
.”
Anh nỉ non, thừa dịp cô ngẩn người hết sức lại lần nữa cúi người hôn cô.
Thời gian lúc này như tạm
dừng, môi của anh phúc thượng của cô, nóng cháy mà ôn nhu hôn cô, làm cho cô ý
loạn tình mê ỷ hướng anh, thiếu chút nữa rên rỉ ra tiếng. Đây là lần thứ ba anh
hôn cô, đêm nay lần thứ hai...
“Tít...”
Âm thanh nhỏ vang lên liên
hồi bỗng nhiên bừng tỉnh cô, làm cho cô nhanh chóng lui về phía sau, lại phát
hiện chính mình cả người không biết khi nào đã rơi vào trong lòng anh, bị tuyên
cáo chủ quyền của anh dường như vây quanh.
“Anh... Buông tay.” Vẻ mặt cô
đỏ bừng cúi đầu, nhẹ nhàng giãy giụa, hoàn toàn không dám nhìn hướng bốn phía.
Trời ạ, cô như thế nào đã
quên nơi này là chợ đêm đâu? Thế nhưng cùng anh trước mặt mọi người hôn anh,
nha, trời ạ!
“Đừng nhúc nhích.” Anh đột
nhiên thấp giọng cảnh cáo.
“Tôi muốn động liền động!” Cô
có chút tức giận, khi anh không chọn thời gian địa điểm, càng tức khi biết sao
mình dễ dàng đã bị anh hôn đến mê muội.
“Em làm cho anh có phản ứng
sinh lý.” Anh dán tại bên tai cô thấp giọng nói.
Oanh! Một trận khí nóng bỗng
nhiên theo ngực thẳng hướng ót, Nam Thiến cả người cứng đờ, đầu trống rỗng,
không chỉ có động tác giãy giụa ngừng lại, ngay cả hô hấp cũng đi theo dừng
lại. Sau khi hết thảy động tác đều đình chỉ, cảm giác ngược lại càng sâu sắc,
không chú ý tới chuyện phía trước, nháy mắt cảm nhận được toàn bộ sự hiện diện
của anh, khao khát của anh, hô hấp của anh, phản ứng sinh lý cứng rắn của
anh kề sát vào cô.
“Anh...” Thanh âm của cô nghẹn
ở trong cổ họng. Nơi này là chợ đêm đông đúc người nha, anh làm sao có thể, anh
rốt cuộc suy nghĩ cái gì?
“Anh không quên chuyện tối
hôm đó, anh muốn yêu em, vợ yêu à.” Anh lại lần nữa thiếp tựa vào bên tai cô,
khe khẽ nói thầm.
Cô không tự chủ được nuốt
nuốt nước bọt trong miệng, cảm thấy toàn thân khô nóng đến không chịu được.
Người đàn ông này thật sự thực đáng giận, anh như thế nào có thể nói với cô như
vậy? Tối hôm đó... Nhớ tới chuyện tối hôm đó, cô rốt cuộc nhịn không được run
rẩy một chút.
Run rẩy của cô làm cho ánh
mắt anh trong nháy mắt trở nên càng thêm nóng cháy, anh đột nhiên chế trụ cánh
tay của cô, lôi kéo cô chạy về phía trước.
“Khấu Đạt?” Thình lình xảy ra
hành động khiến cho vẻ mặt cô kinh ngạc, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gì.
Anh không có lên tiếng trả
lời, tiếp tục lôi kéo cô xuyên qua đám người ở chợ đêm, không ngừng mà chạy về
phía trước.
Anh rốt cuộc muốn kéo cô đi
chỗ nào nha?
***
Phụ nữ dễ bị lừa - không, có
lẽ là nên đổi thành cô dễ bị lừa mới đúng.
Nam Thiến đem ánh mắt theo
quan sát khách sạn trang hoàng bên trong chuyển qua trên mặt chồng ngủ say bên
cạnh, vô thanh vô tức than nhẹ một tiếng.
Hiện tại nên làm cái gì bây
giờ, muốn sử dụng trò cũ thừa dịp lúc anh ngủ say chạy trốn sao?
Nhìn mặt anh ngủ say, cô mím
môi tức tối.
Người đàn ông này thật sự
thực đáng giận, còn chưa nói rõ ràng, vấn đề cũng còn không có giải quyết liền
đem cô đè trên giường, anh nghĩ như vậy là có thể xóa bỏ phẫn nộ cùng tổn
thương của cô sao?
Đáng giận, anh thật sự thực
đáng giận!
Mà nói ngược lại, cô không có
nghiêm khắc cự tuyệt tựa hồ cũng có sai, vì sao cô không ở khi phát hiện kế
hoạch của anh, nghiêm nghị nhanh chóng cự tuyệt, dùng sức đem anh đẩy ra, quát
anh muốn vào khách sạn mắc gì kéo thêm cô vào?
Trừng mắt nhìn mặt anh ngủ
say, cô càng nhìn càng cảm thấy tức giận, rốt cục nhịn không được thân thủ
giáng một cái tát ở trên mặt anh.
“Bốp!”
“Chuyện gì?” Anh phút chốc bị
bừng tỉnh trợn mắt.
“Có muỗi.” Cô nói.
“Phải không?” Vẻ mặt anh ngơ
ngác, không tỏ ra nghi ngờ gì, lại lần nữa nhắm mắt lại.
Nhìn anh an ổn ngủ, Nam Thiến
nhịn không được ngứa tay lại ở trên gương mặt anh hạ xuống một cái tát.
“Bốp!”
Trong nháy mắt anh lại mở mắt
ra, phản ứng lúc này bất đồng lúc nãy, lúc này anh lên án nhìn chằm chằm cô. “Em
đánh anh.”
“Không có nha, em đánh muỗi.”
Cô trợn mắt nói dối.
“Em gạt anh, anh không có
nghe thấy tiếng muỗi bay.” Anh chỉ chứng cứ rõ ràng.
“Phải không? Có thể là tiếng
điều hòa quá lớn, cho nên anh mới không nghe thấy.” Cô nhún vai, nói dối mà mặt
không đỏ, khí không suyễn.
Anh có chút đăm chiêu nhìn cô
trong chốc lát, sau đó lại lần nữa nhắm mắt lại.
Cô khó có thể tin mở to hai
mắt, khi đang nghĩ anh còn muốn tiếp tục ngủ, lại nghe thấy anh đột nhiên mở
miệng.
“Trên mặt anh hẳn là còn có
muỗi? Đánh đi.” Anh nhắm mắt lại, nhận mệnh nói.
Trừng mắt nhìn anh, Nam Thiến
hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ. Khi anh nói như vậy, kêu cô như
thế nào rảnh tay, đánh anh cho được? Trọng yếu nhất là, cô không muốn cho anh
toại nguyện, như ý của anh, nghĩ đến nhẹ nhàng mấy cái tát, có thể xóa bỏ tổn
thương anh đối với cô sao?
“Không có.” Cô dỗi nói, sau
đó lập tức xoay người đưa lưng về phía anh, nhắm mắt lại ngủ.
Phía sau một trận xôn xao,
thân thể anh ấm áp rắn chắc mà trần trụi đột nhiên theo sau lưng ôm lấy cô,
một bàn tay phía dưới lướt qua bên hông của cô, mềm nhẹ đặt ở trên lưng cô, đem
cô v