Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Hạnh Phúc & Tình Yêu Cõi Bờ Bên Ấy

Hạnh Phúc & Tình Yêu Cõi Bờ Bên Ấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324444

Bình chọn: 9.00/10/444 lượt.

, cắm cúi bước đi.

Cái đêm chia tay đó, Dịch Phi đã nói:

- … Anh cũng là một người đàn ông bình thường… xin lỗi em.

Mặc dù nhiều năm sau mới biết, lúc đó anh không làm gì có lỗi với mình, nhưng câu nói ấy vẫn là cơn ác mộng trong cô.



Một tuần sau, cả Thư Lộ lẫn Gia Tu đều bặt âm vô tín. Sáu ngày thì

mưa kéo dài rả rích suốt năm ngày, miết đến sáng thứ Bảy, trời

mới hưng hửng sáng, tuy mây đen còn giăng đầy, nhưng Thư Lộ vẫn thầm cảm tạ lời cầu nguyện của mình đã ứng nghiệm – Bởi cô chúa ghét vác cái ô

tới thư viện.

Vào bữa trưa, tự nhiên Thư Lộ thấy căng thẳng, đầu không ngừng phỏng

đoán tình cảnh chiều nay sẽ gặp Gia Tu. Liệu anh có nghĩ rằng cô rất xốc nổi không nhỉ? Hoặc cho rằng cô đang hờn dỗi kiểu trẻ con, hoặc cũng có thể anh sẽ nghĩ cô đang bày trò thu hút sự chú ý của anh?

Mặc kệ anh nghĩ gì, điều khiến cô lo nhất là, mấy ngày bọn họ không liên lạc, hay anh giận nhỉ?

- Thư Lộ. – Ba cất tiếng gọi cô từ thư phòng: – Qua đây ba bảo.

Thư Lộ rời bàn ăn, khép nép đến trước mặt ba. Giữa hai cha con luôn

có sự khắt khe, dù chị gái lớn hơn cô nhiều tuổi, nhưng trước mặt ba vẫn thường xuyên làm nũng, còn cô từ bé tới giờ luôn có cảm giác nể sợ,

không dám bày tỏ cảm xúc thật.

Ba ngồi trước bàn làm việc, chỉ vào cuốn vở trên bàn:

- Chú Lưu ở văn phòng ba nói con gái chú ấy muốn xin chữ ký của con.

- Dạ? – Đầu đang cum cúp bỗng ngẩng phắt lên, vẻ mặt cô đầy kinh ngạc:- Xin chữ ký của con ấy ạ?

- Ờ… nghe nói con bé thường nghe chương trình của con.

- …

Lần đầu tiên trong đời Thư Lộ cảm thấy, thì ra mình cũng có sức ảnh hưởng tới một số người lạ chứ bộ.

Buổi chiều trên đường tới thư viện, Thư Lộ bỗng thấy vòm trời quang

đãng hơn, con đường ướt át chẳng hề đáng ghét là mấy. Trông thế mà đã có thính giả tới xin chữ ký của cô rồi đó, lại còn nhờ ba nữa chứ, hình

như cô đã thấy trong mắt ba niềm tự hào, kiêu hãnh.

Thư Lộ đứng đợi nửa tiếng đồng hồ trước cổng thư viện với niềm vui

rạo rực ấp ủ trong lòng, vậy mà chẳng thấy mặt mũi Gia Tu đâu.

Ngồi trong thư viện, ngay chỗ ghế quen thuộc, đầu óc Thư Lộ cứ để đâu đâu.

Anh… không đến thật rồi.

Giận à? Có khả năng lắm… làm gì mà hẹp hòi thế không biết.

Cô lấy bừa mấy quyển sách, lật ra xem, nhưng chẳng nhét nổi tên sách vào đầu.

Không rõ là do thời tiết hay sao ấy, chiều thứ bảy, phòng đọc ít

người, yên tĩnh vô cùng, yên tĩnh đến nỗi Thư Lộ chẳng hề nhận ra mình

đang nghệt mặt ngồi đó.

- Chào em… Tôi là một người đàn ông bình thường.

Bỗng đằng sau vang lên tiếng nói trầm thấp, nhấn mạnh từng chữ rành rọt.

Thư Lộ quay đầu nhìn Gia Tu đứng đằng sau, mặt đầy hốt hoảng.

- Mở đầu như vầy hay đó chứ. – Thật hiếm khi thấy anh bông đùa.

- Cứ tưởng gặp ma chứ. – Thư Lộ quắc mắt nhìn anh, nhưng trái tim lơ lững bỗng hạ xuống.

Gia Tu đặt cặp tài liệu lên bàn, ngồi xuống đối diện với cô:

- Thật không? Nhưng tôi vẫn phải nhấn mạnh: tôi là một người đàn ông hoàn toàn bình thường.

Thực lòng cô muốn cười, không phải vì trò đùa của anh mắc cười ra

sao, mà vì vẻ mặt nghiêm túc của anh khi nói ra câu nhạt nhẽo này khiến

cô chỉ muốn phá lên cười.

- Được rồi, em đã rõ anh là một người đàn ông bình thường.

- Thật không? – Gia Tu rút tài liệu từ trong cặp ra: – Vậy em xác định sẽ ngồi với tôi trong thư viện một buổi chiều chứ?

- Miễn cưỡng xác định vậy.

Thư Lộ cười đáp.

Gia Tu cũng bật cười:

- Khá lắm, để tôi giới thiệu cho em một cách hái ra tiền nhé, cả

chiều nay chúng tôi mở cuộc họp, thảo luận tình hình bầu cử ở Mỹ, đô la

Mỹ sắp tăng đấy.

- Haha. – Thư Lộ cười có vẻ chột dạ: – Tài khoản tiết kiệm của em từ trước tới nay mới có tám trăm mười hai tệ, sáu hào thôi.

- Từ nãy đến giờ, chúng ta đang “ông nói gà, bà nói vịt” phải không? – Anh mỉm cười nói.

Chưa bao giờ Thư Lộ thấy anh cười nhiều như ngày hôm nay, cô nghĩ, hay anh đang cố lấp liếm vẻ bất an của mình nhỉ?

Tối đó, Gia Tu dẫn Thư Lộ về nhà anh trai mình, kèm cặp bài vở cho

hai đứa cháu. Đứng trong phòng khách, cô ngó ra ngoài cửa sổ, lại mưa

rồi, mưa khiến đêm đông càng thêm buốt giá. Nhưng hồ nước nhỏ phía bên

kia, dưới ánh đèn đường lại toả ra quầng sáng lờ mờ, vô cùng ấm áp.

Tuần sau đã là Giáng Sinh, tuần sau nữa là bước sang năm 2000. Bỗng

cô có dự cảm, mọi thứ sẽ khác đi đi, cô chỉ không rõ sự thay đổi đó là

tốt hay xấu mà thôi.

[1'> Jacqueline Lee Bouvier Kennedy Onassis là vợ của Tổng thống John F. Kennedy, và Đệ nhất Phu nhân Hoa Kỳ từ năm 1961 đến 1963.

[2'> Nancy Davis Reagan là vợ của cựu tổng thống Hoa kỳ Ronald Reagan, và là Đệ nhất Phu nhân Hoa Kỳ từ 1981 đến 1989.

[3'> Laura Lane Welch Bush là vợ của cựu Tổng thống Hoa Kỳ George W. Bush, và là Đệ nhất Phu nhân Hoa Kỳtừ 2001 đến 2009.

[4'> Ở Mỹ, từ thời nhà sản xuất được tài trợ bởi các hãng xà phòng – cho ra

đời thể loại opera soap (opera xà phòng – vì khi chiếu, phần đông các bà nội trợ xem nên quảng cáo nhiều xà phòng).

[5'> National Broadcasting Company (NBC) là một công ty chuyên về mạng lưới phát thanh và truyền hình thương mại Mỹ

[6'> Tên địa danh tớ sẽ không chú thích nhé, vì mọi địa danh trong truy