XtGem Forum catalog
Hải Đường Nương Tử

Hải Đường Nương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323063

Bình chọn: 7.5.00/10/306 lượt.

im Sinh đã nắm tay Hải Đường, có chút xấu hổ nói: "Là …Là huynh đệ nhà ta." Hắn nắm bàn tay mềm mại nhỏ bé của Hải Đường, dẫn tới giữa khố, để nàng đi kiểm tra tiểu huynh đệ của mình.

Dù cách một lớp vải, Hải Đường cũng cảm giác được tiểu huynh đệ nóng hầm hầm này, tựa hồ không thể chờ đợi được muốn thăm dò đi ra. Nàng vừa chạm vào, huynh đệ kia lại như cảm ứng được, cũng cao thấp khẽ động, Hải Đường không khỏi nở nụ cười: "Nó còn có thể động đây này."

"Đúng vậy a, nó sẽ động." Kim Sinh chỉ cảm thấy cuống họng càng ngày càng khô nóng, trong thân thể đoàn hỏa kia cơ hồ sắp đốt nóng hắn, cúi đầu một ngụm ngậm chặt vành tai nhỏ nhắn xinh xắn như ngọc của Hải Đường.

Nàng toàn thân nổi lên một hồi tê dại, nhưng lại cảm thấy vô cùng hưởng thụ, ưm một tiếng, thở gấp liền từ trong môi tràn ra.

Hắn hôn vành tai Hải Đường một chút, đầu liền dần dần đi xuống, cách lớp tiểu y, lề mề đến nơi vừa lớn vừa mềm của nàng, cũng nhịn không được nữa, Kim Sinh thò tay đem áo lót Hải Đường mở ra.

Trong phòng mặc dù tắt đèn, nhưng ngoài cửa sổ có ánh trăng rực rỡ xuyên vào, chiếu vào đầu giường đặt gần lò sưởi, vẫn có thể thấy thân thể nõn nà.

Ánh trăng trong suốt chiếu xuống đỉnh núi được phủ tuyết trắng, trên ngọn núi Hồng Mai xinh đẹp, kiều diễm ướt át, cảnh đẹp như thế, làm sao không làm người ta ý loạn tình mê?

Hải Đường chỉ cảm thấy trước ngực hơi lạnh, thấy Kim Sinh đang kinh ngạc nhìn chính mình, càng phát ngượng ngùng, quay đầu đi chỗ khác gắt giọng: "Chàng nhìn cái gì?"

Nàng không nói thì thôi, một tiếng thấp hỏi này tựa như cọng cỏ mềm mại trêu chọc đến lòng Kim Sinh, quả quyết, cúi đầu xuống nơi phát ra hương thơm, Hồng Mai ở trong miệng thô ráp nở ra đóa hoa xinh đẹp, tràn ra hương khí làm say lòng người.

Dòng suối trong miệng nhanh chóng chuyển động, nước suối trong suốt tìm được lối, chậm rãi tuôn ra, lỗ chân lông trên người Hải Đường tựa hồ cũng thư giãn ra, khởi điểm cảm thấy có chút ngượng ngùng, nhưng cũng có khoái cảm khi được hắn hôn.

***

Phòng bên ngoài, nương Kim Sinh đã ngồi xổm nửa ngày, bên tai dựng thẳng lên, nghe động tĩnh trong phòng nhi tử.

Hình như là nghe được Hải Đường thở hổn hển một tiếng, thế nhưng chỉ một tiếng này mà thôi, bên trong dường như yên tĩnh trở lại, lời nói của bọn họ, nương Kim Sinh khi thì nghe được, khi thì lại nghe không rõ. Chỉ là loáng thoáng phảng phất nghe được cái gì "Huynh đệ" .

Nương Kim Sinh thầm mắng nhi tử nhà mình là người không hiểu phong tình, lúc này, không làm chính sự, nói "Huynh đệ" làm cái gì? ! Thẳng dậm chân ở bên ngoài lo lắng, nghĩ thầm Hải Đường cũng thật chậm chạp, tập tranh không phải đã lén lút cho nàng rồi sao, như thế nào còn không tranh thủ thời gian làm xong công việc? Dựa vào tính nôn nóng của bà, lúc này hận không thể chính mình xông đi vào, tự mình trực tiếp chỉ đạo!

Đã hơn nửa đêm, đều đứng lâu như vậy rồi, thế nào vẫn chưa xong?

"Mẫu thân, người ở chỗ này làm cái gì?" Kim Ngọc khoác áo ngoài đi đến trong sân, vuốt vuốt đôi mắt buồn ngủ, nàng còn tưởng nương đã đi ngủ từ lâu, lại không nghĩ rằng bà trốn ở dưới chân tường phòng đại ca.

"Suỵt, nhỏ giọng một chút." Nương Kim Sinh làm động tác chớ có lên tiếng, lôi kéo Kim Ngọc hướng trong sân đi, "Nha đầu ngươi không ngủ đi, chạy ra tới làm cái gì?"

Mẫu thân mặt trầm xuống, hiển nhiên không cao hứng.

Kim Ngọc hạ thấp giọng ngạc nhiên nói: "Nương, lời này phải là con hỏi nương mới đúng chứ. Nương bận việc cả ngày, hơn nửa đêm không đi ngủ, chạy tới phòng đại ca làm cái gì nha?"

"Đi đi đi, ngươi khuê nữ thì biết cái gì." Nương Kim Sinh liếc nàng một cái, đuổi nàng về phòng, "Ngươi nhanh ngủ đi, coi chừng Phúc nhi, cũng đừng lại chạy đến!"

Kim Ngọc dù chưa trải qua việc đời, nhưng cũng không ngốc, lúc này rốt cuộc hiểu rõ, ý vị thâm tường mà "Ah" một tiếng, "Nương, hóa ra... Nương là đang nghe lén."

"Nhỏ chút, nhỏ giọng một chút!" Nương Kim Sinh dùng sức véo véo tay khuê nữ, "Nghe lén cái gì? Con cũng đừng nói càn nói bậy đấy, nhanh vào nhà ngủ đi!"

Kim Ngọc bỏ qua tay nương, âm thầm cười, bước vào phòng.

Nương Kim Sinh xoa xoa đôi bàn tay, thầm than một tiếng: "Làm nương thật đúng là không dễ nha!" Nói xong, lại chạy tới chân tường nghe lén.

Trong phòng, vẫn là tế thủy trường lưu (*làm một ít và kiên trì làm mãi), liên tục hôn môi. Kỳ thật Kim Sinh vốn cũng không có ý niệm gì, cảm thấy đã thành thân, bất quá là trong nhà nhiều hơn một người, nhưng khi ngủ với nhau mới phát hiện, nương tử lại còn có diệu dụng bực này, trên người bị lửa câu dẫn, bùng nổ, bắt đầu có xu hướng lửa cháy lan ra đồng cỏ.

Đầu lưỡi chảy ra nước bọt, bao phủ lấy nhụy hoa mềm mại, tư thế chập chờn, như muốn bùng nổ, càng làm ngọt hương thơm bay ra. Cỏ thơm um tùm, ngưng lộ sâu nặng, tỏa ra hương thơm bốn phía, giống như thắng cảnh.

Cái này nương tử thẹn thùng thở gấp, cái này nương tử non mềm ngượng ngùng, trong mắt ngậm lấy hơi nước mờ mịt nhìn Kim Sinh . Lần đầu động phòng, thân thể cứng ngắc lúc trước, bị hắn một đường hôn xuống giờ đã thả lỏng, trong bụng cũng giống như dấy lên một đốm lửa, khát