
i, Lạp Lạp lại vội vã, “Châu Minh đáng chết này,
cậu làm a hoàn hả, thế thì tôi làm gì đây?”
Châu Minh nghĩ một lát, “Chị Lạp Lạp, chị không thấy trong phim cổ
trang, bên cạnh phu nhân đều có hai a hoàn đi theo, bên trái một người,
bên phải một người, hai chữ: phô trương, phô trương. Chị nói có đúng
không? Phu nhân…” Nói xong, cậu ta liền quay sang nhìn phản ứng của Anh
Tư một cách đắc ý.
Lúc mới đầu Tạ Anh Tư cũng phải ra sức nịnh nọt Chu Minh, vậy nên
nhìn chung nỗi khổ tâm của cậu ta cô thấu hiểu. Cậu ta nhất định rất
muốn đánh cho cô một cái, bởi vì hiện tại, cô rất muốn dùng tất cả những tinh hoa đã học được cả đời để đánh cho hai tên nịnh nọt trắng trợn này một trận. Ngại một nỗi đây là nơi công cộng, với lại trên đầu cô đang
mang vầng hào quang “phu nhân tương lai của tổng biên”, cô đành chọn
cách cư xử của một quý cô. Chỉ lạnh lùng liếc nhìn hai người họ, “Nói đủ chưa vậy? Hai người muốn làm tôi nôn ra hết bữa sáng nay có phải
không?”
Lạp Lạp mặt đầy kinh ngạc, nắm tay cô ân cần hỏi thăm, “Chị… chị Anh Tư, chị… có rồi sao?”
Khóe miệng Tạ Anh Tư không kìm được khẽ giật giật, khuôn mặt ẩn hiện
ba đường màu đen, chậm rãi bật ra mấy chữ, “Cô thật là biết liên tưởng
đó Dương Lạp Lạp, lại đi mượn chị Lan xem mấy bộ phim đó đúng không?”
Sau đó không nhịn được còn cốc lên cái đầu mượt như nhung của cô ta mấy
cái, “Đầu óc cô ngoài màu vàng(*) ra còn có thể nhét thêm màu sắc nào
nữa không hả?”
(*) Màu vàng: Trong tiếng Trung còn có nghĩa là phim đen.
Dương Lạp Lạp nghiêng đầu làm vẻ nghiêm túc suy nghĩ, “Màu khác… Màu vàng nhạt?”
Lúc này Châu Minh cũng tới giúp sức, lòng thầm nghĩ thời cơ nịnh nọt
ngàn năm có một này nhất định không thể bỏ phí được, vậy là cũng sấn tới một cách thần bí và nói, “Chị Anh Tư, chị Anh Tư à, chị có cần xem
không? Em cũng có, em cũng có đấy! Chị Lan bảo chị ấy không cần nữa, sợ
Trịnh Noãn Dương sẽ nhìn rõ bản chất đầy kinh nghiệm của chị ấy nên đã
đưa trả hết cho em rồi! Chị có cần không, em có một đống đây! Quả nhiên
trong ngành này chị Lan là một cao thủ, những đồ thu thập được có tính
giáo dục cực cao, em thấy rất hấp dẫn.” Cậu ta dường như đang suy nghĩ
gì đó, lại nhấn mạnh thêm một lần nữa, “Rất hấp dẫn.”
Tạ Anh Tư cảm thấy sự việc bị mất kiểm soát rồi, chẳng hiểu tại sao
hai đồ thần kinh này lại chuyển chủ đề từ bữa sáng sang phim đồi trụy.
Cô thấy không thể tiếp tục ngây ra được nữa, cũng nhất định không cần
hai đứa a hoàn này, bởi vì bây giờ là thời đại khởi xướng tinh thần văn
minh, cần phải làm tốt trình độ bề ngoài đã. Nhưng mấy thứ rác tinh thần ngất ngây này, tuyệt đối không thể tuyên truyền rộng rãi bừa bãi trong
công chúng mà chỉ phù hợp cho giây phút thân mật của những đôi tình
nhân.
Chủ đề này cô thích thì có thích, chỉ là có nên thảo luận cùng với
hai kẻ thần kinh này hay không? Mặt cô làm vẻ nghiêm túc, nhìn đồng hồ,
“Tôi chẳng có chút hứng thú gì đối với những thứ này. Đi đi, đi làm việc đi, nếu không tôi cũng chẳng giữ nổi đầu cô cậu đâu.” Dứt lời cô xua
xua tay rời đi với tư thế hiên ngang đĩnh đạc.
Sự việc Tạ Anh Tư là bạn gái của Chu Minh giống như quả bom hạng
nặng, lại một lần nữa ném thẳng xuống, tạo bọt nước bắn cao mấy mét trên mặt hồ vốn đã không phẳng lặng của Sun Bird. Thật quá hùng vĩ! Đám con
gái tìm kiếm lâu như thế, cứ nghĩ bạn gái của Chu Minh phải là một tiểu
thư quyền quý, tài tử kết hợp cùng giai nhân, như thế trong lòng họ cũng coi như đã thua một cách tâm phục khẩu phục, vắt cái khăn tay lau hai
dòng lệ, cũng coi như chết đi tấm lòng ái mộ.
Thế nhưng, hiện thực lại làm người ta phẫn nộ biết bao. Rõ ràng, Tạ
Anh Tư vô danh này đang một mình mò trăng dưới nước, một mình leo núi
Bắc Đẩu, một mình ngắt một cành hoa. Hiện thực ơi, hiện thực ơi, mày quả thật không muốn làm cho trái tim người con gái yếu đuối vui lên, mày
không chỉ muốn họ vắt cái khăn tay mà còn muốn họ phải nuốt chửng chiếc
khăn đó tới mức tắc nghẹn cổ họng yếu đuối. Hiện thực à, mày ác độc quá!
Ánh mắt như hùm sói của đám con gái ngược lại làm cho Tạ Anh Tư dũng
cảm hơn, sống tốt hơn. Mỹ nhân Hàn Vân Tiếu lại không có gì sa sút cả vì gặp thất bại trên tình trường cũng khá nhiều, lần lượt đều thất bại
trong tay nữ tomboy và công tử bột, đôi mắt sáng quắc hay nhìn quanh
quẩn thường ngày cũng không còn rạng rỡ nữa, bắt đầu trang điểm kiểu mắt khói dày cộp, nhìn giống như nữ quỷ vừa bò ra từ trong ống khói. Thế là khi so sánh Hàn Vân Tiếu với Tạ Anh Tư, người ta phát hiện ra rằng, một Tạ Anh Tư trước kia vốn trông giống đàn ông bây giờ thật dễ thương, còn mỹ nhân Hàn Vân Tiếu phong hoa tuyệt thế lại không còn tao nhã.
Vì đã bị lộ rồi, Tạ Anh Tư cũng chẳng cần để tâm nhiều nữa, tự nhiên
thoải mái ra vào cùng Chu Minh. Hơn nữa, gần đây con xe Kia phát bệnh
quá nặng, cứ bỏ cô lại giữa đường, cô cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ
có thể triệt để tống nó vào lãnh cung, để rồi ngày ngày đi làm cùng Chu
Minh. Trái tim nhỏ bé nghĩ rằng, cô thật sự rất thích ứng với sự phô
trương như thế này.
Đỗ Thuần đã về quê nên Chu Minh nhất qu