Hào Môn Tội Yêu 2: Hợp Đồng Tàn Nhẫn

Hào Môn Tội Yêu 2: Hợp Đồng Tàn Nhẫn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328860

Bình chọn: 8.00/10/886 lượt.

Vân Hề lúc nhỏ cũng như vậy..."

Sở Ngự Tây ở sau lưng ông khẽ nói: "Báo tin cho Vân Hề chưa?"

Sở Hán Thần gật đầu, thấp giọng nói: "Nó đang trên máy bay trở về."

Sở Ngự Tây không nói nữa, một lát sau, anh mới bước lên phía trước và nói: "Hay là chuyển viện đi, như vậy bọn con sẽ dễ dàng chăm sóc hơn."

Sở Hán Thần không dám tin ngẩng đầu lên, thằng bé nói thằng bé muốn chăm

sóc Mộng Lan sao? Thằng bé thật sự không hận bọn họ nữa?

Sở Ngự

Tây nhận thấy sự ngạc nhiên trong mắt ông, nghiêm túc gật đầu, anh đưa

tay nắm lấy tay Thương Đồng: "Bọn con, sau này sẽ chăm sóc tốt cho hai

người."

Thương Đồng cũng gật đầu.

Bây giờ, chỉ mong các cô đều có thể bình an.

---- Vũ Quy Lai ----

"Ba, con đã về." Sở Vân Hề ném va li, chạy đến bên giường, thấy Tân Mộng Lan không có ý thức, nước mắt lập tức rơi như mưa.

"Mẹ..."

Sở Hán Thần im lặng ngồi một bên.

Sở Ngự Tây đi làm thủ tục chuyển viện trở về, nhìn thấy Sở Vân Hề, anh dừng bước chân.

"Vân Hề..." Thương Đồng ở bên cạnh anh nhẹ nhàng mở miệng.

Sở Vân Hề quay đầu lại, nhìn Thương Đồng, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, rốt cuộc chị ta muốn làm gì? Trong phòng bệnh, Sở Vân Hề nhìn Thương Đồng, từ từ đi tới trước mặt cô, khẽ giọng nói: "Chị không ở cùng Nhiễm Đông Khải sao?"

Thương Đồng biết cô còn đang hiểu lầm, vừa muốn giải thích thì nghe Sở Vân Hề nói tiếp: "Tôi không muốn quan tâm đến chuyện riêng của hai người, chỉ hy vọng hai người dừng tay lại, mẹ tôi đã biến thành thế này, hai người không cần làm tổn thương ba tôi nữa."

"không phải vậy." Thương Đồng thấp giọng nói.

Sở Ngự Tây đưa tay ra, ôm Thương Đồng vào ngực, lạnh nhạt nói: "Chúng tôi đi trước."

Tầm mắt của Sở Vân Hề dừng lại trên người Sở Ngự Tây, dường như cô không cách nào hiểu được tại sao hai người bọn họ có thể ở cùng một chỗ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Sở Ngự Tây ôm Niệm Niệm, nắm tay Thương Đồng, đi tới trước mặt Sở Hán Thần.

Sở Hán Thần cũng đứng dậy, có lẽ do ông ngồi quá lâu, hai chân đau xót, thiếu chút nữa đứng không vững, là Sở Vân Hề đỡ ông.

"đã làm tốt thủ tục, lát nữa con sẽ để Uông Trạch qua đây, sắp xếp cho các người chuyển viện."

Sở Hán Thần im lặng gật đầu, không khỏi nhìn Niệm Niệm một lúc.

Sở Vân Hề không hiểu ra sao, đỡ Sở Hán Thần, nhìn ba người bọn họ rời đi.

---- Vũ Quy Lai ----

Cố Cung.

đã 3h chiều.

"Sao lại đến đây?" Thương Đồng có chút ngạc nhiên, mặc dù cô rất muốn đến, nhưng lúc này, dường như không hợp thời.

Sở Ngự Tây ôm Niệm Niệm, đi tới quầy bán vé: "đi thôi, không phải em muốn đi xem mấy bức vẽ Huy Tông kia sao?"

Anh nghe Niệm Niệm nói Nhiễm Đông Khải đưa các cô đi rất nhiều chỗ, mà anh gần như chưa lần nào đi cùng các cô, trong lòng vô cùng khó chịu.

Ba người đi thẳng đến phòng triển lãm thư hoạ.

Mặc dù Niệm Niệm không nhìn ra xấu đẹp, nhưng cũng vô cùng khôn khéo nhìn chằm chằm vào những bức hoạ kia.

Thương Đồng đứng trước 《Phù Dung Cẩm Kê Đồ 》, màu sắc rực rỡ, tác phẩm nghệ thuật tinh tế, một con gà cảnh ngũ sắc đứng đầu cành Phù Dung, đang nhìn hai con bướm nhẹ nhàng bay lượn trong bụi hoa.

Bài thơ của Triệu Cát phía trên làm cho bức hoạ vẽ theo lối tinh vi càng thêm hấp dẫn.

"Triệt dạ tây phong hám phá phi, tiêu điều cô quán nhất đăng vi. Gia sơn hồi thủ tam thiên lý, mục đoạn sơn nam vô nhạn phi." Khi Thương Đồng nhớ đến bài thơ này, vẻ mặt đau thương buồn bã: "không thể tưởng tượng được một đời thiên tử phong lưu, an hưởng mấy chục năm thái bình, vậy mà chết ở Ngũ Quốc Thành Hắc Long Giang, chịu hết lăng nhục, không có chết già..." (Mình giữ nguyên đoạn thơ không dịch ra thuần việt là vì thấy nó vần nghe cũng hay vs lại sợ dịch ra không đúng)

Sở Ngự Tây có vẻ trầm ngâm: "Toà mộ ở ngoại ô Hàn Thành, cũng có liên quan đến Triệu Cát sao?"

Thương Đồng khẽ nói: "Hẳn là vậy. Cha em kiểm tra rất nhiều tư liệu lịch sử, lúc đó là sự biến Tĩnh Khang, người Kim không những mang Huy Khâm Nhị Đế đi, còn mang hoàng hậu và phi tần, hoàng thân quốc thích, mấy ngàn quan lại cũng bị bắt chung, rất nhiều kho báu, tàng thư hoàng gia, tiền tích góp công và tư cũng bị cướp bóc không còn. Người Kim đã từng mang Tống Huy Tông giam giữ ở Hàn Châu, chính là Liêu Ninh ngày nay, sau dời đến Ngũ Quốc Thành, chính là Hàn Thành bây giờ. Công nguyên năm 1135, Tống Huy Tông chết ở Ngũ Quốc Thành. Lúc đó có rất nhiều công chúa có số phận bi thảm hơn, dựa theo cha em nghiên cứu, chủ nhân người toà mộ kia, hẳn là công chúa hoàng thất, căn cứ vào kích thước bên ngoài mộ thất, có thể là hậu táng, như vậy có lẽ là có một số lượng lớn báu vật chôn theo."

Sở Ngự Tây nghe xong, thở dài nói: "Anh biết, các người chắc chắn không hy vọng tư liệu nghiên cứu để lộ ra ngoài, dù sao bây giờ trộm mộ cũng hung hăng ngang ngược, nhưng Nhiễm Đông Khải quyết định muốn tìm hiểu kết quả, nếu không anh ta sẽ không cam tâm."

"Tại sao?" Thương Đồng ngạc nhiên mở miệng: "Anh ấy đã đồng ý với em là sẽ không động đến toà mộ kia."

Sở Ngự Tây mang ân oán của hai mươi mấy năm trước nói cho Thương Đồng nghe, Thương Đồng gục đầu xuống, khẽ nói: "Em rất hiểu anh ấy, nhưng..."

cô cũng đã đồng


Lamborghini Huracán LP 610-4 t