
ột bộ phận y phục trang sức, những tín đồ thành kính mượn đó để tưởng nhớ, năm xưa
Tsangyang Gyatso thật sự lưu lại dấu chân ở Alxa, đồng thời kết nên
duyên xưa với vương gia và vương phi A Bảo. Trong di vật của Tsangyang
Gyatso, người đời sau còn phát hiện tóc của phụ nữ, càng chứng thực thói phong lưu đa tình của vị Phật sống trẻ tuổi này. Truyền thuyết đẹp
buồn, ở Tây Tạng, ở thảo nguyên Alxa, vì có những truyền thuyết này, tỏ
ra càng thêm thần bí, khiến người hướng đến.
[4'> Tu viện Guangzong (Quảng Tông): còn gọi là Nam Tự, là tu viện lớn nhất của Alxa, Nội Mông Cổ.
Trung thu năm đó, nhân dịp vương phi A Bảo - công chúa Đạo Cách Hân về kinh
triều kiến, bèn mời Tsangyang Gyatso cùng đi. Thế là Tsangyang Gyatso
dẫn theo mấy đệ tử, theo công chúa Đạo Cách Hân vào kinh nửa năm, ngụ
tại vương phủ Alxa ở Thập Sát Hải[5'>. Thăm Hoàng Tự, Hoàng Cung, xem
Phật lớn làm bằng gỗ đàn hương do Yeshy Gyatso dâng ở cung Ung Hòa[6'>.
Vương phi A Bảo luôn chăm sóc chu đáo, rất mực cung kính đối với Thượng
Sư, khiến kẻ trên người dưới trong vương phủ đều vô cùng tôn sùng nhà sư thân phận đặc thù này. Tsangyang Gyatso là Phật sống, trên người Ngài
nhất định có một khí chất không giống với người thường, diện mạo tuấn
tú, tính Phật từ bi của Ngài khiến người không thể kháng cự.
[5'>
Thập Sát Hải: là ba hồ Tiền Hải, Hậu Hải và Tây Hải trong nội thành Bắc
Kinh. Vì xung quanh có mười chùa miếu nên gọi là Thập Sát Hải.
[6'> Cung Ung Hòa: nằm ở khu Đông Thành, Bắc Kinh, là tự viện Phật giáo Tạng truyền lớn nhất trên đất Hán.
Ở cửa Đức Thắng, Tsangyang Gyatso tận mắt nhìn thấy tình cảnh con cái và
người nhà của Đệ Ba Sangye Gyatso bị áp giải vào kinh. Đệ Ba Sangye
Gyatso từng gió mây bất tận, nắm giữ cục diện chính trị Tây Tạng mấy
mươi năm, sau khi đầu rơi xuống đất, hào hoa phú quý của hôm qua đều
chìm vào khói bụi. Người chết đã đành, người sống tội gì, vậy mà họ vẫn
phải chịu sự trừng phạt khắc nghiệt vì lỗi lầm của quá khứ. Nhưng họ
thật sự sai sao? Thắng làm vua, thua làm giặc, định số ngàn xưa chẳng ai có thể thay đổi. Ngắm từng khuôn mặt dính đầy gió bụi, nhớ đến những
chuyện tiền nhân quá vãng, Tsangyang Gyatso cảm khái muôn vàn.
Mười năm gió mưa không tự chủ, hôm nay Ngài đất khách gặp người quen, lại là tình cảnh thế này. Bất kể Đệ Ba Sangye Gyatso từng gây tổn tương thế
nào đối với Tsangyang Gyatso, nhưng chung quy từ đầu đến cuối, y là
người thân mật nhất trong cung Potala của Ngài. Cũng chỉ có Sangye
Gyatso thật sự từng bảo vệ Ngài, đồng thời từng dạy Ngài kinh điển Thiền học, khiến Ngài được lợi ích cả đời. Giờ đây Tsangyang Gyatso nhìn
người nhà của Sangye Gyatso luân lạc đến đây mà lại bất lực, ngoài than
thở, Ngài còn có thể làm gì?
Ai nói Phật sống sinh ra đã có sức
mạnh của thần, có thể hô mây gọi gió, có thể độ hóa chúng sinh? Trong
nhân gian mênh mang, có lúc Phật cũng không ngăn nổi một chút sóng gió,
vì định luật nhân quả, ý trời khó trái. Khi xót xa bứt rứt, Phật cũng sẽ rơi lệ. Chúng ta đều là khách
qua đường giữa chốn hồng trần, cũng từng hiểu biết nhân quả, lại không
thể lĩnh ngộ huyền cơ trong đó. Đời này nếu chịu hết khổ nạn, xem như là tiêu trừ nghiệt trái kiếp trước, đời này nếu suôn sẻ bình thản, chỉ xem như là phúc báo có được.
Đều nói một người có linh tính, có thể
sẽ trong mơ, hoặc trong một số hình ảnh, biết được kiếp trước và kiếp
sau của mình. Bản thân giấc mơ chính là một sự hư ảo, nhưng nhiều người
lại bằng lòng chìm đắm trong mơ, mượn tưởng tượng mỹ lệ tuyệt vời, để an ủi buồn khổ trong hiện thực. “Lâm Xuyên tứ mộng[1'>” của Thang Hiển Tổ
đến nay vẫn được mọi người si mê, là vì tất cả câu chuyện đều xảy ra
trong mơ. Trong mơ có nhiều điều kỳ diệu, khó nói nên lời. Trong mơ, có
thể không lo cảnh xuân tươi đẹp phải chăng như mây khói thoảng qua,
không quản dòng chảy thời gian phải chăng như nước xuân cuồn cuộn một đi không trở lại.
[1'> Lâm Xuyên tứ mộng: bốn vở kịch do Thang Hiển
Tổ sáng tác, đều liên quan đến chữ “mộng”. Gồm Tứ Tiêu Ký (Tứ Thoa Ký),
Mẫu Đơn Đình, Nam Kha Ký, Hàm Đan Ký.
Chúng ta đều là khách qua
đường giữa chốn hồng trần, cũng từng hiểu biết nhân quả, lại không thể
lĩnh ngộ huyền cơ trong đó. Đời này nếu chịu hết khổ nạn, xem như là
tiêu trừ nghiệt trái kiếp trước; đời này nếu suôn sẻ bình thản, chỉ xem
như là phúc báo có được. Không ai có thể lật xem kiếp trước của mình,
cũng không ai có thể biết được kiếp sau của mình, tất cả suy đoán, đều
như đúng như sai.
Do đó đối với chuyển thế của Đạt Lai Lạt Ma các đời ở Tây Tạng, sẽ sinh ra lòng hiếu kỳ, luôn không nhịn được hỏi: Rốt
cuộc làm thế nào để tìm được linh đồng chuyển thế? Chẳng lẽ người chết
rồi thật sự sẽ có chuyển thế? Cứ xem là có chuyển thế, lẽ nào quá trình
phức tạp này sẽ không xuất hiện sai sót? Về việc làm sao tìm kiếm linh
đồng chuyển thế và xác nhận linh đồng chuyển thế, trước đây đã có trình
bày, nhưng vẫn có quá nhiều huyền cơ không thể giải thích, khiến người
nghĩ mãi không hiểu. Lời tiên đoán đáng tin hay không? Cao tăng bói quẻ
đáng tin hay khô