
à dì Tâm Lam
ở một thời gian.” Mở to mắt, cô dứt khoát kiên quyết gật đầu.
***
Khấu Đạt đứng ở trước cửa nhà
mẹ vợ đã hơn hai tiếng.
Mặt trời chói chang vô tình ở
trên đỉnh đầu anh chiếu xạ, dường sớm cùng nhạc mẫu đồng tâm, giống như muốn
hảo hảo trừng phạt anh phụ cô.
Sau khi Nam Thiến rời đi, anh
mới phát hiện sự tồn tại của cô sớm cùng một nhịp thở với anh, cùng nhà của anh
hòa thành một thể, thiếu cô, nhà đã không phải nhà, anh đã không phải anh, hóa
ra hối hận không kịp chính là loại cảm giác này.
Anh thậm chí bắt đầu sợ hãi
bước vào cửa nhà, bởi vì điều đầu tiên nhìn thấy là dép lê nhỏ nhắn, sẽ nhớ
tới thân ảnh xinh đẹp kia, cùng tiếng nói dễ nghe: “Anh đã về rồi.” Vừa vào
phòng bếp, nhìn cái bàn rỗng tuếch, các món ăn từng có sẽ hiện lên trước mắt,
đương nhiên, theo sau đó là Tiểu Thiến dịu dàng nhất thiên hạ kia.
Anh dị thường nhanh chóng có
thói quen có tiểu nữ nhân ngượng ngùng đến ở nhà anh, hoặc căn bản không có
thích ứng việc ở một mình, nguyên bản còn tưởng rằng là chính mình với ai cũng
có thể, hiện tại mới phát hiện, tất cả đều là bởi vì đối tượng là cô.
Thói quen trêu cô, thói quen
nhìn mặt cô đỏ, thói quen gọi cô là tiểu dưa hấu, thói quen thành thói quen,
anh như thế nào ngốc đến không hiểu được phía sau rất nhiều rất nhiều thói quen
đương nhiên chính là rất nhiều rất nhiều ưa thích, cũng chính là yêu?
Sau khi cô rời nhà, một phòng
tịch mịch cùng hư không, cơ hồ chỉ mình anh phải nuốt hết cảm giác đó, nguyên
lai trước đây có cô, cuộc sống chính là như vậy sao?
Một người ban ngày, chờ đợi.
Khi anh bên ngoài mang theo
bạn gái đêm không về nhà, cô như cũ vẫn chỉ có một người, ở ban đêm tối đen yên
lặng nhìn kim đồng hồ, chờ mong anh trở về.
Tâm tình như vậy, cô chưa
từng nói ra, mà anh lại chính là kẻ khiến cô có những tâm tình như vậy.
Thế nhưng cô lại thầm yêu
anh, đối mặt một người bất trị như anh, hẳn là sẽ phải nổi giận chứ?
Cho nên hiện tại, anh bị
trừng phạt là đúng tội.
Duyên phận cùng Dương San San
chỉ trị giá ba trăm vạn, không cần cha anh ra mặt, chỉ cần kêu trợ thủ Trần
Thừa Khải ra mặt thí nghiệm một chút đã có đáp án, tựa như chính cô ta đã nói,
không ai không thích tiền, cô ta cũng vậy.
Anh là đồ ngu ngốc, không được
giáo huấn, khiến cho anh kết hôn với một nữ nhân không thể tốt hơn nữa, thế
nhưng còn không biết quý trọng ra bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, thẳng đến khi
người đã rời bỏ, mới phát hiện người mình thiệt tình thích, yêu, quý trọng kỳ
thật là cô.
Hiện tại hối hận còn kịp sao?
Nam Thiến nguyện ý lại cho anh một lần cơ hội sao?
Lấy tình hình hiện tại xem,
thực khả năng lành ít dữ nhiều, nhưng anh tuyệt đối sẽ không bởi bị đả bại mà
buông tha, anh thề.
Mồ hôi ở trán ngưng tụ, không
ngừng theo hai thái dương chảy xuống, anh mồ hôi ướt đẫm tiếp tục đứng tại chỗ
chờ cửa sắt loang lổ trước mắt mở ra.
Nam Thiến sẽ không thật sự
tuyệt tình như vậy, ngay cả một lần cơ hội cũng không nguyện ý cho anh đi?
“Khách.”
Trong nhà đột nhiên truyền
đến một tiếng vang, làm cho Khấu Đạt đột nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy trước mắt
nguyên bản cửa sắt đóng chặt rốt cục bị mở ra, nhạc mẫu mặt lãnh nghiêm xuất
hiện ở trước mặt anh.
“Mẹ.” Tự biết đuối lý, thanh
âm của anh trở nên bạc nhược.
“Các ngươi đã ly hôn, tiếng mẹ
này tôi thừa nhận không nổi.” Bà lãnh đạm nói. “Cậu đến đây có chuyện gì?”
“Nam Thiến có ở đây không?
Mẹ, con muốn cùng cô ấy nói chuyện.”
“Không có ở, hôn nhân đều đã
chia cách, còn cái gì để nói?” Bà lạnh lùng nói. “Còn có, tôi vừa rồi đã nói,
tiếng mẹ này tôi nhận không nổi.”
“Mẹ, con cùng Nam Thiến không
có ly hôn.” Khấu Đạt đột nhiên cảm thấy chuyện này nhất định phải trước tiên nói
rõ ràng mới được, nếu không nhạc mẫu khẳng định từ đầu tới đuôi cũng không xem
anh với sắc mặt hòa nhã.
“Tiểu Thiến nói các ngươi đã
ly hôn.” Khinh sửng sốt một chút, Nam mẫu khẽ nhíu mày.
“Con không có kí tên.” Khấu
Đạt nói.
“Vì sao không ký? Kết hôn mới
một tháng mà thôi, cậu còn có người phụ nữ khác, có thể thấy được cô gái kia
đối với cậu lực hấp dẫn nhất định hơn tầm thường, một khi đã như vậy, tôi nghĩ
cậu hẳn là rất muốn ở cùng cô ta mới đúng, Tiểu Thiến nguyện ý tự động nhượng
bộ, cậu vì sao không kí tên?” Bà ánh mắt lợi hại nhanh theo dõi chất vấn anh.
“Con thực có lỗi.” Khấu Đạt
có chút chật vật, không nghĩ tới Nam Thiến lại đem tất cả việc này đều nói
ra.
“Cậu không cần nói thật có
lỗi với tôi, chỉ cần nhanh chút cùng Tiểu Thiến kí tên ly hôn là đủ rồi, tôi
tuyệt đối sẽ không cho con gái của tôi sống cùng một người đàn ông dùng tình
không chuyên lại ra bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt cả đời.” Nam mẫu lãnh khốc
vô tình nói.
Khấu Đạt không có lời nào để
nói, nhưng anh cũng không thể cứ như vậy buông tha cho Nam Thiến nha, nếu như
vậy buông tha, anh nhất định sẽ hối hận cả đời.
“Mẹ, con cam đoan về sau
tuyệt đối sẽ không phát sinh lại loại sự tình này, mẹ hãy cho con một cơ hội,
cho con cùng Nam Thiến có thể nói chuyện được không?” Hít sâu một hơi, anh lấy
vẻ mặt cùng ánh mắt ki