Pair of Vintage Old School Fru
Gia Mặt Sẹo

Gia Mặt Sẹo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322504

Bình chọn: 9.5.00/10/250 lượt.

u bên cạnh.

“Làm sao chàng không gọi ta dậy?”

“Hoàng thượng thương nàng mang bầu, không để cho ta quấy

nhiễu nàng nghỉ ngơi.” Kỳ Cách có chút ranh mãnh nháy mắt mấy cái. Hắn

đều vâng theo chỉ thị thánh thượng, không có nửa ý xấu.

Tình Dương vừa bực mình vừa buồn cười trừng hắn một cái,

“Chàng làm trò.” Nhìn hắn cười, hai người cùng ngồi vào trên ghế, cùng

Khang Hi nói chuyện.

Đến khi người trong nội cung phái người đến thúc giục, Khang

Hi mới lưu luyến đứng dậy. Trước khi rời đi, hắn quay đầu lại nhìn Tình

Dương, cười thật sâu.

“Đứa nhỏ, cháu của trẫm từng chịu qua rất nhiều cực khổ, hôm

nay ngươi khiến cho hắn một lần nữa tươi cười trở lại, làm cho hắn rộng

mở trái tim, trẫm tự đáy lòng cảm tạ ngươi, trẫm hy vọng, ngươi có thế

để cho hắn vĩnh viễn luôn hạnh phúc giống như hiện tại .”

Tình Dương tâm xao động, có chút cảm động. Nàng không nghĩ

tới, hoàng thượng là thật sự đối đãi tốt Kỳ Cách như vậy, bình tĩnh nhìn Khang Hi, cho hắn một nụ cười.

“Nô tì. . . . . . Tuân chỉ.”

Khang Hi hài lòng cười, lúc này mới xoay người rời đi. Ngoài

thạch đình, đại nội cao thủ cùng rất nhiều thái giám, cung nữ tạm lánh,

lúc này mới đi ra, theo sau lưng hắn.

Nhìn thân ảnh rời xa, Tình Dương nhìn người bên cạnh, nhẹ

nhàng cười, tựa vào trong lòng hắn “Hoàng thượng, muốn ta đừng phụ

chàng.”

Kỳ Cách ôm chặt nàng cười “Yên tâm, ta sẽ không để cho nàng

có cơ hội phụ ta. Ta Ái Tân Giác La Kỳ Cách, cuộc đời này vĩnh viễn chỉ

biết có một vị phúc tấn, cũng chỉ yêu vị phúc tấn này.” Hắn hứa hẹn cả

đời nàng.

Tình Dương chớp mắt, đôi mắt sáng như sao “Là chàng nói đó,

ta cũng không có bức chàng, ha ha. . . . . .” Lời hứa của hắn, đúng ý,

nàng vui mừng cười to.

Tiếng cười như chuông bạc vang vọng từng góc vương phủ, xóa đi những bi thương trong phủ này, đemđến hạnh phúc tràn ngập. Về chuyện xưa bọn họ yêu nhau, còn lưu truyền rất lâu trong hoàng thành. . . . . .

HẾT