
ìn Diêu Tuệ Nhã thay đổi sắc mặt, Cố
An Quốc vội thấp giọng cười làm lành: “Tất nhiên cả hai đều quý giá! Anh không có ý này mà!”
Cố Hàm Ninh ghé đầu trên lan can lầu
hai, nghe mẹ mình thuần phục ba mình, cảm thấy để mẹ giải quyết vấn đề
của ba thật là sáng suốt, quay đầu nhìn Triệu Thừa Dư đã thả lỏng đi
nhiều, mới nhướn mày, cười nói: “Anh yên tâm rồi chứ? Em đã sớm nói với
anh, trong nhà em, đầu tiên phải lấy lòng em, sau đó là mẹ em, sau đó,
còn ba em chỉ là công trình bã đậu (*), sẽ ngã gục thôi.”
[(*) công trình bã đậu: công trình không bền, dễ sụp đổ'>
“Ừ, đúng là có lý, xin hỏi Cố tiểu thư,
em thích anh làm gì để lấy lòng em đây?” Triệu Thừa Dư thật không ngờ,
bình thường chú Cố nghiêm túc như vậy, mà trước mặt vợ mình, như là một
người khác, có điều, có lẽ đều giống nhau, ba anh có thể cần sĩ diện một chút, cần tạo hình tượng uy nghiêm trước mặt con trai, ai mà biết khi ở riêng với mẹ mình có thể thay đổi hoàn toàn không.
“Mẹ anh nói, mời em mùng sáu tới ăn
cơm.” Triệu Thừa Dư kéo tay Cố Hàm Ninh, quyết định đi phòng cô ấy náu
một lát, nói không chừng xíu nữa xuống lầu, mặt đen của chú Cố sẽ được
chữa khỏi.
“A, nhanh như vậy ?” Khóe môi Cố Hàm Ninh trĩu xuống, trong lòng đột nhiên trở nên luống cuống.
“So với anh đến nhà là muộn vài ngày. Mẹ anh còn nói, dẫn em đi cùng nhà anh đến nhà bà ngoại anh đấy!” Triệu
Thừa Dư nói ra đề nghị thứ hai của mẹ mình.
“Đi nhà bà ngoại anh? Có phải quá nhanh
rồi không?” Cố Hàm Ninh vẻ mặt khổ sở, đi gặp cha mẹ anh, rồi gặp thêm
luôn một người lớn nữa?
“Bà ngoại anh đã sớm biết em rồi, nhiều
lần dặn anh, dẫn em đến cho bà gặp mặt” Triệu Thừa Dư nhìn sắc mặt của
Cố Hàm Ninh, nở nụ cười: “Hiện tại, chắc em đã biết mấy ngày nay anh hồi hộp thế nào rồi chứ?”
“Không phải em hồi hộp nha…” Cố Hàm Ninh sờ mặt, có chút không tự nhiên.
Vào phòng của Cố Hàm Ninh, Triệu Thừa Dư đóng cửa lại, dừng bước chân, cười ôm Cố Hàm Ninh vào lòng: “Yên tâm
đi, ba mẹ anh thật sự thích em, vẫn luôn lải nhải bảo anh đưa em về. Về
ông ngoại bà ngoại, họ cũng sẽ thích em. Còn những người khác, họ thích
thì tốt không thích cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta, thích thì sau
này còn gặp, không thích thì ít qua lại, không sao cả. Điều quan trọng
là em lấy lòng anh, tiếp theo là ba mẹ anh, nhớ kĩ hai điều này mọi
chuyện sẽ thuận lợi thôi !”
Cố Hàm Ninh mím môi cười, liếc trắng Triệu Thừa Dư một cái, đưa tay sang bên hông, nhéo nhẹ: “Anh nói thật đơn giản.”
“Đúng, anh nói thật đơn giản, vì nó vốn
là vậy mà. Ngoài ba mẹ ra, thì những người khác không hề ảnh hưởng đến
sự lựa chọn của anh, nói dễ hiểu một chút, những người bên bà ngoại anh
đều không có ý kiến gì với việc anh lấy ai, có chăng thì chỉ có bác gái
hai.” Nụ cười phai đi, Triệu Thừa Dư nghiêm túc nhìn Cố Hàm Ninh.
“Bác gái thứ hai của anh ? Bác của Lỗ Tĩnh Nhã ?” Cố Hàm Ninh khiêu mày, hỏi.
“Đúng, giờ Lỗ Tĩnh Nhã vẫn hay đi thăm
bà ngoại anh, chỉ là anh ít đi, nhưng cũng không quản chuyện của chúng
ta. Anh là cháu ngoại của ông bà, Lỗ Tĩnh Nhã có thân thiết, cũng chỉ là thân thích. Anh thấy hình như cô ấy cũng không để ý rồi, chỉ là thỉnh
thoảng bác hai còn nói mấy lời thật thật giả giả, thoạt nhìn còn chưa
hết hi vọng hoàn toàn.”
Cố Hàm Ninh hơi nhíu mi, trong lòng thật không có cảm tình với bà bác hai này.
“Bây giờ anh nói với em, không phải vì
bác gái hai sẽ gây ra vấn đề gì, mà là sợ lúc đến đó, em nghe được trong lòng lại cảm thấy không thoải mái, cho nên trước tiên chuẩn bị tâm lý,
em coi như không nghe thấy gì, cứ duy trì lễ phép là được.”
“Nhà anh nhiều bà con thế, nhà em lại
không có ai làm khó anh.” Cố Hàm Ninh giãn lông mày, cảm thấy lòng hồi
hộp dịu đi một chút.
“Chẳng qua là muốn mưu cầu thêm chút lợi ích cho nhà họ Lỗ bọn họ thôi, chỉ cần có lợi tương đương khác, bác ấy
sẽ rất sẵn sàng vứt bỏ cái mình vốn khăng khăng.” Triệu Thừa Dư hơi bĩu
môi, không muốn thảo luận chuyện bên lề nữa “Vậy người thân của em thì
sao, khi nào thì dẫn anh đi gặp người lớn chúc tết?”
Cố Hàm Ninh liếc Triệu Thừa Dư, cười: “Anh gấp như vậy để làm gì?”
“Để bọn họ biết sớm, chúng ta xứng đôi
thế nào, để bọn họ không phải lo nghĩ giới thiệu đối tượng cho em.”
Triệu Dư Thừ nghiêm trang, nói. “Chị họ anh, từ hồi bắt đầu vào năm ba,
người trong nhà không ngừng giới thiệu đối tượng cho chị ấy, mãi đến khi chị ấy tự tìm được rồi thì mới buông tha cho.”
Cố Hàm Ninh mím môi cười, không nói cho
Triệu Thừa Dư, kì nghỉ đông ngày hôm sau bác gái cả gọi điện cho mẹ cô,
nói là có đối tượng tốt muốn giới thiệu cho cô, không ngờ mẹ cô vừa nghe xong, liền lập tức đánh gãy: “Ninh Ninh nhà em đã sớm có bạn trai tốt
rồi… Em đương nhiên đã gặp rồi …Là một chàng trai cực tốt… còn chưa tốt
nghiệp, nhưng đã biết kiếm tiền….A da, trong nhà nhiều tiền chắc gì đã
tốt? Không chừng là người không có bản lĩnh, chỉ biết ăn bám ba mẹ.”
Cố Hàm Ninh chỉ nghe đại khái, sau đó
liền đi lên lầu, về sau mẹ cô nói lại với cô, đó không phải là lần đầu
tiên, cho nên, cái giá của cô, cũng không kém gì so với Triệu Thừa Dư,
ch