XtGem Forum catalog
Giấc Mộng Giang Sơn

Giấc Mộng Giang Sơn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325094

Bình chọn: 9.00/10/509 lượt.

ẽ rõ.”

Lâm Phong vừa nhìn bốn phía, đúng là người đến người đi, xe ngựa tấp

nập, tửu lâu bên cạnh đã chật ních, phú gia công tử, đích xác là địa

phương tốt.

Gật gật đầu nói: “Ngươi nói tiếp đi.”

Cẩm Y nói: “Khu vực phồn hoa nhất Phàn thành chính là ở bồ nhai trước mặt, trong tứ đại tài chủ thì có ba người đều ở đây nơi, bọn họ theo

thứ tự là: lão bản Mai Nhược Hàn đệ nhất về hiệu cầm đồ, kinh thành đệ

nhất về buôn bán vải bố là thương nhân Tần Mộ Quân, kinh thành đệ nhất

tửu lâu lão bản, Vệ lão gia tử, còn có một tài chủ nữa là Đại lão bản

Thẩm Lạc của tiền trang, tiền trang Kỳ Đa chỉ là một trong số đó, cho

nên cũng không biết người đó ở đâu.”

“Nga?” Lơ đãng đáp một tiếng, Lâm Phong cười: “Như thế bồ nhai này

thật là một địa phương tốt rồi, Âu Dương, ngươi đã từng đến đó chưa?”

“Hắn dĩ nhiên đã đến rồi! Hắn hẳn là đi tới ‘hoa’ nhai!” Cẩm Tử trong mắt tràn đầy ý cười, Âu Dương Hiểu làm ra một bộ mặt khóc: “Cẩm Tử,

ngươi phải tin tưởng ta, cho dù ta đi nơi nào cũng không có tình cảm gì

đáng nói, gặp dịp thì chơi thôi.” (hoa nhai: Cẩm Tử đang ám chỉ nơi hái hoa => lầu xanh)

Ba thị nữ ở phía sau cười trộm: “Hẳn là ngươi đối với người nào cũng

cũng nói như vậy!” Làm cho Âu Dương Hiểu không khỏi buồn bực.

“Lâm chủ tử, hôm nay ngài muốn đi đến tiệm của Tần Đại lão bản để mua vải bố?”

“Nơi đó làm ăn có thuận lợi không? Vải vóc như thế nào?”

“Dĩ nhiên là cực phẩm, bất quá bình thường muốn mua hàng hay phải chờ lâu, nghe nói cho dù là quan lại quyền quí cũng không vị nể chút nào,

Cẩm Lan đi mua mấy lần, đều bị ngăn ở ngoài cửa yêu cầu đứng xếp hàng.”

Cẩm Y lại nói.

Ánh mắt Lâm Phong như mỉm cười nói: “Nói như thế, lão bản kia chẳng

phải là người làm cao không cho mua? Ngay cả người của Thần Thiên cũng

có thể cản, chẳng lẽ là hắn ghen tỵ với Thần Thiên lớn lên quá anh tuấn

đi?”

Cẩm Y vừa cười: “Chủ tử, ngươi nói giỡn, Tần lão bản là nữ tử, chả lẽ lại muốn ăn dấm chua từ điện hạ? Chẳng qua là nghe chuyện xưa trên phố, nói Tần lão bản trước kia lưu lạc đầu đường xó chợ, cho nên bị chữ

Tiền bị đánh vào tâm trí, nàng muốn chết vì tiền, người nha, nếu muốn

bái phỏng, không phải đưa tới tận cửa thì nàng sẽ không gặp mặt.”

Lâm Phong đối với điều này thật ngạc nhiên: “Nơi này còn có nữ nhân

như vậy ư, thật là làm cho ta mở rộng tầm mắt.” Nếu là hiện đại thì

không có gì đáng nói, chẳng qua đây là cổ đại nếu hành động như vậy quả

là cô nương kỳ quái. . . Lâm Phong cũng thật có chút ngóng trông nàng,

hoặc là mục đích buôn bán của mình có thể đạt được trên người nàng ta.

Ba thị nữ cùng Âu Dương Hiểu đồng thời cười nói: “Có nữ nhân như ngài, làm sao không thể có nữ nhân như nàng a~~?”

Lâm Phong lúng túng cười ha ha, che dấu buồn bực xuống, nàng nói thế

nào cũng là một cô gái hiện đại, cùng những cô nương sống ở cổ đại có

thể so sánh sao ~ điều kiện bất đồng không thể nói!

Rất nhanh, năm người họ đã đi tới bồ nhai, con đường này vừa rộng vừa điển hình, so với những nhai đã đi qua không biết chiều rộng gấp đến

mấy lần, phía trước chính là Đệ Nhất Lâu, có thể thấy được làm ăn rất

thịnh vượng. Xa hơn về phía bên trái, chính là phường vải của Tần cô

nương, tên là “Phong Nhã Cư”.

Cũng thật hiếm thấy, một tiệm vải nho nhỏ phía trước thế nhưng hàng

ngũ cũng có thể xếp dài như vậy, năm người Lâm Phong lúc này nếu muốn

xếp hàng, sợ rằng khi yến tiệc bắt đầu cũng không mua được vải.

Vì Tần lão bản không phải ai cũng bán cho, biết làm thế nào cho phải?

Bất quá Lâm Phong cũng không khinh địch, suy nghĩ một chút nàng đột

nhiên khẽ mỉm cười mang vẻ mặt ôn hòa nở nụ cười trực tiếp đi lên trước

đội ngũ đang xếp hàng, dẫn đến vô số ánh mắt nhao nhao nhìn bực tức.

“Xem ra Tần lão bản lại muốn phát uy nữa.”

“Đúng đấy nàng ghét nhất loại nữ nhân kiêu căng thế này!”

Lâm Phong giả bộ mắt điếc tai ngơ, tiếp tục đi lên, sau đó đối diện

với tiểu nha đầu mang vẻ kinh ngạc cùng khinh thường khẽ mỉm cười: “Có

thể bảo Tần lão bản ra ngoài nói vài câu? Ta mang tới cho nàng một mối

làm ăn, hơn nữa còn là làm ăn lớn!”

Tiểu nha đầu cũng rất cơ trí: “Nói miệng không bằng chứng là không

được, ngươi có cái gì chứng minh sao? Nếu không lão bản nhà chúng ta

chắc chắn sẽ không đi ra ngoài gặp khách!”

Lâm Phong ngẫm nghĩ một chút, liền bảo nàng muốn giấy bút, tiện tay

vẽ bản vẽ, sau đó đưa ra: “Mang cho nàng ta xem, sau đó nghe kết quả

cũng không muộn.” Trên người nàng không hiểu tại sao có một loại áp lực

nhàn nhạt không nói ra lời làm tiểu nha đầu cảm thấy không thể cãi lời,

nhận lấy, nghi ngờ nhìn nàng một cái, sau đó vội vàng tiến vào trong.

Ba thị nữ cùng Âu Dương Hiểu ở phía sau thấy vậy đều sửng sốt sửng

sốt, Cẩm Lan không nhịn được hỏi: “Kẻ điên tỷ tỷ, ngươi đưa nàng cái gì

nha ~ “

Nhìn ánh mắt mong đợi của ba người bọn họ, Lâm Phong lại cứ muốn thừa nước đục thả câu, ra vẻ thâm trầm nói: “Không có gì nha, bất quá là một chút phương pháp buôn bán để kiếm tiền thôi.”

Tỷ muội ba người họ lập tức nhìn nàng như thần: “Buôn bán, lão Thiên a~~, Lâm chủ tử có biết buôn bán!”

Lâm Phong lại một lần