XtGem Forum catalog
Gửi Người Tôi Yêu

Gửi Người Tôi Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323722

Bình chọn: 7.5.00/10/372 lượt.

h, đã có bí mật riêng, muốn được đi xa một mình.

Đã từng có tình bạn quan trọng hơn tình yêu. Bây giờ

trước sự lựa chọn mới của cô bạn trúc mã, thì tình yêu đã quan trọng hơn tình

bạn rồi.

Hà Tiểu Khê cảm thấy nỗi mất mát và bất lực khi tình

bạn phải chia cắt. Thậm chí cô còn cảm thấy ghen tị với người con trai kia.

Cũng không biết từ khi nào, cô đã bật đèn sáng và lôi ra tập ảnh từ nhỏ đến

lớn, trong đó có rất nhiều ảnh của cô và Hứa An Ly. Các tư thế đến khung cảnh

kiểu nào cũng có, lật xem từng trang từng trang một. Giống như một thước phim

nghệ thuật, đưa cô chầm chậm trở về những năm tháng đã qua.

Vậy mà vẫn còn tấm ảnh chụp chung của hai người từ hồi

còn một tuổi. Cho đến tận bây giờ, đó là tấm duy nhất họ chụp khoả thân. Hứa An

Ly đã có một lần xem qua tấm ảnh này, gõ lên trán Hà Tiểu Khê và nói: “Á! tư

thế vò đầu của cậu thật là chuyên nghiệp, còn bé xíu mà đã phát huy tài năng,

nhìn cứ như là người mẫu ấy”.

Hà Tiểu

Khê đã đáp lại Hứa An Ly: “Cái miệng toe toét của cậu trông thật gớm ghiếc,

trên đời này chắc chẳng có đàn ông nào thích cậu đâu, cậu đúng là một mỹ nhân

ngốc nghếch! Một khuôn mặt xinh đẹp thế kia, ôi thật là lãng phí!”

Trong

mắt Tiểu Khê lúc này đang lấp lánh những giọt nước dâng tràn và tuôn rơi đầy

tiếc nuối. Căn phòng yên tĩnh không một tiếng động.

Đêm

nay, Hứa An Ly cũng không ngủ được. Cô không ngờ rằng Hà Tiểu Khê lại ủng hộ

cô. Tuy phản đối cô, nhưng cuối cùng Tiểu Khê đã ủng hộ cô một cách miễn cưỡng.

Điều mà

Hứa An Ly lo nhất là mẹ. Bao nhiêu năm qua, tất cả mọi việc đều do mẹ thay cô

quyết định. Thậm chí mặc quần áo như thế nào, dùng điện thoại của hãng nào, cô

đều không có quyền lựa chọn. Lần nào cũng là mẹ cô chủ động mua về, không quan

tâm cô có thích hay không. Mẹ cô cho rằng, cô chỉ có quyền đón nhận. Hứa An Ly

không muốn làm mẹ buồn, cô là một cô con gái ngoan.

Hơn nữa

bao nhiêu năm qua, mẹ đã vì cô mà không đi bước nữa. Mặc dù cô không hề phản

đối chuyện mẹ tái hôn, nhưng bà có lý do riêng. Bà sợ mối quan hệ giữa cha

dượng với Hứa An Ly không tốt, sẽ làm ảnh hưởng đến việc thi cử, học hành của cô.

Trong

bóng tối, Hứa An Ly lại một lần nữa cầm đồng xu tung lên không trung, nó xoay

vài vòng rồi rơi xuống… Lại là mặt “chữ”! Ánh mắt cô dao động trong giây lát

rồi bỗng sáng lên như nhìn thấy pháo hoa.

Xin

lỗi, đồng chí La Ngọc Mai yêu quý! Nếu đồng chí cũng mười bảy tuổi, tôi tin

rằng, đồng chí cũng sẽ ủng hộ Hứa An Ly. Nhưng rất tiếc, La Ngọc Mai đã qua

tuổi trăng tròn ấy từ lâu lắm rồi.

Cuộc

sống quả thật là đáng quý, nhưng giá trị của tình yêu còn cao quý hơn nhiều.

Người

đó và mẹ, ai quan trọng hơn? Tình yêu và tình mẫu tử, cô không biết phải chọn

bên nào?

Khi mới

bước chân vào tiểu học, bà La Ngọc Mai đã truyền cho Hứa An Ly một chân lý rằng

nếu không muốn cuộc sống vất vả như mẹ, con nhất định phải thành công trong sự

nghiệp.

Vì lý

tưởng của mẹ, cô đã cố gắng trong suốt mười hai năm. Trong thời gian ấy, cô

luôn là cô con gái ngoan. Bây giờ, cô muốn được một lần trong đời tự quyết định

và làm theo ý thích của mình. Cô không phải là bản sao của mẹ, cô muốn được

sống theo cách của mình!

Hà Tiểu

khê đề xuất kế “tiền trảm hậu tấu”, thực hiện xong nguyện vọng rồi mới nói cho

mẹ biết. Hứa An Ly cũng muốn như vậy. Nhưng đôi mắt của mẹ quả thực rất tinh

tường, chẳng chuyện gì có thể qua được mắt bà.

Than

ôi! Từng tiếng thở dài phá tan không gian yên tĩnh.

Thật

phiền phức! Ngày mai cô đã phải đến trường đăng ký nguyện vọng.

Mùa hè

sắp kết thúc, thời tiết không còn nóng nực như trước. Nhưng Hứa An Ly lại cảm

thấy oi bức đến ngột ngạt, ở đâu cũng thấy nóng. Tính khí của cô cũng dễ nổi

nóng hơn. Nói chuyện với ai không thấy vừa ý, là cô lại muốn nổi cáu. Nhất là

mẹ, hằng ngày sau khi tỉnh giấc, việc đầu tiên phải làm là đàm luận với cô về

việc đăng ký nguyện vọng, cùng cô mặc sức tưởng tượng đến viễn cảnh tốt nghiệp

BW xong sẽ đi du học ở Mỹ hoặc ở Úc. Cô gái Harvard Lưu Diệc Đình luôn là tấm

gương mà bà thường áp dụng để dạy cô.

“Con

không phải Lưu Diệc Đình!” Cô phẫn nộ đáp lại.

“Con…”

Chết lặng một lúc lâu, bà tức tối đến nỗi toàn thân run rẩy!

La Ngọc

Mai ngạc nhiên nhìn con gái. Bởi mười bảy năm nay, đây là lần đầu tiên cô con

gái Hứa An Ly dám ngang ngược cãi lại bà! Vì quyết định trọng đại cho tương lai

của mình, cô và bà đã cãi nhau một trận lôi đình.

Hai mẹ

con, ai cũng tức đến phát điên!

“Con

nói cho mẹ biết, con không những không phải là Lưu Diệc Đình, con cũng không

học ở BW gì hết!” Hứa An Ly cũng không biết cô lấy dũng khí từ đâu mà có thể

nói với mẹ những lời như vậy, mà giọng nói của cô lúc ấy còn vang vọng, quả

quyết như thể không muốn để lại một khoảng trống nào cho sự thương lượng.

La Ngọc

Mai không khỏi kinh ngạc! Choáng váng! Tức giận! Cơn giận dữ chẳng khác nào một

tiếng sét nổ giữa trời quang! Khó mà có thể tưởng tượng được!

Nhà họ

Hứa giống như đang xảy ra một trận động đất và sóng thần cấp độ mười.

Không

biết bà La Ngọc Mai đã bóp vỡ chiếc cốc đang cầm trong tay t