XtGem Forum catalog
Gió Chớ Động Tình

Gió Chớ Động Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322420

Bình chọn: 10.00/10/242 lượt.

hiêu?”

“Nếu trốn không thoát, cần gì phải giết thêm người? Huống hồ bọn họ là người trong tộc của ta……”

“Vậy huynh để ta xuống, ta nghĩ Lạc Vũ Minh sẽ niệm tình xưa, sẽ không đuổi tận giết tuyệt huynh đâu.”

“Hắn sẽ!”

“Tại sao? Hắn có ngày hôm nay tất cả đều dựa vào huynh, là huynh giúp hắn đoạt lại vương vị.”

Lam Hạo ngửa đầu nhìn bầu trời xanh lam, thấy con chim ưng bay lượn

giữa đám mây trắng:“Cho nên hắn lại càng không lưu lại ta, không một

quân chủ nào có thể dễ dàng tha thứ cho tướng quân nắm trong tay trọng

binh đã phản bội.”

Bầu trời xanh biếc, chim ưng bay lướt qua, nàng bỗng nhiên nhớ tới một câu: Phi điểu tận, lương cung tàng! (Chim bay mất hết, cung tốt được cất đi!)

Cuối cùng, tuấn mã ngã sấp xuống mảnh cát vàng, máu đỏ sậm không ngừng chảy xuống từ mũi, ẩn nấp trong cái bờm màu nâu.

Lam Hạo nhìn nó dần dần mất đi hơi thở, cẩn thận lau đi chất lỏng trong suốt trong đôi mắt to trống rỗng tuyệt vọng của nó……

“Tại sao, huynh biết rõ mình sẽ phải chết mà vẫn làm như vậy?”

“Ta chỉ muốn cho nàng biết, thế giới này còn có người để ý tới nàng…… Nàng biết không, lần đầu tiên nhìn thấy nàng ta từng hỏi thủ lĩnh, nếu

Lam Lăng đã muốn không còn, tại sao hắn không thể đối xử tử tế với nàng, quý trọng nàng! Hắn nói cho ta biết: Thế giới này nữ nhân duy nhất

không thể yêu chính là nàng, động tâm chẳng khác nào là tự tìm đường

chết……”

Lam Hạo quay lại nhìn phía nam, mỉm cười với nàng.

Đây là lần đầu tiên Mạc Tình thấy hắn cười, cũng là lần cuối cùng.

Nụ cười của hắn mang theo khí phách của thảo nguyên rộng lớn, cũng mang theo đầy rẫy thê lương của sa mạc.

Cho nên, mỗi khi nàng đứng nhìn thảo nguyên mênh mông vô tận, nàng luôn nhớ tới nụ cười cuối cùng của Lam Hạo.

Trong giây lát, mấy ngàn kỵ binh đã vây quanh họ, Lạc Vũ Minh vẻ mặt phong trần đi đầu, mặt không chút thay đổi nhìn họ.

“Là ta xúi giục hắn mang ta trốn, ngươi có tức giận gì thì cứ đổ lên

người ta.” Mạc Tình tiến lên từng bước, che trước mặt Lam Hạo. “Ngươi cứ giết ta đi!”

Lạc Vũ Minh nhìn thị vệ phía sau, ném thanh kiếm bên hông mình vào

cát vàng, đưa tay kéo Mạc Tình lên lưng ngựa, quay đầu ngựa dứt khoát mà đi.

Mạc Tình cố gắng quay đầu nhìn xung quanh, không ngừng xua tay với Lam Hạo.“Lam Hạo, không cần!”

Hắn đứng giữa biển cát vàng, dáng người vẫn đứng thẳng cao ngất trong gió.

Hắn giơ kiếm lên, ngẩng cao đầu, ánh mắt vẫn anh khí bức người.

“Lạc Vũ Minh! Hắn vì ngươi vào sinh ra tử…… Ngươi không thể cho hắn một con đường sống ư?”

“Hắn phản bội ta.”

“Nếu hắn thật sự muốn phản bội ngươi, sẽ không không mang theo người

nào, nếu hắn thật sự muốn phản bội ngươi, người chết chính là ngươi!”

“Hôm nay hắn có thể mang ngươi bỏ trốn, ngày khác có thể vì ngươi lấy đi tính mạng của ta, đoạt vị trí của ta……”

……

Kiếm hạ xuống, máu tuôn ra, vẫn là màu đỏ tươi, vàng óng ánh, nam nhân đó vẫn là đội trời đạp đất.

Lam Hạo, tên này không còn ý nghĩa gì nữa!

Lạc Vũ Minh chợt siết chặt cương ngựa, quay đầu ngựa, nhìn chăm chú vào thân hình cao lớn của Lam Hạo……

“Là ngươi giết hắn……” Lạc Vũ Minh đột nhiên nổi điên bóp chặt hai vai nàng, cắn răng nanh khanh khách rung động:“Kế hoạch của ngươi đã thành

công, ngươi bức ta tự tay giết người cuối cùng ta để ý, ngươi vừa lòng

sao?”

“Ngươi để ý? Nam nhân máu lạnh như ngươi thì để ý tới ai?”

“Nếu không phải không có lựa chọn nào khác, ta sẽ không giết ca ca của Lam Lăng!”

“Hắn là ca ca của Lam Lăng?!”

“Đúng, chúng ta lớn lên bên nhau từ nhỏ, ta vẫn coi hắn là ca ca.”

giọng nói nghẹn ngào của Lạc Vũ Minh vang lên bên tai nàng. “Ta đã sớm

đã cảnh cáo hắn không nên yêu thương ngươi, tại sao hắn không nghe!”

Sau khi trở lại doanh trướng, nàng không nhắc tới chuyện của Lam Hạo

với bất cứ kẻ nào, chính vì không muốn liên lụy người vô tội, không ngờ

những người thân tín của Lam Hạo vẫn bị giết chết hoặc bị mất tích từng

người một.

Từ đó trở đi, người từng giết người như ma là nàng bắt đầu đau lòng run rẩy vì sinh mệnh người vô tội bị biến mất.

Cũng kể từ đó, nàng không trốn đi nữa, cũng không nói một câu nào với những người bên cạnh Lạc Vũ Minh.

Thật lâu thật lâu về sau, nàng mới biết từ chỗ của Lạc Vũ Minh chạy

ngựa cấp tốc ba ngày ba đêm không ngừng nghỉ vừa vặn có thể đến đại

doanh của Hắc Ô, nói cách khác ngày đó Lam Hạo đã lên kế hoạch rất chu

đáo, chỉ cần họ đi về phương bắc là có thể thoát khỏi phạm vi thế lực

của Lạc Vũ Minh, bắt đầu cuộc sống mới.

Đáng tiếc hắn vì nàng mà lựa chọn một con đường chắc chắn sẽ phải chết……

Lại là một bữa tiệc, toàn bộ khách ở Long Gia Bảo đều tụ tập ở đại

sảnh, nhưng lần này im lặng hơn trước rất nhiều, bởi vì ngày mai chính

là ngày đấu vó kén rể, mỗi người đều đang âm thầm đánh giá thực lực của

đối thủ.

Mạc Tình thủy chung như một, lẳng lặng thưởng thức bích loa xuân, đôi lúc liếc nhìn về phía Tần Phong ở đối diện.

Hai ngày không gặp mà cảm thấy dài lâu hơn cả tương tư mấy năm, giờ

phút này nhìn thấy vẻ mặt bình thản của hắn, nàng mới hiểu cảm giác còn

đau đớn hơn cả tưởng niệm.

Người yêu ngồi ngay đối diện, khoảng cách giữa c