Gia Đình Ngọt Ngào Của Tôi

Gia Đình Ngọt Ngào Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323303

Bình chọn: 8.5.00/10/330 lượt.

vuốt ve lưng nó. “Cám ơn mày”, tôi nói nhỏ rồi khẽ ôm ghì lấy

nó. Thoáng một cái, tôi chợt thấy thật lưu luyến với con chó trầm mặc nhưng

nhẫn nại này. Cô độc và yếu ớt, như thể chỉ qua một đếm đã hủy diệt hết ý chí

của con người.

Sau khi Lộ Phong Thiền bước lại vào nhà tôi lần nữa, nó vẫn duy trì một khoảng

cách và mức độ hữu hảo nhất định đối với tôi. Nhưng từ ánh mắt nó nhìn, tôi có

thể cảm nhận được một sự quan tâm rất tự nhiên và có phần hơi hiếu kì.

Có lúc, con chó ngắm nhìn bầu trời xa xăm với nét mặt vô cảm, hoặc cúi xuống

nhìn đường phố bị chụp phủ bởi bóng cây xanh. Có lúc, khi vài con chim tham

kiếm quả sà xuống cây bồ đào mà Triết trồng nơi góc ban công, nó mới thoắt đứng

phắt lên đi tới, vui vẻ vẫy đuôi loạn xạ. Nó cứ yên bình và trầm lặng trôi

trong thế giới riêng như thế, không khỏi khiến tôi thầm cảm phục.

Mỗi bữa nó ăn rất ít. Đồ ăn cho chó đặt trước mặt nó vô vị như thể như miếng

nến. Dung nhan bệnh hoạn của nó nom càng rõ nét. Sau khi hỏi thăm được một cơ

sở chăm sóc thú nuôi gần nhà, tôi lập tức đưa Lộ Phong Thiền đi khám bác sĩ.

Lần đầu tiên ra ngoài cùng Lộ Phong Thiền, đứng bên lề đường ngập nắng, đột

nhiên tôi ý thức được mình và con chó là một đôi mới toanh vụng về, không biết

lên đường như thế nào mới tốt. Tôi và nó hầu như đều tay trắng. Không có con

chó và chủ nhân nào khi lên đường lại không cần có sự chuẩn bị. Có lẽ phải mua

dây xích chó gì đó, tôi đang thầm nghĩ.

Lúc này, một chiếc taxi lướt tới trước mặt. Tôi vẫy tay, anh tài xế vội vã dừng

xe lại, nhưng sau khi nhìn thấy Lộ Phong Thiền lại đóng sập cửa lại, phóng qua

cả chúng tôi, bỏ chạy.

Tôi khẽ chửi theo chiếc xe, rồi quay lại nhìn Lộ. Nom nó vẫn trầm lặng và yên

tĩnh như cũ, ngồi ngay ngắn bên đường. Trước cảnh đường phố bận rộn trước mặt

và những gương mặt người bộ hành lạnh lùng, nó ắt đã quen thuộc và không thấy

kì lạ nữa.

Thật khó có thể tưởng tượng trước đây nó đã từng sống kiếp lang thang trên

đường. Hoặc hôm đó, nó chỉ rời người chủ cũ hoặc bị lạc trên đường thì gặp

Triết? Tóm lại cứ suy ngẫm kí lại thấy, quả thực Lộ Phong Thiền là một chú chó

thần bí khác thường. Cuộc sống trước đây của nó, thế giới nội tâm của nó, tại

sao nó gặp Triết trên đường và cứ đi theo anh. Đối với tất cả điều đó, tôi hoàn

toàn không biết. Cuối cùng, nó lại trở thành một món quà đặc biệt của Triết

dành cho tôi. Sau hơn mười mấy tiếng đồng hồ nó xuất hiện, Triết mất tích một

cách bí mật. Tất cả mọi thứ cứ rối bòng bong trong lòng tôi như đám thực vật đang

vươn dài sự sống, quấn lấy nhau tạo nên một trò đánh đố. Cho tới một ngày , trò

đó này cũng được giải, sự thật của câu chuyện sẽ như mạch đá ngầm trồi lên khỏi

mặt nước.



Lần đó ở cơ sở chăm sóc thú nuôi, Lộ được chẩn đoán

mắc bệnh dạ dày và bệnh da nhiễm khuẩn khá nặng. Xem ra cuộc sống lang thang

đầu đường xó chợ đã để lại những khoảng tối cho nó. Vị bác sĩ mập mạp mỉm cười,

chụp cho nó một cái trùm đầu bằng nhựa hình tròn màu xanh nhạt, để không cho nó

gãi vào chỗ da đã bị viêm, lại cho thêm một số thuốc và sữa tắm đặc biệt mang

về nhà. Tôi bắt đầu mất rất nhiều thời gian để chăm sóc Lộ Phong Thiền.

Từ buổi sáng đưa con chó đi khám bệnh, thấy rõ nó đã phải lòng tôi. Từ xa nhìn

thấy tôi đi tới, nó đã vẫy đuôi, thường dùng đầu lưỡi liếm tay chân tôi. Đôi

mắt nó như biết nói, khi lặng lẽ nhìn tôi như thể nó đã nói rất nhiều. Tôi

không hiểu biết nhưng tin rằng rằng đó là những lời lẽ an ủi khích lệ và rất

hiểu tình người.

Sau vài lần tiếp xúc thân mật, cho nó uống thuốc và tắm rửa kì cọ cho nó, tôi

cũng không còn thấy xa lạ nữa, dần dần coi nó như người bạn trung thành. Như

thể tôi và nó đã nhanh chóng thuần phục lẫn nhau.

Triết từng rất thích lúc rảnh rỗi kéo tôi ra sa lông. Chúng tôi cùng đọc câu

chuyện có liên quan đến thuần phục của đoạn liên quan tới con chồn và hoàng tử

bé trong cuốn Hoàng Tử Bé.

Con chồn nói với Hoàng Tử Bé rằng: Hãy thuần phục ta đi. Đối với ta, người chỉ

là một đứa trẻ ranh như bao đứa trẻ ranh khác. Ta không cần ngươi, ngươi cũng

không cần ta. Đối với ngươi, ta chẳng qua chỉ là một con chồn, cũng như bao con

chồn khác. Tuy nhiên nếu người thuần phục ta, chúng ta sẽ cần nhau. Đối với ta,

ngươi là thứ duy nhất trong vũ trụ. Đối với ngươi, ta cũng vậy.

Tình bạn và tình yêu xét trên một ý nghĩa nào đó, chính là sự thuần phục lẫn

nhau. Nó có liên quan tới tất cả thời gian và sức lực cùng trải qua với ngươi

trong chuyện này.

Ngươi dùng sự chân thực của mình để trả cho đóa hoa nuôi dưỡng tình yêu. Trả

càng nhiều, càng gặt hái được nhiều. Chỉ là thế gian này quá nhiều ân oán đau

thương u tối bắt nguồn từ tình yêu sai lầm. Cái sai ở chỗ là coi thứ tình cảm

không phải là tình yêu thành tình yêu. Lầm ở chỗ là coi người không đáng yêu là

người yêu. Nói như vậy, ngươi la kẻ mãi mãi không thể thuần phục được người đó

và vun đắp nên mối thâm tình.

Vì thế mới cần lựa chọn chính xác. Và thế giới quá rộng lớn quá tự do, giống

như La Tát đã nói: Tự do của con người, thực tế chính là tự do lựa chọn.

Tối đó, t


Polaroid