
u Thừa Dư, tay bưng hai cái cốc dùng một lần, bên trong đựng Oden. (các nàng còn nhớ món này không, ta từng giải thích rồi)
Vừa rồi Cố Hàm Ninh nói đói bụng, muốn ăn khuya, Triệu Thừa Dư đi xuống quầy bán quà vặt mua.
“Ừ, về lúc sáng.”
Mạnh Khởi Đức buông tay nắm cửa, xoay người khẽ gật đầu với Triệu Thừa Dư, đi trở về trước bàn mình.
Ấn tượng của Cố Hàm Ninh đối với Mạnh
Khởi Đức luôn tương đối bình thường, chỉ cảm thấy là một người còn cứng
ngắc hơn so với Triệu Thừa Dư, chỉ là bọn họ đều ở cùng phòng 205, Triệu Thừa Dư và Mạnh Khởi Đức khá thân thiết, cho nên bình thường cũng
thường xuyên gặp mặt.
“Ừ, cá viên, thịt viên, có thịt viên có nhân, mình đều mua một ít.”
Triệu Thừa Dư cầm cái cốc đi tới bên cạnh Cố Hàm Ninh, cười đưa cái cốc tới.
Cố Hàm Ninh ngẩng đầu, tiếp nhận cái
cốc, cười cười với Triệu Thừa Dư, ánh mắt hai người quấn quít, đáy lòng
đều có chút tiếc nuối.
Ai, Mạnh Khởi Đức trở về sớm như thế làm gì!
Cố Hàm Ninh nhíu mày, nghĩ thầm: như vậy bọn họ nên hôn tạm biệt thế nào đây?
.
Edit: Tiểu Ngạn
Một tay Cố Hàm Ninh chống ở quai hàm, vô cùng buồn chán quay đầu nhìn ánh nắng rực rỡ ngoài cửa sổ, lộ ra một
bức tường hoa Nghênh Xuân dạt dào ý xuân, nhẹ giọng thở dài.
“Ai!~~~~~”
Thịnh Mạn Mạn đối diện, hơi hơi nhíu miu, khép quyển sách lại, buông thõng vai cũng thở dài.”
“Ai!~~~”
Cố Hàm Ninh quay lại, khó hiểu liếc nhìn cô một cái.
“Mạn Mạn, cậu than thở cái gì?”
“Ai!~~~” Thịnh Mạn Mạn nhún vai, lại thở dài, “Cậu đang thở dài vì bạn trai cậu của cậu không có thời gian ở bên cậu, còn mình đương nhiên thở dài là vì Miêu Miêu vong ân bội nghĩa!”
Nói đến chuyện này, Cố Hàm Ninh lại hứng thú, đầu nghiêng về phía trước, nhẹ giọng hỏi: “Người kia là ai, cậu có đầu mối không?”
“Ai! Kể từ sau khi cậu và lão Triệu nhà
cậu tốt hơn, Vũ Hân càng thêm xuất quỷ nhập thần, trong phòng ngủ chỉ
còn mình và Miêu Miêu sống dựa vào nhau, ra vào cùng nhau nha! Ai nghĩ
đến, thế nhưng bây giờ muốn gọi cậu ấy cùng nhau ăn một bữa cơm, ngay cả hẹn trước cũng không rảnh!”
Thịnh Mạn Mạn cực kỳ ai oán thở dài.
“Càng đáng hận chính là, cô nàng ấy thế mà cứ giấu người rõ kín, ngay cả tên cũng không chịu nói! Tức chết mình!”
Thịnh Mạn Mạn tức giận giơ giơ tay, vẻ mặt tức giận.
“Thôi, tóm lại cũng không giấu được cả một đời, nghĩ thoáng chút đi!”
Cố Hàm Ninh cười an ủi.
“Cậu nói, tới cùng sẽ là ai chứ? Trong trường? Hay ngoài trường?”
Cố Hàm Ninh ngẩng đầu nhìn trần nhà, đáy lòng suy nghĩ, trong lòng tự sắp xếp từng chàng trai Thôi Hà Miêu biết rồi loại bỏ.
“Nhất định là trong trường!” Thịnh Mạn Mạn tiến đến trước mặt Cố Hàm Ninh, nhẹ nhàng nói.
“Mười giờ ngày hôm trước, khi cậu còn
chưa về, Miêu Miêu ra ban công nhận cú điện thoại, sau đó liền đỏ mặt
cười híp mắt xuống lầu, qua một lúc lâu mới trở về!”
Thịnh Mạn Mạn lôi bằng chứng ra.
“Vậy sao cậu không đi theo xuống dưới nhìn một chút đi?” Cố Hàm Ninh nhíu mày nghi hoặc.
“Ôi, mình đói bụng, Miêu Miêu nấu mì cho mình, khi đó mình đang ăn, đâu có nghĩ tới nhiều như vậy đây!”
Cố Hàm Ninh không đáp lại trợn mắt nhìn Thịnh Mạn Mạn một cái, lập tức lại cười nói:
“Không bằng, tối hôm nay hai chúng ta
cùng nhìn xem? Nếu quả thật là trong trường, sẽ phải đưa đến dưới lầu
phòng ngủ đi? Chúng ta liền núp ở quầy bán quà vặt, có cửa sổ đối diện
cửa lớn ký túc chúng ta, nếu như là đi qua, dĩ nhiên là có thể nhìn
thấy!”
“Được đấy! Nếu đói bụng, mua chút đồ ăn ở ngay quầy bán đồ ăn vặt! Một công đôi việc!” Thịnh Mạn Mạn hai mắt sáng lên, hoàn toàn đồng ý!
Cố Hàm Ninh lại không đáp lời, chỉ lắc đầu.
Để đảm bảo kế hoạch buổi tối không sơ
hở, hai người đầu chụm lại, lên kế hoạch tỉ mỉ, nên lúc nào thì ăn cơm
tối, núp ở vị trí nào trong quầy bán quà vặt, là cả tối đều ở chỗ quầy
bán quà vặt, hay là chuyển mấy chỗ?
Cuộc sống bây giờ khó quá nha! Bây giờ
cô có bạn trai lại như không có, chỉ có thể lưu lạc cùng Mạn Mạn đi ăn
hàng, cùng nhau theo dõi JQ (gian tình) của bạn học Miêu Miêu!
Vào học không lâu, thầy chủ nhiệm của
Triệu Thừa Dư liền tìm cậu, báo rằng cậu chính thức trở thành một thành
viên trong đội ngũ dự thi tin học của đại học Z.
Khi biết được, dĩ nhiên Cố Hàm Ninh thật vui mừng, thậm chí còn vui vẻ hơn so với Triệu Thừa Dư.
Triệu Thừa Dư thành công trúng tuyển,
một là chứng minh thực lực của cậu, thứ hai, cũng nói rõ lúc ấy cô suy
nghĩ là không sai, kiếp trước, quả thật Cao Thần đánh cắp thành quả của
Triệu Thừa Dư! Mà kiếp này rõ ràng cậu ta không thành công!
Triệu Thừa Dư trở thành thành viên năm nhất duy nhất của đại học Z được vào đội thi đấu!
Không lâu sau, Cố Hàm Ninh liền thấy mất mát!
Nghe nói hiệu trưởng thề phải đạt được
giải nhất, không chỉ ưu tiên kinh phí đáng kể, mà còn phát mệnh lệnh
xuống tất cả giảng viên các lớp toàn lực ủng hộ, thế là, đội trưởng của
nhóm là một vị học trưởng năm thứ ba của Triệu Thừa Dư đã ở trước mặt
hiệu trưởng, phát thệ sẽ làm rạng danh cho trường!
Anh nói anh làm rạng danh cho trường liền làm thế đi, tại sao lại phải cách ly chuẩn bị cuộc so tài đây?!
Làm khổ đôi