
hông chịu nổi, chán ghét này rất
khó quên được, nếu cô cũng từng không thích người khác dây dưa, nên biết.” Khấu
Đạt thong thả nói tiếp.
Chỉ thấy cô gái tên gọi
Trương Ái Ninh sắc mặt nhất thời trắng một mảng, rất phấn khích, tiếp theo liền
giận không thể át trừng mắt nhìn vợ chồng bọn họ một cái, không nói hai lời
liền đá đầu rời đi.
Một người đi rồi, còn lại
hai người.
“Cô có chuyện muốn nói với
tôi sao?” Khấu Đạt nhìn về phía Trần Vĩnh Tiệp vẻ mặt giống như có ngàn vạn lời
muốn nói.
“Khấu Đạt, em lúc trước nhận
lấy tiền của cha anh, kỳ thật là bất đắc dĩ.” Như là luôn luôn chờ đợi anh đem
lực chú ý đặt trên người mình, Trần Vĩnh Tiệp nhanh chóng bày ra bộ dạng cầu
xin mang điểm đáng thương.
“Cái này tôi biết.” Anh lại
xuất hồ ý liêu ngoại trả lời.
“Anh có biết?” Cô ta trong
mắt lập tức hiện ra một chút hy vọng.
“Bởi vì cô thua lỗ hai trăm
vạn trái phiếu, bất đắc dĩ thôi. Mà cô còn lại muốn đầu tư cổ phiếu, cần bổ
sung thêm về tài chính, chuyện đó tôi đều biết, cho nên tôi mới không có trách
các cô không phải sao? Bởi vì ngay lúc đó các cô thực cần tiền.”
Trần Vĩnh Tiệp cùng Lý Khang
Nghi hai người thân thể đồng thời cứng lại, không nghĩ tới anh đều biết tất cả.
Nhưng anh vừa rồi có phải hay không nói, anh cũng không có ý trách cứ? Như vậy...
“Em đến bây giờ còn yêu anh,
Khấu Đạt.” Lý Khang Nghi giành trước bật thốt lên.
“Em cũng vậy, Khấu Đạt. Trừ
anh ra, em không có yêu người đàn ông thứ hai.” Trần Vĩnh Tiệp đi theo xông
tới.
Hai nàng vừa nói xong, lập
tức nhìn chằm chằm đối phương.
Nam Thiến trầm mặc đứng ở tại
chỗ nhìn thấy quỷ dị hết thảy, cảm thấy có điểm buồn cười.
Hiện tại là như thế nào, cô là
vợ chính thức chẳng lẽ là người vô hình sao? Các nàng hoàn toàn không nhìn đến
tồn tại của cô, hướng chồng “của cô” thổ lộ tình yêu, đã thế còn trình diễn tiết
mục tình địch gặp nhau, có thể hay không rất buồn cười a?
“Vợ, mặc kệ các cô ấy nói cái
gì, trong lòng anh chỉ có em, chỉ yêu một mình em, hiện tại cùng tương lai đều
giống nhau.” Khấu Đạt đột nhiên cúi đầu, thâm tình chân thành dừng ở cô, nói
xong còn thuận thế khuynh thân hôn môi cô một chút.
Không nghĩ tới anh sẽ phản ứng
như vậy, Nam Thiến không tự chủ được đỏ mặt, sau đó thấy hai cô gái kia nháy
mắt mở bừng hai mắt, sống chết trừng mắt nhìn cô, dáng vẻ như muốn ăn tươi
nuốt sống.
“Chồng, em đã đói bụng.” Cô
mở miệng nói, không nghĩ lại ở trong này, cùng hai nữ nhân kia mắt to trừng đôi
mắt nhỏ.
“Đáng giận! Anh đã quên em
còn chưa ăn bữa tối, em hẳn là sớm một chút nhắc nhở anh.” Khấu Đạt thấp rủa
một tiếng, tự trách nói. “Đi, anh mang em đi ăn cái gì.” Nói xong, lập tức ôm
cô hướng khu để cơm đi đến, hoàn toàn đã quên hiện trường còn có hai nữ nhân
khác tồn tại.
Nam Thiến có điểm vui vẻ, bởi
vì điều này chứng tỏ anh thật sự không cần hai cô gái kia, trong mắt chỉ có
cô.
Đi vào khu tiệc đứng mới ăn
chút gì, liền không ngừng có người biết Khấu Đạt đi tới chào hỏi, làm cho cô có
điểm không biết vô thố, nhưng anh lại không e dè ôm thắt lưng của cô, gặp người
liền giới thiệu cô là vợ anh yêu nhất, còn không ngừng hỏi cô ăn cái gì, hại cô
trên mặt thủy chung đỏ bừng.
Ba anh quả nhiên cũng tham dự
yến hội này, ông ta tiến đến cùng con chào hỏi, lại hoàn toàn không nhìn thấy
cô là con dâu, hơn nữa tựa như Khấu Đạt lúc trước nói, chỉ cần tìm được cơ hội
liền thay anh giới thiệu danh môn thục nữ, hoàn toàn không nhìn thấy tồn tại của
cô.
Thương tâm sao?
Không, cô ngược lại cảm thấy
cười thì đúng hơn, bởi vì Khấu Đạt luôn luôn tại bên người cô hồ nháo, lập tức
đối với cô động tay động chân, lập tức đối cô kề tai nói nhỏ nói lặng lẽ, lập
tức lại cùng đối phương trang thục, liều mình tán dương vợ là cô có bao nhiêu
ưu điểm, hại cô đứng ở một bên xấu hổ lại cảm thấy buồn cười.
Nhưng rồi người xấu hổ là
cha anh, không chỉ xấu hổ, căn bản là bị anh làm cho tức giận đến sắp hộc máu,
hại cô lo lắng gần chết.
Tóm lại chỉ một buổi tiệc
tối, làm cho cô so với đi trực ban năm ngày còn mệt mỏi hơn, bất quá nhưng
cũng không phải hoàn toàn không thu được gì, ít nhất xác định một sự kiện, đó là
trong mắt và trong lòng anh chỉ có cô mà thôi.
Thật vui vẻ.
Buổi sáng tỉnh lại, chồng bên
cạnh còn ngủ, Nam Thiến thành thói quen được anh giữ trong người, loại cảm giác
này nói không nên lời, nhưng mà mở mắt có thể nhìn thấy anh, làm cho cô cảm
thấy ấm áp lại hạnh phúc.
Đương nhiên, cái này hoàn
toàn là ngay mặt tự hỏi, nếu là hỏi ngược lại, cô hẳn là sẽ kinh hoảng sợ hãi,
bởi vì càng có thói quen có anh bên cạnh, càng khó có thể rời anh đi, nếu
chuyện bất hạnh lần trước tái diễn, cô nghĩ cô vẫn sẽ trốn được nhưng mà sẽ
đau lòng đến chết.
Nhưng mà làm cô cảm thấy
ngoài ý muốn là, giờ này khắc này chính mình nhưng lại tuyệt không lo lắng sẽ
có khả năng tái diễn lịch sử, bởi vì hai tháng nay, Khấu Đạt thật sự là đặt cô
lên đầu, tốt đến nỗi cô đã quên lúc trước thương tâm muốn chết là tư vị gì.
Cái này có điểm nguy hiểm,
nhưng cô lại hoàn toàn vô lực ngăn cản.