
ại chuyện ma quái này đối với người nghe
luôn không tốt, hoàng thúc và ta, đều là người trong hoàng tộc, tự nhiên không bị loại sự tình này ảnh hưởng, nhưng nghe nói cậu giờ nhiều bệnh, ta sợ lỡ như……”
“Tốt lắm tốt lắm, biết ngươi suy nghĩ
cho ta rồi.” Bàng Hà ở trước mặt hắn ngồi xổm xuống, hiếu kỳ nói: “Rốt
cuộc là có quỷ hay không?”
Tiểu hoàng đế chần chờ một chút, nói:
“Là quỷ ở hậu cung. Mấy tháng nay, cung
nữ ở hậu cung thường hay phát hiện quỷ ảnh, rõ ràng là không có người ở
đó, nhưng lại thấy bóng dáng người đến rồi đi mà không để lại dấu vết .
Đương nhiên, cũng có thể là cung nữ trong lòng nghi ngờ nên bị quỷ ám
ảnh, nhưng mà mấy tháng nay đều có các cung nữ khác nhau nhìn thấy, cái
này không thể giải thích.” Nói đến chỗ này, tiểu hoàng đế đột nhiên
không nói nữa, sau đó lại tiếp “Những gì ta vừa nói đều là các cung nữ
phỏng đoán, không thể coi là thật sự đúng”.
Còn nữa, chuyện tiếp theo, có chút đau đầu, có thể từ nay về sau cự tuyệt nữ tử Bàng phủ tiến cung theo như cậu muốn hay không.
Trên đời hắn muốn ai thì người đó phải
vào cung, Bàng Hà cự tuyệt cũng không được, nhưng, hắn luôn nghĩ muốn
tôn trọng người cậu hay cùng hắn chơi vui vẻ này một chút.
Khi còn nhỏ xung quanh hắn đều là mấy cố mệnh đại thần, nếu không chính là Thái Phó già nua, đến thái giám bên
người để hắn sai khiến cũng là lớn tuổi, để thuận tiện chiếu cố tiểu
hoàng đế hắn.
Mặc kệ là Cung thân vương hay là Ung
thân vương, đều lấy điều kiện tiên quyết là dạy hắn trở thành một thế hệ minh quân mà thân cận hắn, càng đừng nói đến mẫu hậu kia, luôn chú ý
nắm bắt cơ hội thảo thánh ân.
Bàng Hà này thì khác, lần đầu tiên ở bên người thái phi nhìn thấy hắn, hắn nghĩ tiểu hài tử bốn tuổi không có
bao nhiêu trí nhớ, dám trước mặt thái phi đến chọc hắn.
Rồi sau đó vài lần hắn cố ý hoặc vô tình đến chỗ thái phi, luôn muốn tìm tiểu quốc cữu đến để nháo cái thế giới
vắng vẻ của hắn. Rõ ràng đều là người đã hai mươi tuổi, thế nhưng lại có tính tình trẻ con, nháo đến sau này ngay cả mẫu hậu cũng phê bình kín
đáo.
“Cậu, ngươi tuổi không nhỏ, không bằng
ta thay ngươi chỉ hôn…… Ngươi làm cái gì vậy? Đau đau đau!” Hắn nói
không được rõ ràng lắm, bởi vì hai má bị nắm đau, hắn giận dữ đá Bàng
Hà một cước.
Bàng Hà thế nhưng không tránh, ngã ngồi trên đất.
“Ngươi nếu dám chỉ hôn, ta liền đào hôn!”
Tiểu Hoàng Thượng đau đến che hai má, trừng mắt hắn. “Ngươi cả đời không thành thân, không khai chi tán diệp cho Bàng gia sao?”
“Đã khai chi tán diệp từ lâu rồi, ngươi
không phải là thái phi sinh, nhưng thái phi đối với ngươi như là do
chính mình sinh ra, ngươi thuận tiện theo làm người Bàng gia luôn đi.”
“Ngươi như thế nào cùng hoàng thúc nói chuyện không khác nhau lắm?”
“Di?” Bàng Hà nhìn về phía hắn. “Hoàng thúc nào?”
“Ta còn có thể thay hoàng thúc nào chỉ
hôn? Đương nhiên chính là Cung thân vương ở cách vách Bàng phủ. Ta trước kia có ý thay hắn chỉ hôn, hắn nói một lòng một dạ của hắn đều ở trên
người ta, ta giống như là hài tử của hắn, hài tử còn chưa lập gia
nghiệp, hắn cũng không có tâm……”
Vốn đang nghĩ lại oán giận hoàng thúc
một chút, hắn giống như con thân sinh của hoàng thúc, nhưng bỗng nhiên
nhìn thấy một người rõ ràng ngày thượng bộ dáng thực kiều diễm giờ phút
này lại che miệng phát ra tiếng cười quái dị như chuột, tiểu Hoàng
Thượng ngẩn ngơ, dùng sức đánh lên đầu Bàng Hà.
“Cậu, ngươi trúng tà!” Khó trách lúc
trước hắn cố ý hỏi vài vị đại thần có nguyện ý cùng Bàng phủ kết thân,
từng đại thần đều thực rõ ràng thoái thác.
Tất nhiên, mục tiêu hàng đầu của bọn họ
là cùng Cung thân vương kết thân, chờ đến khi xác nhận là không thể đăt
hy vọng ở chỗ Cung thân vương, mới chuyển sang Bàng Hà — đương nhiên,
cũng phải xác định nữ tử Bàng phủ sau khi vào cung có được hắn sủng ái
mới được.
Tiểu hoàng đế hắn cũng thực phiền toái
a! Nữ tử Bàng gia người nào muốn vào cung hắn cũng chưa xem qua, đến lúc đó còn phải phí sức lao động làm bộ sủng ái người này, để giữ vững địa
vị của Bàng Hà ở triều đình.
Cậu rốt cuộc có hiểu hắn vất vả thế nào
hay không? Hắn là thật tình thích người cậu này mới bằng lòng làm như
vậy, hắn hiểu hay không a!
“Cậu, ngươi còn tiếp tục như vậy, có ai còn muốn gả cho ngươi? Chẳng lẽ ngươi đối với tương lai không có kế hoạch sao?”
“Xèo xèo, có a, kế hoạch trong tương lai của ta chính là ra khơi làm hải tặc.”
“Hải tặc?”
“Đúng vậy, bởi vì hải tặc có thể muốn
làm gì thì làm, đương nhiên cũng có thể đánh cắp người trong lòng a!”
Hắn cười đến miệng cũng méo.
Tiểu Hoàng Thượng trợn mắt há hốc mồm, rốt cục nhịn không được nắm chặt quyền, hung hăn đánh vào đầu hắn một chút.
Có thái giám từ phía sau vội vàng tới.
Tiểu hoàng đế lập tức thẳng người. Bàng Hà cũng thực mau lẹ đứng dậy,
một trước một sau cực kỳ ăn ý, khoanh tay thưởng thức trăm hoa nở rộ
trong ngự hoa viên .
Quân thần phi thường có tâm tình ngắm hoa.
“Lúc này hoa nở thật đẹp a, quốc cữu……” Tiểu hoàng đế trầm ổn nói.
“A, đúng a. Hoàng Thượng còn đẹp hơn hoa này, đẹp đến các đại thần đều bị mê hoặc …” Bàng Hà ph