Ring ring
Hẹn Đẹp Như Mơ

Hẹn Đẹp Như Mơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322142

Bình chọn: 8.5.00/10/214 lượt.

áy náy, em không có cách nào khác. Em cho rằng cả đời

này sẽ như thế, em dường như đã định dùng cả đời này để trả cho anh ấy.

Nhưng nhiều năm đã qua, em vẫn có thể gặp được anh, em vẫn có thể gặp

được một người khác yêu em sâu sắc, em không muốn lại phụ lòng anh, anh

vì em mà làm rất nhiều việc, em cũng muốn ích kỷ một chút, em cũng muốn

có thể không kiêng nệ gì một lần, cho dù là người trước đây chuyện trước đây, em muốn bắt đầu lại. Chính Đông, cho dù anh có phải là thật sự anh không còn yêu em nữa hay không, cho dù là bệnh của anh như thế nào, em

đều hy vọng anh đừng đẩy em ra. Cho dù chỉ có em tình nguyện, em muốn ở

bên cạnh anh, em muốn cho đến tận lúc cuối cùng, em có thể nắm tay anh.

Em hy vọng anh cho em thời gian, để em có thể nói, em yêu anh như anh đã yêu em."

Cô nửa quỳ nửa ngồi trước chiếc sô pha, giống như một đứa trẻ, chầm

chầm kề sát mặt vào đầu gối anh, cơ thể anh lại hơi run nhẹ. Cô chầm

chậm nhẹ nhàng đưa hai cánh tay ra, vòng qua ôm lấy eo anh.

Anh chầm chậm đưa tay ra, ngón tay luồn qua tóc cô, ôm lấy vai cô.

Tiếng mưa tí tách bên ngoài cửa sổ.

Cô vùi mặt vào trong lòng anh, nói nhẹ: "Anh phải đồng ý với em, chữa bệnh cho tốt."

"Được"

"Anh phải đồng ý với em, cho dù sau này thế nào, cũng không được bảo em rời xa anh."

"Được."

"Anh phải đồng ý với em, từ giờ về sau không được tìm đến những người phụ nữ khác nữa."

"Được."

"Anh phải đồng ý với em, phải yêu quý bản thân mình như yêu em."

"Được."

"Anh phải đồng ý với em, cho dù gặp phải chuyện gì, lúc nào cũng không được rời xa em."

Cũng không biết là qua bao lâu, cuối cùng giọt nước lạnh lẽo rơi

xuống đỉnh đầu cô, chầm chậm thấm vào trong tóc, cô không động đậy dựa

vào đó, cuối cùng cũng không kìm được, khóe mắt nóng lên, lại không dám

ngẩng đầu lên.

"Được."

Anh chầm chậm nói: "Còn điều kiện gì nữa không? Muốn đưa ra thì đưa

ra luôn đi. Vưu Giai Kỳ, anh phát hiện ra em thật phiền phức, sao em lại dính vào em chứ, vứt cũng không vứt nổi. Được voi đòi tiên, còn lắm lý

lẽ, lại thích quản chuyện đâu đâu."

Cô ngấn nước mắt, cười: "Hôm nay anh mới biết sao, nhưng đã quá muộn

rồi. Còn nhiều điều kiện lắm, anh nghe cho rõ này: từ hôm nay trở đi chỉ được thương yêu một mình em, phải chiều em, không được dối em, mọi việc đã chấp nhận với em nhất định phải làm được, từng câu nói với em đều là thật lòng, không được bắt nạt em, mắng em, phải tin tưởng em. Người

khác bắt nạt em, anh phải là người đầu tiên xuất hiện đến giúp em, lúc

em vui, anh phải vui cùng em, lúc em không vui, anh phải dỗ dành cho em

vui. Mãi mãi cảm thấy em là đẹp nhất, trong mơ cũng phải thấy em, trong

trái tim anh cũng chỉ có một mình em."

"Dài như vậy sao?"

"Không nhớ được thì lấy Mp4 ghi âm vào, hàng ngày mang theo, buổi

sáng ngủ dậy nghe ba lần, buổi tối trước khi đi ngủ nghe ba lân, có thời gian thì nhét vào tai nghe ba lần nữa, đó gọi là ba cái ba lần."

Cuối cùng anh phát giác ra điều không đúng: "Những lời lúc nãy em nói sao lại cảm thấy quen tai thế, hình như đã nghe ở đâu rồi."

Giai Kỳ nói: "Lời thoại kinh điển như vậy anh không nhớ sao? Đó chính là trong "Kiêu hãnh và định kiến" của đài BBC Anh đấy."

"Nói linh tinh, rõ ràng là trong "Sư tử Hà Đông" của Trương Bá Chi."

Cô năm lấy điểm yếu: "Được rồi, còn tự nói là mình không bao giờ xem

tác phẩm điện ảnh vớ vẩn của Hồng Kông, vậy sao anh lại biết "Sư tử Hà

Đông" hả?"

"Anh chưa bao giờ xem, nhưng lúc đó anh đang theo đuổi một em, cho nên đi xem phim cùng cô ấy một lần, xem bộ phim đó."

Cô đưa tay ra véo anh: "Anh còn dám nói, anh lại còn dám nói hả!"

Anh bị cô véo nghiến răng chịu đựng, cứ xin tha thứ: "Em nhẹ tay

thôi, nhẹ tay thôi có được không? Sao trước đây không biết là em bạo lực thế này chứ?"

"Bây giờ mới biết hả? Hứ, thế anh có đi xem "Bạn gái bạo ngược" cùng cô ấy không?"

"Không, thật sự không có!"

"Em không tin. Chính sách của Đảng và Nhà nước anh biết rõ rồi đấy,

thành thật sẽ được khoan dung, chống cự lại sẽ nghiêm khắc trừng trị."

"Thật sự không có, xin Đảng và Nhà nước tin cho anh lần này."

"Lịch sự của anh quá không trong sạch rồi, tin anh quá khó đấy."

"Nhưng anh đã thành thật nói hết tất cả những vẫn đề còn sót lại

trong lý lịch của anh rồi, hơn nữa, muốn cho phép người mắc sai lầm,

càng phải cho phép người sửa sai lầm."

"Vậy anh sửa đổi lại tư tưởng cho tốt, tranh thủ sự xử lý khoan hồng. Từ hôm nay, mỗi ngày anh phải đưa em đi xem phim Hồng Kông một lần, cho đến khi xem hết tất cả các phim Hồng Kong, coi như là anh đã sửa sai

rồi."

"Anh không chịu, thế không phải là cả đời này của anh hết rồi hay

sao? Mỗi ngày một bộ, xem đến kiếp sau cũng không xem hết." Anh cười xấu xa, "Có thể phạt anh hàng ngày cùng em làm một việc khác không? Ví dụ

như là........một việc thích đáng nào đó, vận động có lợi cho thể xác và tinh thần? Á! Á! Sao em lại véo anh? Em véo nữa anh hôn em đó, anh hôn

đó, anh thật sự hôn đó......"

Giọng nói anh thấp dần, chôn dần vào trong sự hòa quyện của đôi môi.

Hai người hôn rất lâu rất lâu.

Có sự ướt át ấm ấm liếm trên bàn châ