
ha thứ cho nó, nó sẽ
không học được bài học gì.” Nam mẫu còn thật sự nói với cô.
Nam Thiến không nói gì mà
chống đỡ, chỉ có thể nói: “Con đã biết.”
“Còn có một việc.” Nam mẫu
còn nói. “Mẹ muốn nó đem tài sản trên danh nghĩa của nó dời đi một nửa trên
danh nghĩa của con, đây là một phương thức bảo đảm tương lai của con, con cũng
không nên ngây ngốc lại cự tuyệt, nghe không?”
Cô lại lần nữa không nói gì.
“Tiểu Thiến, con có nghe mẹ nói
không?” Trầm mặc của cô làm cho nam mẫu vội vàng thúc giục.
“Nghe thấy được.” Cô thở dài.
“Nghe thấy được trả lời a.” Nam
mẫu lo lắng dạy dỗ con gái. “Tốt lắm, nếu nó đã tìm được con, công việc buổi
tối con liền bỏ đi, mẹ thật sự là thực lo lắng thân thể của con không chịu được.”
“Con sẽ lo lắng.” Cô nói.
“Được rồi, chính con châm
chước đi. Không có việc gì, mẹ muốn gác điện thoại?”
“Dạ, bye bye.”
Cắt đứt điện thoại xong, cô
đột nhiên không biết nên như thế nào đối mặt với người đàn ông trước mắt, nhưng
là anh sớm chờ ở một bên, muốn vì thành tín của mình đòi lại công đạo.
“Anh không có lừa em đi?” Anh
vội vàng nói.
“Thực xin lỗi.” Cô không biết
nên nói cái gì, chỉ có thể giải thích.
Anh lại lắc đầu. “Không có
thành ý.”
Nam Thiến nhịn không được mở
to hai mắt. Không có thành ý? Anh dám nói như vậy?! Cô chẳng qua là hoài nghi lời
nói của anh mà thôi, nói một câu giải thích đã thực rất giỏi, anh lại dám nói
cô không có thành ý!
Nếu cái này gọi là không có
thành ý, như vậy còn anh? Anh phản bội hôn nhân bọn họ, hại cô thương tâm muốn
chết chảy không biết bao nhiêu nước mắt, cô muốn nhìn anh có nhiều thành ý!
“Nói tôi không thành ý, vậy
còn anh?” Cô nheo mắt lại chất vấn anh.
“Anh như thế nào?”
Trầm mặc không nói nhìn anh,
biểu tình vẻ mặt “anh nói xem”, sau đó chỉ thấy anh chậm rãi lộ ra bộ dáng bừng
tỉnh đại ngộ, còn gật gật đầu.
“Anh đã biết.” Anh gợi lên
vui vẻ cười.
Còn muốn hỏi không hiểu anh
biết cái gì, không nghĩ tới giây tiếp theo anh liền đột nhiên đem cô kéo vào
trong lòng, cúi đầu hôn trụ cô.
Nam Thiến yên lặng bất động,
không rõ là kinh ngạc hay là khẩn trương nhiều hơn.
Đây là lần thứ hai anh hôn
cô, lần đầu tiên là trước đêm cô rời đi, đêm đó hai người đều uống rượu, mặc dù
có hôn môi, cũng không nhớ rõ đó là tư vị gì, nhưng hiện tại cô hoàn toàn thanh
tỉnh, có thể rõ ràng cảm giác được môi của anh, lưỡi anh, hương vị của anh,
cùng với sự ôn nhu và ham muốn của anh.
Ôn nhu như vậy làm cho cô
không tự chủ được bắt đầu đáp lại, môi lưỡi giao quấn, chỗ sâu nhất trong yết
hầu anh phát ra một tiếng rên rỉ, nháy mắt liền làm nụ hôn sâu sắc.
“Ân... khụ! Khụ!”
Thình lình xảy ra tiếng ho
khan đánh gãy hình ảnh duy mĩ này, Nam Thiến sợ tới mức trong nháy mắt đột
nhiên lấy lại tinh thần, nhanh chóng dùng sức đẩy Khấu Đạt ra. Nhưng động tác
cô dù nhanh, cũng không nhanh bằng ông chủ sớm đứng ở một bên lấy vẻ mặt ái
muội hướng về phía cô cười ranh mãnh, hại cô không thể chỉnh lại khuôn mặt nhất
thời đỏ lên được.
“Thực xin lỗi, quấy rầy
chuyện yêu đương của hai người, nhưng mà tôi cần bát sạch để buôn bán nha.” Ông
chủ cười hi hi nói.
“Thực xin lỗi, ông chủ, chỗ này
đã sạch.” Nam Thiến xấu hổ lại lòng tràn đầy áy náy, vội vàng đem một cái giỏ đã
rửa sạch bát đưa cho ông chủ.
“Ông là chủ nơi này sao?”
Khấu Đạt đột nhiên mở miệng hỏi.
Ông chủ nhìn về phía anh.”Đúng,
có việc sao?”
“Tôi muốn giúp vợ của tôi từ
chức.”
“Vợ cậu?” Ông chủ kinh ngạc
nhìn về phía Nam Thiến. “Anh ta là chồng của cô?”
Người đàn ông này một thân
tây phục thẳng tắp, thấy thế nào đều giống người có tiền, hoàn cảnh gia đình
cũng không sai, làm sao có thể để cho vợ của mình lưu lạc đến chợ đêm rửa chén
bát kiếm tiền? Ông nhíu mày.
“Trước đây hai chúng tôi có
điểm bất hòa nhỏ, cô ấy một mạch rời nhà trốn đi, hại tôi lo lắng đòi mạng,
nay đa tạ ông chủ đã chiếu cố.” Như là có thể nhìn thấu tâm tư ông chủ, Khấu
Đạt tự động tự phát mở miệng giải thích, đồng thời biểu đạt lòng biết ơn.
Nghe hắn nói như vậy, hoài
nghi trên mặt ông chủ nhất thời tán đi, ông thân thủ vỗ vỗ bả vai Khấu Đạt, lấy
biểu tình “ta biết” nói: “Phụ nữ luôn hành động theo cảm tình như vậy, vất vả cậu.”
Nam Thiến không dám tin trợn
to hai mắt, không có lời nào để nói. Đàn ông vì sao luôn tin tưởng người đàn
ông khác nói như thế, cho dù đối phương là lần đầu tiên gặp mặt?
“Ông chủ...” Cô mở miệng, lại
bị đánh gãy.
“Nam Thiến, cô cùng chồng về
nhà đi, về sau khi vợ chồng cãi nhau không cần lại hành động theo cảm tình rời
nhà đi ra ngoài, biết không? Đến, đây là tiền lương trong khoảng thời gian này
của cô.” Nói xong, ông chủ lấy tiền trong túi ra tính đưa cho cô.
Việc đã đến nước này, cô còn
có thể nói cái gì? Chỉ có thể cởi quần áo lao động, tạ tiếp nhận tiền xong, bực
mình xoay người rời đi.
Rời đi chỗ làm công xong, một
bàn tay lén lút từ phía sau cầm tay của cô, cô dùng sức bỏ ra, Khấu Đạt thử lại
một lần, mà cô cũng lại đá.
“Em tức giận?” Anh ở phía sau
đầu thật cẩn thận hỏi.
Cô trầm mặc không nói, chỉ đi
về phía trước. Cô khô