
.
"Thôn Hồng Sơn?" Người nọ vẫn nửa tin nửa ngờ, nhưng lại nhìn cái bụng nhô cao của Hải Đường, hình như cũng không phải giả, liền đem bức họa Dung Tú Thần giơ lên hỏi, "Ngươi có từng gặp người này không?"
Hải Đường trong đầu lộp bộp một cái, bọn họ quả nhiên là tới tìm Dung Tú Thần, chẳng lẽ hành tung của hắn đã bị phát hiện? Bọn họ tra hỏi từng nhà như vậy, chỉ sợ biết đến cũng cũng không nhiều, bất quá nếu thật sự tra được gì đó, sợ sẽ chọc không ít phiền toái.
Nàng nhìn thoáng qua cái Dung Tú Thần trong bức họa, rủ mắt xuống lắc đầu: "Chưa từng gặp."
"Thật sự?"
Hải Đường nâng cao bụng, vẻ mặt không sợ hãi, nhìn bọn họ vô cùng khẳng định nói: "Hoàn toàn chưa từng gặp qua."
Thôn trưởng ở một bên cười nói: "Mấy vị sai gia, nương tử Kim gia là người đang mang thai, xưa nay chỉ sợ ra khỏi cửa rất ít, như thế nào lại nhìn thấy một người ngoài như thế? Chúng ta nên đi tới nhà khác hỏi đi."
Bọn họ cũng hỏi không ra cái gì, liền theo thôn trưởng rời di, chỉ là trước khi đi dùng một loại ánh mắt nửa tin nửa ngời nhìn xem Hải Đường, trong đó người cầm đầu đi vài bước, lại quay đầu hỏi một câu, "Ngươi nói... Ngươi là người trong thôn Hồng Sơn phải không? Đã có gia đình?"
Bọn quan sai rời đi xong, chân nương Kim Sinh mềm nhũn thiếu chút nữa đã chóng mặt té xuống, bà đương nhiên không ngờ rằng bọn quan sai này lại có thể hỏi cẩn thận như vậy. Bà ở thôn Hồng Sơn đích thật là có người nhà nương đẻ, nhưng mà cái gì cháu ngoại gái Thất cữu lão gia kia hoàn toàn thêu dệt vô cớ, người trong thôn đương nhiên sẽ không đi miệt mài theo đuổi cái này, thế nhưng vừa rồi trong giọng nói và vẻ mặt của mấy quan sai gặng hỏi, không chỉ có nổi lên nghi ngờ, phảng phất còn muốn đi điều tra kỹ lưỡng một phen.
Hải Đường là bà nhặt từ Vọng Pha về làm con dâu, bà vốn luôn cảm thấy đây là trời ban nhân duyên, cũng là may mắn của Kim Sinh, thế nhưng hôm nay gặp chuyện như vậy, rất nhiều sợ hãi ẩn dấu ở trong lòng đều chạy vội ra, trong lúc nhất thời trên trán mồ hôi chảy ròng ròng, nương Kim Sinh đặt mông ngồi trên mặt đất, trong miệng thì thào lẩm bẩm: "Ai nha, cũng sẽ không thật sự dẫn tai họa đến..."
Trong lòng Hải Đường cũng không ổn, nàng đỡ nương Kim Sinh lên, an ủi nói: "Nương, những quan sai này bất quá chỉ đến tìm người, chúng ta lại không có phạm chuyện gì, bọn họ sẽ không làm khó chúng ta, nương hãy an tâm."
Chính nàng khuyên bà bà như vậy, nhưng trong lòng cũng biết, những quan sai này nếu thật sự tra ra nàng không phải người thôn Hồng Sơn, chỉ sợ sẽ phải lên môn, trong lòng khó xử, càng nghĩ càng muốn đem tình hình thực tế nói cho Kim Sinh nghe.
Đêm nay Kim Sinh trở về nhà, cảm thấy mẫu thân và nương tử đều có chút kỳ lạ, lúc trên bàn cơm, nương Kim Sinh không tập trung, luôn sững sờ xuất thần. Hải Đường thì nói khẩu vị không tốt, mới ăn một ít đã về phòng.
Kim Sinh thu dọn xong, cũng đi về phòng chiếu cố Hải Đường, nàng một mình ngồi sững sờ, trên bàn còn có ít tiểu y cho đứa nhỏ.
"Hải Đường, sao nhìn tinh thần nàng có vẻ không được tốt lắm?" Kim Sinh ở bên cạnh nàng ngồi xuống, "Hôm nay có quan sai tới?"
Hải Đường nhẹ gật đầu: "Ừm, tới hỏi chút chuyện, bất quá không bao lâu đã rời đi."
"Bọn họ hỏi cái gì?"
Hải Đường dừng một chút, vẻ mặt trịnh trọng mà lôi kéo tay Kim Sinh nói: "Cũng không có vấn đề cái gì. Bất quá Kim Sinh , những quan sai này bọn họ dường như đang tìm một người, ta nghe nói... Nghe nói là từ Hoa Triêu quốc đến..."
"Người Hoa Triêu quốc?"
"Cũng không biết có phải hay không, bất quá không phải chàng đã nói với ta sao, Hoa Triêu và Tây Uyển là hai nước đối địch, nếu thật sự bắt được người đến từ Hoa Triêu quốc, chỉ sợ sẽ cho rằng là thám tử mật thám. Hôm nay những quan sai kia đến nhà, bọn họ hỏi thân phận của chúng ta, chỉ là chàng cũng biết đấy, ta là được nương nhặt về từ Vọng Pha, sau lại bịa ra thân phận muốn dấu diếm lừa gạt, nhưng giấy dù sao cũng không gói được lửa, hôm nay những người kia tới, ta đã ẩn ẩn cảm thấy sẽ phát sinh sự cố. Ban đầu ở Vọng Pha, Tây Uyển và Hoa Triêu vừa đánh qua một trận chiến, nơi đó là chiến trường, ta được nương dẫn về, nhưng cái gì cũng không nhớ rõ. Kim Sinh , thật ra chàng có từng nghĩ qua... Có lẽ, có lẽ ta là người Hoa Triêu quốc?"
Kim Sinh xiết chặt tay Hải Đường, nàng là người Hoa Triêu quốc... Hắn đương nhiên đã từng nghĩ qua, chỉ là Hải Đường không nhớ ra được chính mình là ai, mà bọn họ ở thôn Phúc Duyên vẫn sinh hoạt rất yên vui, hắn cho tới bây giờ không muốn nghĩ nhiều. Thân phân Hải Đường đến tột cùng là gì, đối với hắn mà nói cũng không quan trọng, nếu như không phải hôm nay có quan binh đến, có lẽ hắn vĩnh viễn cũng sẽ không nguyện ý đề cập vấn đề này.
"Hải Đường, không cần biết nàng là ai, chỉ cần nàng đồng ý cùng ta một chỗ, nàng chính là thê tử của ta, bất luận phát sinh chuyện gì, ta liều cái mạng này cũng nhất định sẽ bảo vệ nàng thật tốt." Trong lòng của hắn không hiểu dâng lên một nổi sợ hãi, vấn đề kia luôn đặt trong lòng hắn hôm nay rốt cục phải phơi bày ra, hắn muốn bảo vệ nàng, giữ nàng lại, còn có con của bọn họ.
"Kim S