Pair of Vintage Old School Fru
Gia Mặt Sẹo

Gia Mặt Sẹo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322991

Bình chọn: 7.00/10/299 lượt.

thấy được thần sắc nàng kinh hãi, Mẫn Gia nói tiếp “Nàng yêu mến, thân mật gọi ta một tiếng đại ca, chúng ta rất yêu

nhau. Năm đó chúng ta hẹn ước, ta muốn mang nàng đi một nơi thật xa, một trấn nhỏ thật xa, chúng ta sẽ ở bên nhau đến đầu bạc, nhưng là. . . . . . Có người lại phá hủy mộng đẹp của chúng ta!”

Ánh mắt hắn biến đổi, mắt lộ ra tia độc ác “Có người đem nàng đẩy xuống vách núi, phá hủy mộng đẹp của ta và nàng, để cho chúng ta từ nay về sau thiên nhân vĩnh cách! Ta thề, nhất định phải tìm được tên

hung thủ này! Ta muốn nàng cũng phải nếm cảm giác bị người đẩy xuống

vách núi bầm thây vạn đoạn thống khổ!” Hắn bỗng dưng vươn tay, níu lại

cổ tay Tình Dương.

“A! Ngươi muốn làm gì? Thả ta ra!” Chuyện vừa nghe được thật đáng sợ, trên cổ tay truyền đến một hồi kịch liệt đau nhức.

“Cách cách!” Thủy Nhi muốn lên trước giúp, không nghĩ tới gã

sai vặt của Mẫn Gia từ khi nào đã ở phía sau nàng, một chưởng đem nàng

đánh ngất.

“Ta muốn làm gì? Hừ!” Mẫn Gia lạnh lùng cười “Ngươi không

phải tới hỏi chuyện ngọc bội sao? Khối ngọc bội, là ta tìm được dưới

vách đá nơi muội muội ta bị đẩy xuống!” Vươn tay cướp lấy ngọc bội trước ngực Tình Dương, quơ quơ trước mặt nàng. Khối ngọc bội này, là hắn cố ý đánh rơi, mục đích là muốn dẫn các nàng tìm đến hắn!

“Ba năm, ta tìm ba năm, từ xuất xứ khối ngọc, tính chất, cách thức, xu hướng, từng bước một truy ra, chính là muốn ngươi nợ máu trả

bằng máu!” Hắn mắt đỏ đậm lộ vẻ điên cuồng.

“Ta dùng hết tâm cơ, rốt cục tra được khối ngọc bội này là

của một vị cách cách, chỉ tiếc người thợ kia nhớ không nổi ngươi gia

quyến như thế nào, chỉ có thể giúp ta hình dung dung mạo của ngươi,

nhưng là trong kinh thành cách cách có biết bao nhiêu người, ta chỉ có

thể lợi dụng yến hội ngắm hoa một năm một lần đến tìm người, ông trời

thật không phụ khổ tâm của người, năm nay. . . . . . Rốt cục để cho ta

tìm được tiện nhân này!”

Tình Dương sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, liều mạng muốn rụt

tay lại. Nàng hiện tại biết rằng, Mẫn Gia nói muội muội nhất định là cô

nương năm đó ở trước mặt nàng nhảy núi tự vẫn!

“Ngươi nói ngắm hoa . . . . . .” Chết tiệt, mấy năm trước hội ngắm hoa bọn ta không có đi, cho nên hắn mới không gặp được nàng, nhưng năm nay nàng lại đi! “Ngươi tiếp cận ta cũng là vì báo thù?”

Tình Dương từ đáy lòng rét run, Mẫn Gia khuôn mặt kề sát tràn đầy hận ý, nhìn nàng tự đắc, hắn thật sự muốn giết nàng!

Bỗng dưng, trong đầu hiện lên hình ảnh những lần nàng bị tấn công, hiện tại cẩn thận ngẫm lại, mỗi một lần nàng bị tấn công, từ đầu đến cuối dường như đều có Mẫn Gia xuất hiện , khó trách vài ngày trước sát thủ cùng

bao vây thì hắn liền lấy nàng làm tấm chắn! Chính là hắn muốn giết nàng, nhưng còn nhiều, rất nhiều cơ hội trực tiếp giết nàng, tại sao phải

tính toán nhiều như thế?

“Đúng vậy, ta không phải đã nói rồi sao? Muội muội của ta đã

thay ta chọn ngươi, nàng đã sớm để lại tin tức, muốn ta vì nàng báo thù! Rất nhiều lần ta đều có cơ hội giết ngươi, nhưng. . . . . . Không phải

nơi này, ngươi không thể chết ở chỗ này!” Giữ lấy bờ vai của nàng, hắn

điên cuồng lay động thân thể gầy yếu, cười ha hả nhìn vẻ mặt nàng thống

khổ.

“Ngươi hiểu lầm, ta không có giết nàng!” Tình Dương thống khổ giải thích. Đòi mạng ư, cô nương kia căn bản không phải là nàng giết,

là nàng nhảy núi tự vẫn !

“Ngươi hủy hạnh phúc cả đời ta, ta muốn ngươi phải đi theo ta!”

“Không thể” Nàng muốn nói thêm gì nữa, nhưng sau một khắc, cổ của nàng đau đớn, ngất đi cùng Thủy Nhi.

Lạnh lùng nhìn Tình Dương, Mẫn Gia buông tay ra, tùy ý để nàng ngã trên mặt đất “Mang ả đi, đem tiện tỳ kia trói ở trên giường.”

“Dạ”

Trong đại sảnh, không khí trở nên nặng nề, tri phủ trình lên tin tức dò xét mấy ngày nay.

“Thế tử, trải qua nhiều ngày ty chức dò xét, thế nào cũng

không tra ra lai lịch đám hắc y nhân này. Nhưng có điều, lúc khám nghiệm tử thi thì trong nha môn có sai dịch nhận ra trong những thi thể đó có

đồng hương của hắn.” Nói đến đây, thật muốn cảm tạ ông trời phù hộ, bằng không hắn cũng không biết nên lấy cái gì đến báo cáo kết quả nhiệm vụ.

Bên cạnh tri phủ có một sai dịch mặc trang phục đỏ, đầu đội

mũ, hắn tiến lên một bước chắp tay nói: “Tiểu nhân tham kiến thế

tử. Ngày hôm qua khám nghiệm tử thi thì tiểu nhân ngẫu nhiên phát hiện,

trong đó có một thi thể là sư huynh đồng hương với tiểu nhân”.

“Sư huynh?” Kỳ Cách không hiểu nhìn hắn.

“Đúng vậy, hắn cùng với tiểu nhân từng ở quê hương, cùng nhà

nên thường cùng nhau tập võ, về sau tiểu nhân lên nha môn làm sai dịch,

bản thân xa quê hương đến Lạc Dương làm chức vụ nhỏ, sau không gặp lại

hắn nữa.Tiểu nhân hôm qua sau khi phát hiện chuyện này, đã phái người

tìm hiểu chuyện của hắn, chỉ biết về sau hắn một mình tới kinh thành,

đến một nhà quý tộc làm hộ vệ.”

“Biết là ai không?” Chẳng lẽ lại là kẻ thù của Cách Đồ đại

nhân? Không có khả năng! Nếu như muốn nhằm vào nhà Chương Giai, không

cần phải đặc biệt chọn Tình Dương đang ở Lạc Dương xa xôi mà ra tay.

Nha dịch khó xử cúi đầu “Tiểu nhân không biết. Đồng hương này sớm đã rời