
có chút không tiện,
liền đứng dậy cáo từ. Trầm Lệ An ánh mắt áy náy nhìn nàng. Tần Dĩ Mạt
mĩm cười gật đầu, liền đi về phía cửa, khi bước qua bình phong Tế Hàn Tứ Hữu Đồ, trong tai nàng nghe được một vài âm thanh linh tinh, có thể
nghe ra âm thanh này là của Trầm Lệ An.
“Trượt chân….trù phòng…..hạ độc…..Muốn hại chết…báo thù….lưu sản…”
Nghe được những từ ngữ kinh khủng này, trong lòng Tần Dĩ Mạt nhanh chóng
chuyển động. Đợi sau khi trở về phòng, việc đầu tiên nàng làm là gọi
Chúc ma ma.
“Chúc ma ma, bà là người theo nương ta từ lúc xuất giá, nói vậy rất hiểu rõ
việc trong Tả phủ, hiện tại ta có vài vấn đề vừa muốn hỏi bà.” – Tần Dĩ
Mạt đi thẳng vào vấn đề nói.
“Lão nô nhất định tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn” – Chúc ma ma thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tần Dĩ Mạt, không khỏi cũng thay đổi sắc mặt mình.
“Cữu cữu cùng cữu mẫu thành thân nhiều năm như vậy rồi lẽ nào vẫn chưa có hài tử sao?”
“Hồi tiểu thư, nô tỳ nhớ rõ đại thiếu phu nhân hình như sau khi thành thân
năm thứ hai từng có thai, đáng tiếc là hà itử kia vừa được bốn tháng thì sinh non”
Tần Dĩ Mạt gật đầu, lại liên tưởng những từ nghĩ lúc nãy của Trầm Lệ An,
một ý niệm trong đầu không tự chủ được liền nói ra : “Chứ không phải là
vì có người hại cho nên nàng mới lưu sản sao?”
Có thể động tay động chân trong phủ, lại muốn hại một nữ tử đang hoài
thai, hung thủ này nhất định là người trong phủ, người này cùng Trầm Lệ
An nhất định có xung đột rất lớn.
Vừa nghĩ như vậy, trong đầu Tần Dĩ Mạt liền xuất hiện gương mặt của một nữ nhân.
“Cô tổ mẫu cùng cữu mẫu quan hệ tốt chứ?” – Tần Dĩ Mạt ánh mắt chuyển động, hỏi.
“A a…Tiểu thư cô có điều không biết đó!” – Chúc ma ma vẻ mặt cười nhạo nói : “Cô tổ mẫu của cô cùng lão phu nhân đã mất, đương nhiên là cực kì
không hợp nhau, gần như có thể nói là thủy hỏa bất dung, mà đại thiếu
phu nhân còn là chất nữ của ngoại tổ mẫu cô, liền có thể biết bà ta sẽ
không thích đại thiếu phu nhân rồi!”
Tần Dĩ Mạt không nghĩ đến trong này còn có một tầng quan hệ như thế, nàng
nghe vậy gật đầu, có chúc suy nghĩ nói : “Cô tổ mẫu của ta e rằng không
chỉ không thích cữu mẫu, mà còn phi thường không hi vọng nàng sinh hạ
hài tử đi!”
Nhưng dù sao bà ta vẫn còn một nhi tử họ Tả mà!
Nhưng mà những điều này bất quá chỉ là bản thân Tần Dĩ Mạt suy đoán mà thôi,
cũng chỉ có thể để nàng trong lòng thầm nhắc nhở bản thân mình phải “cẩn thận”
“Chúc ma ma, bà nói cho ta biết một vài chuyện của cô tổ mẫu đi!”
Chúc ma ma mặc dù không biết tại sao tiểu thư lại đột nhiên hứng thú những
chuyện này, nhưng vẫn từ từ nhớ lại những hồi ức chậm rãi kể.
“Cô tổ mẫu của cô gọi là Tả Mỹ Hoa, bà ————”
Đối với từng câu nói của Chúc ma ma, Tần Dĩ Mạt đều tỉ mỉ mà nghe, cũng may là trí nhớ của bà tốt, miệng cũng tốt, bà vừa trần thuật lại những
chuyện cũ, vừa nghe giống như là mọi chuyện đang phát sinh ở trước mắt.
Từ xuất thân của Tả Mỹ Hoa, lại đến đôi nữ nhi của bà, Tả ma ma nói xong một canh giờ, miệng lưỡi khô đi mới ngừng lại.
“Nói đến cái này, nô tỳ còn nghe được một lời đồi, là về kế phu nhân, không biết là thật hay giả” – Chúc ma ma hơi do dự nói.
Tả Hương Tú?
Tần Dĩ Mạt nhìn chúc ma ma bộ dạng xấu hổ khó nói, không khỏi nhíu mày : “Nói ra nghe thử”
Chúc ma ma nói : “Chuyện này là lời đồn từ hạ nhân trong phủ truyền đi, nói
là kế phu nâhn từng bị người Hồ bắt đi…bắt đi làm nhục qua”.
Tần Dĩ Mạt trong lòng cả kinh : “Thật sao?”
Chúc ma ma gật đầu tiếp tục nói : “Dù sao tất cả mọi người đều truyền như
thế, hơn nữa, không chỉ vậy, nghe nói khi kế phu nhân trở về đã mang
thai, nghĩ chắc là dã chủng của người Hồ rồi”
Tần Dĩ Mạt chớp chớp mắt, lại mở miệng nói : “Hài tử kia vẫn sinh ra, hay là….”
“Cái này nô tỳ cũng không biết, bất quá sau này kế phu nhân lại gả vào một
nhà họ Điền. Lại không lâu sau liền cùng đại thiếu gia Điền gia li hôn
rồi.”
Tần Dĩ Mạt gật đầu, nói : “Thì ra là như vậy”.
Cũng không biết Trầm Lệ An nói gì với Tả Hướng Thiên, đợi đến chạng vạng chỉ nghe ngoài sân truyền đến một trận ồn ào.
“Tiểu thư cô không nhìn thấy đâu!” – Thanh Thảo được nàng giao cho một sứ
mệnh thần thánh là đi hỏi thăm tin tức, lúc này vẻ mặt kích động kêu to : “Cữu gia hung hãn mặt giống như là Diêm La Vương vậy, hắn trong tay đem theo một cái ghế gỗ, tiếng vào trong phòng không nói hai lời liền bắt
đầu điên cuồng đập phá, lão thái bà kia bên trong liền khiếp sợ, liên
tục hét đến chói tai, cuối cùng hôn mê bất tỉnh rồi.”
Cữu cữu này của nàng thật là trước sau như một “thô lỗ” mà, Tần Dĩ Mạt khóe môi co rút nghĩ.
Câu chuyện Tả Hướng Thiên đại nháo lão yêu tinh nhanh chóng được truyền
khắp phủ, đương nhiên cũng rất nhanh chóng truyền tới tai Tả Lâm Trật,
đợi đến lúc hắn bất chấp một nắng hai sương từ thư viện trở về, thì cũng không quản chuyện này nữa, bởi vì đại thiếu nãi nãi của Tả phủ Trầm Lệ
An —— muốn sinh rồi !
Tần Dĩ Mạt ngẩng đầu, mắt nhìn cữu cữu vừa bắt đầu hóa thành tượng đá ngây
ngốc đứng ở đó. Nhìn vẻ mặt trắng toát của hắn, cả người cứng ngắc, liền có thể biết bây giờ trong lòng hắn bị dày vò