
thịt, mặc kệ tiền từ đâu mà đến đã vào tay Lâm Phong thì trở thành của
nhà rồi, tự dưng bị người ta làm thịt không phản ứng gì được, màn đêm
buông xuống đã sai người đóng giả ma quỷ dọa tên bán khoảnh đất để hắn
sợ hãi mà thông suốt. Địa phương đó đích xác là tốt, nhìn sinh ý của
Thiên Nhất Lâu cũng đủ biết danh tiếng rồi.
Tiểu nhị trong quán đều là thuê tới, có nhiều năm kinh nghiệm, nhìn
lên thấy năm người bước vào, một tên cơ trí lập tức đi lên, khuôn mặt
tươi cười chào đón, mời hỏi xem năm người có muốn vào nhã gian hay
không.
Lâm Phong năm người tới đây là xem xét xung quanh quán đâu muốn vào
nhã gian, trực tiếp đứng ở sảnh, đại đường náo nhiệt chỉ còn hai ba bàn
trống, năm người chọn một cái bàn gần cửa sổ ngồi xuống, phân phó tiểu
nhị chuẩn bị thức ăn, tiểu nhị gật đầu đáp rồi đi xuống, trà nước hầu hạ phi thường chu đáo.
Mấy người nhìn chung quanh một vòng, không khỏi cảm thán.
“Quả nhiên là ‘kỳ tư diệu tưởng’, chỉ bằng cách xếp đặt mặt tiền của quán sợ rằng đã đủ để gọi là đệ nhất Phàn thành rồi.”
Lâm Phong thấy bọn họ tán dương, cũng giả vờ nhìn một vòng giống bọn
họ để không lộ sơ hở, việc thu chi của quán làm nàng hài lòng, chỉ cần
không lộ ra đại BOSS phía sau là nàng thì tất cả là khá ổn.
Lâm Phong liếc mắt xem một cái, hai tròng mắt của Bắc Thần Thiên tỏa
sáng, trong lòng nàng âm thầm suy tư, bỗng thấy tròng mắt hắn lóe sáng
nhìn lại phía mình thì giật mình, không trốn tránh mà nhìn thẳng trở về, cười nói: “Thần Thiên coi trọng nơi này rồi?”
Bắc Thần Thiên thấy nàng không có sơ hở gì, mỉm cười dời ánh mắt, cầm chén rót: ” Không, chỉ là đối với lão bản nơi này có chút hứng thú.”
Nàng ranh mãnh cười: “Ngươi đối với quái nhân luôn luôn rất có hứng thú.” Bắc Thần Thiên cũng cười: “Nàng không phải quái nhân?”
Trống ngực Lâm Phong chậm rãi bình ổn lại, vừa rồi suýt nữa bị lộ! Ở
cùng tên nam nhân này quả nhiên là một khắc cũng không thư giãn được!
Bên kia ba người còn đang nhìn quanh, không biết chuyện xảy ra thật thật giả giả tranh đấu gay gắt như nào.
Trong khoảnh khắc ngắn, đồ nướng được mang lên, mọi người chia nhau
ăn, cũng khá ngon miệng, cả bàn đồ ăn chỉ trong chốc lát công đã bị mấy
người ăn hết săch bách, định gọi thêm nữa, tiểu nhị lại cười nói xin lỗi vì nơi này có rất nhiều người cũng muốn thưởng thức, mỗi ngày chỉ làm
một lượng nhất định thôi, mọi người vẫn còn hứng thú muốn thưởng thức
cũng đành chịu vậy.
Cái này dĩ nhiên là do Lâm Phong nghĩ ra, vì “vật đa tất tiện”, mặc
dù xâu thịt nướng chế biến rất đơn giản nhưng nàng không lạm bán, mà
dùng phương pháp hạn chế lượng bán ra để nâng giá, đầu tiên sẽ làm người ta tò mò tìm đến, sau ăn ngon sẽ cao hứng mà thấy đặc sắc.
Mọi người thấy đồ ăn mới lạ, thưởng thức cũng ngon miệng, chung quanh thu chi tấp nập, Bắc Thần Thiên cùng Lâm Phong có chút kì lạ ngồi cùng
một bên, Nam Cung Xuy Tuyết vạn phần không muốn vẫn ngồi cạnh Âu Dương
Hiểu, Bắc Thần Tường một mình lẻ ra, ngồi ăn thanh nhàn. Lâm Phong thấy
thanh âm ồn ào của nhiều người chung quanh, nổi hứng chơi đùa, khoa tay
múa chân muốn những người khác cùng chơi đoán số, cảm nhận vui thú của
trò chơi dân gian.
Bắc Thần Thiên ngoài sự đoán lại là người đầu tiên giơ hai tay đồng
ý, hắn đồng ý rồi thì những người khác còn dám nói gì? Bất quá rượu vào
thì hứng chơi càng nghiền, khó trách người ta uống rượu thích chơi đoán
số, quả thật so với đơn thuần uống rượu thì thú vị hơn nhiều. Chỉ là
loại phương thức uống rượu này không ai có thể chịu lâu được, qua chốc
lát mấy người đã cảm giác trên mặt như trát một tầng dầu hỏa cay nóng,
lý trí mách bảo cho bọn họ đã uống say.
Mấy ngày nay Lâm Phong cùng Bắc Thần Thiên ngày càng thân cận, lúc
này suy tư chuyện vừa rồi, tức giận hắn tính cách đa nghi, mượn rượu
nàng nhìn hắn cầm chén uống rượu hé ra gương mặt dị thường tuấn mỹ làm
cả nhân thần phẫn nộ kia, ý xấu nổi lên, cười hắc hắc lấy tay đập đập
vào thành bàn làm người nào đó thật mất mặt sặc một ngụm rượu lớn.
Lâm Phong ra vẻ giả mù sa mưa nhắc nhở: “Ăn cơm không nên loạn tưởng, nếu không không ăn tới bụng đâu.”
Bắc Thần Thiên lắc đầu cười cười, biết nàng để ý chuyện vừa nãy, cũng không tức giận, nghĩ lại ngay cả chính hắn cũng cảm thấy có chút khó
tin, trong thiên hạ trừ nữ nhân này ra làm gì còn ai dám đại bất kính
như thế! Từ lúc nào tính tình hắn hòa nhã đến vậy?
Hắn chưa từng tính toán kĩ lưỡng, chỉ là cũng tự nhận thấy sự dung
túng của mình đối với người nào đó dường như có chút quá mực, nhưng nghĩ đến nhược điểm nàng còn đang nắm trên tay, tung tích thần khí trong tay nàng nên chỉ có thể ôm đầu cho qua. Kỳ thật nói hắn trời sinh tính tình đa nghi cũng chưa hẳn, bất quá là tính toán âm mưu khá xa, mọi việc cần suy tư, tìm tòi chút.
Tựa như vừa rồi, kỳ thật hắn chưa chắc thật muốn hoài nghi Lâm Phong, bất quá biểu hiện của nàng cho thấy nàng không tầm thường. Mà này lão
bản Thiên Nhất Lâu cũng rất không tầm thường, hai người trùng hợp tự
nhiên hình thành mối liên hệ, rất dễ kết nối với nhau, cho nên hắn không chút suy nghĩ liền thử d