôi Vệ Cảnh hướng tới 4 phía nói “Được rồi, tất cả đi làm việc của mình đi, đừng ngây ngốc đứng ở chỗ này”
Bọn hạ nhân tất cả đều tản ra, cũng ko dám đợi thêm, tính tình của lão gia , bọn họ đều hiểu rất rõ
Chờ cho mọi người rời đi, Lôi Vệ Cảnh mới lạnh lùng nhìn vào Lôi Dĩnh vừa đừng thẳng “Ta cho ngươi về nhà ko phải là để cho ngươi đánh Tiệp
Nhi” (*bà này đáng đánh chết thì có…..xí…..)
Lôi Dĩnh đem tất cả mọi chuyện đặt trong mắt, lạnh lùng chống đỡ,
chẳng bao lâu, nàng cũng có cái ảo tưởng muốn hướng tới phụ thân làm
nũng, nhưng mà nàng biết, tất cả mọi ảo tưởng chỉ là 1 giấc mộng, mà lúc này chính nàng cũng thật thảm hại đi!
“Được rồi, con lên lầu đi, ba có chuyện muốn nói với nó” Lôi Vệ Cảnh nói
Lôi Tiệp Nhi vừa địnnh nói cái gì đó, nhưng nhìn thấy trong mắt Lôi
Vệ Cảnh lại nhen nhóm lửa giận đánh từ bỏ , nàng đối với Lôi Dĩnh hừ 1
tiếng, liền bỏ lên lầu
Đại sảnh nhất thời im ắng trở lại, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở
“Vào phòng tắm sửa sang lại, rồi đến thư phòng, ta có lời muốn nói
cùng ngươi” Lôi Vệ Cảnh ko cho nàng có cơ hội nói chuyện, chỉ mở miệng
nói xong lập tức liền nâng bước hướng về thư phòng
Lôi Dĩnh chẫm rãi bước đi, chịu đựng đau đớn, nâng bước hướng phòng
tắm mà đi, nhìn qua gương , nàng thấy tóc tai mình hỗn độn, mặt sưng đỏ
in rõ năm dấu ngón tay, khóe miệng còn động lại tơ máu!! Hình ảnh
trong gương thảm hại như thế, đáng thương như thế, tại sao nàng lại ko
có dũng khí bắt bẻ lại hắn?
Xoay vòi nước ấm, nước “ào ào” chảy ra, lấy tay hứng nước, nàng hắt
nước lên mặt, sửa sang lại bộ dạng của mình, điều chỉnh tâm tình thật
tốt , lôi Dĩnh trở vào thư phòng
“Ngài đem tôi gọi về nhà có chuyện gì ko?” Lôi Dĩnh vừa vào cửa, liền hỏi rõ
Lôi Vệ Cảnh cũng ko nói thêm cái gì đã nói thẳng “Ta cần tiền”
Quên đi giọng điệu cứng rắn cùng bộ mặt lạnh lùng như băng của phụ
thân, Lôi Dĩnh trào phúng hỏi “Sao vậy? Hắn đưa cho ngài ko đủ tiền
sao?”
“Đây là giọng điệu ngươi dùng để nói chuyện với phụ thân sao?” Lôi Vệ Cảnh ngồi ở ghế da, tức giận trừng mắt nhìn nàng nói
“Vậy thì sao? Ngài hi vọng tôi nên nói thế nào!? ” Lôi Dĩnh hai mắt trống rỗng nhìn hắn
“Ngươi……quên đi, ngươi chỉ cần thuyết phục Cung Thần Hạo cho ta 1
triệu đô là được, những chuyện khác cũng ko cần hỏi nhiều” lôi vệ cảnh
cũng ko muốn ơối mặt nàng, nếu ko cần nàng, hắn căn bản sẽ ko nhớ rõ sự
tồn tại của nàng
Một triệu??Hắn mở miệng muốn có bao nhiêu tiền thì sẽ có bấy nhiêu
sao? Hắn cho rằng Cung Thần Hạo là tên ngốc sao?? “Phụ thân, thỉnh ngài
nhớ kỹ 1 chút, tôi bị ngài bán làm cô dâu hợp đồng, ở trước mặt hắn, tôi ko có quyền lên tiếng”
“Ngươi là đang cự tuyệt yêu cầu của ta sao?” Lôi Vệ Cảnh híp mắt nhìn nàng
“Ko phải, tôi chỉ nói ra sự thật thản nhiên” Lôi Dĩnh phản bác
“Sự thật?? Sự thật chính là ta gả ngươi đi, vì muốn cứu vớt công ty,
bẳng ko chuyện ta gả ngươi cho hắn cũng chẳng có ý nghĩa gì” Lôi Vệ Cảnh tức giận nói
“Vậy, theo ngay từ đầu, tôi đã hiểu được tình cảnh của tôi, cho nên
xin ngài có chừng mực, tôi là tôi, ko phải là con rối” Lôi Dĩnh hướng
hán nói, đây là lần đầu tiên nàng ở trước mặt hắn, biểu lộ ý nghĩ chân
thật của nàng
Lôi Vệ Cảnh nghe lời nàng, cơn tức càng lên cao, đáp trả bằng lời nói lạnh lùng đến cực điểm “Ở trong mắt ta, ngươi bất quá cũng chỉ là 1
công cụ để lợi dụng”
Công cụ?Ngay cả từ hình dung cũng thật giống nhau, Lôi Dĩnh nở nụ
cười, nhìn người phụ thân trước mắt, sau đó nói “Cho nên, từ cái ngày
tôi được ngài đem gả đi, tôi đã trả hết toàn bộ nợ cho ngài, tôi ko hề
nợ ngài cái gì, có đôi khi tôi thực hoài nghi, tôi có phải là con gái
ngài ko? Tại sao ta được ngài đối xử kém xa tỉ tỉ như vậy? Mặc kệ tôi cố gắng nhiều bao nhiêu, ngài vĩnh viễn đều ko để ý tới, từ khi tôi chuyển nhà đi, cho tơi bây giờ ngài có lần nào quan tâm đến cuộc sống của tôi
ko? Hai năm nay, tôi giống như người ngoài, khi tôi vui vẻ khi nhận được cú điện thoại ngài gọi về thì ngài căn bản lại cho tôi một cái tin tức
ko thể chấp nhận được, nhưng tôi đã nghe lời ngài gả đi, hôm nay ngài
yêu cầu tôi trở về nhà cũng chỉ vì tiền, tôi hiểu được nhưng tôi nói cho ngài biết, tôi căn bản ko thể thay đổi được suy nghĩ của hắn” Nói xong, trong lòng nàng cảm thấy rất nhẹ nhõm, thì ra, đối mặt với hắn nói ra
tất cả cũng ko phải là 1 việc khó
Lôi Vệ Cảnh ánh mắt có chút mập mờ, hắn cũng ko cảm thấy hắn có lỗi,
mà hiện tại hắn như vậy, tất cả đều là vì mẹ nàng, muốn oán cũng chỉ có
thể oán mẹ nàng
“Điều tôi muốn nói chỉ có như vậy, về sau xin ngài đừng quấy rầy tôi” Lôi Dĩnh nói xong liền mở cửa thư phòng cất bước đi ra ngoài, tự do,
nàng rốt cuộc cũng cắt đứt mối quan hệ với cái gia đình này
Lôi Vệ Cảnh lúc này căn bản ko chú ý tới nàng đã rời đi, mà chỉ chìm
đắm thật sâu vào suy nghĩ, sai lầm rồi sao?? Ko, hắn cho tới bây giờ ko có sa