Polly po-cket
Hoa Miêu Miêu

Hoa Miêu Miêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327602

Bình chọn: 8.5.00/10/760 lượt.

nhân duyên tốt đẹp. Vậy nên ngoài mấy ngày tổ chức lễ cưới ra, tôi đều phải

ngoan ngoãn đi học… Dẫu sao cố gắng một năm nữa thôi là có thể tốt

nghiệp rồi.

Vậy là sau đó tôi đành bịn rịn cáo biệt Bích Thanh

Thần Quân để quay lại học đường. Khi vừa tới nơi tôi đã bị toàn bộ bạn

học vây chặt quanh mình, lũ nữ nhi thì thao thao hỏi làm sao tôi có thể

quyến rũ được một vị quan tiên như vậy, nói tôi hãy truyền thụ cho chúng vài chiêu để học tập. Lũ nam nhân thì hỏi bộ hạ của Bích Thanh Thần

Quân có tuyển người không? Chúng muốn gia nhập hàng ngũ thiên binh

thiên tướng có khó khăn không? Lại cầu xin tôi sẽ nói giúp vài lời.

Tôi cố gắng suy nghĩ một hồi lâu sau rồi mới nói với lũ nữ nhi, dẫu có việc gì đi nữa hãy nhào vào lòng Bích Thanh Thần Quân, lăn đi lăn lại trên

đất làm nũng, hoặc cọ cọ vào mặt anh ta, hôn lên môi, kêu lên vài tiếng

meo meo, tất cả đều là những cách có hiệu quả.

Kết quả làm cho

chúng đỏ mặt kinh ngạc, ngày thứ hai khi Bích Thanh Thần Quân tới đón

tôi, liền phải vội đỡ lấy vài cô bé vô tình vấp ngã dúi dụi vào lòng

mình… Anh ta cảm thấy không hiểu ra sao cả, tôi lại hoài nghi những thị

nữ phụ trách quét dọn trường tư thục Thành Yêu thật lười biếng, thế nên

mới có nhiều sỏi làm người ta vấp ngã như vậy.

Còn việc gia nhập

thiên binh thiên tướng tôi cũng giúp các nam nhi hỏi, Bích Thanh Thần

Quân nói:”Thân thể khỏe mạnh, không sợ khổ không sợ chết, có thể nghe

theo lệnh người chỉ huy thì đều có thể gia nhập. Về mặt võ nghệ tuy

không yêu cầu quá cao, nhưng nếu tử trận sẽ đầu thai lại từ đầu, việc tu dưỡng từ trước cũng sẽ vì thế mà mất đi, xin hãy thận trọng suy xét.”

Câu nói này đã xua tan đi suy nghĩ tòng quân của nhiều người.

Sau bốn ngày nhập học thì Thiếu Chúng cùng Tiểu Tử mới cùng nhau tới, tôi

gần như không nhận ra diện mạo của Thiếu Chúng. Mới có nửa năm không

gặp mà trông cậu ta như cao lớn hơn, dường như cao cũng ngang với Bích

Thanh Thần Quân, dáng người rắn rỏi hơn, vẻ con nít lúc trước cũng đã

trở nên tuấn kiệt, nhưng sự hung ác trong đôi mắt thì vẫn y nguyên, nước da nhợt nhạt đi nhiều, tổng thể nom rất khó lại gần. Thiếu Chúng và

Tiểu Tử đứng cạnh nhau trông rất thân mật. Hàn Kính nói trông bọn họ

thật giống một ông lão biến thái đang thân mật với một cô thiếu nữ.

Hàn Kính trông cũng lớn hơn nhiều, khuôn mặt bầu bĩnh lúc trước giờ đây đã

trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, mái tóc trắng muốt dài chấm gót chân,

trên trán có một chấm châu sa màu đỏ càng làm tăng thêm sự huyền bí. Thế nhưng lời nói thì vẫn y nguyên như lúc trước, chưa bao giờ biết nói

điều hay lẽ phải.

Đáng ghét nhất là việc cô ta mới nhìn thấy tôi

đã nói :”Miêu Miêu, chúc mừng chuyện đại sự của tỷ, nhưng sao da mặt của tỷ lại đen sì sì như vậy? Tỷ gặp chuyện không vui sao.”

Tôi vội

vã mượn Cẩm Văn tấm gương nhỏ, rồi cẩn thận soi lên mặt, nhưng có soi

thế nào đi nữa cũng không phát hiện ra chỗ nào đen.

“Ấn đường có màu đen nghĩa là tử khí.” Hàn Kính nghiêm túc nói:”Nội trong ba tháng ắt có đại nạn.”

Bích Tài thấy tôi lo lắng, liền bỏ quyển sách xuống, lén nói bên tai

tôi:”Đừng tin, cô ta chỉ toàn nói khoác, lần trước cũng nói đệ có đại

nạn, kết quả là đệ đi đường không cẩn thận vấp ngã, đánh rơi mất bao

đựng tiền…”

Hàn Kín tỏ vẻ không thích , nói:”Đó là do vận ngươi tốt, tránh được kiếp nạn, làm sao gặp vận may mãi được như vậy.”

“Dẫu sao Hàn Kính tỷ tỷ coi bói cũng có phần đúng“ Tiểu Tử cũng nói thêm

vào:”Lần trước nói ta sẽ có rất nhiều hoa đào, làm ta vui mừng cả ngày

hôm đó, ai ngờ chỉ là Đào Hoa Tiên Tử tặng ta một bình hoa có cắm một

cành hoa đào, thật là chán chết.”

“Cái gì mà hoa đào? Muội vẫn

mong chờ cái gì mà hoa đào?” Thiếu Chúng ở bên cạnh nghe thấy liền phẫn

nộ, tóm lấy tai Tiểu Tử:”Còn dám đào hoa, lão tử… lão tử sẽ đem toàn bộ

hoa đào của muội ra băm nát ninh nhừ lên!”

“Còn véo tai ta, muội sẽ đá huynh rồi đi tìm hoa đào đó!” Tiểu Tử cũng không cam chịu yếu thế hơn.

“Có mà hoa đào nát sẽ tìm đến muội!”

“Đúng rồi, huynh chính là cành hoa đào nát nhừ đó đó!”

Hai người họ cãi lộn một trận trời long đất lở giống như trước kia, làm tôi rất nhanh quên đi lời tiên đoán không mấy vui vẻ của Hàn Kính, hòa vào

nô đùa cùng mọi người. Sau đó không quên mời bọn họ tới tham dự hôn lễ

của mình.

Bọn họ cũng vui vẻ nhận lời mời, chỉ có Bách Tài sau đó len lén hỏi xem tiền mừng đám cưới là bao nhiêu…

Ngoài phòng tân hôn ra, Bích Thanh Thần Quân còn làm cho tôi một cái bồn tắm

rất to ở phòng bên cạnh, nước suối nóng được dẫn về từ cách đây hơn trăm dặm, bồn tắm được làm từ bạch ngọc, nước không quá sâu, để một người sợ lạnh như tôi có thể tắm được.

Mèo rất ưa sự sạch sẽ, nhưng sau

khi biến thành người tôi lại không thể liếm lông của mình, nên tôi rất

thích chiếc bồn tắm này, có thể cởi bỏ toàn bộ trang phục rồi ngâm mình

trong bồn, rất ấm áp, dễ chịu. Vậy nên khi mới xây xong bồn tắm là tôi

lập tức chạy tới để ngâm mình trong đó, sau khi ngâm xong có thể tùy ý

khoác trang phục lên người rồi đi tới phòng tân hôn ở bên cạnh, sau đó

nhảy đi nhảy lại trên chi