Insane
Đừng Nhân Danh Tình Yêu

Đừng Nhân Danh Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324752

Bình chọn: 8.5.00/10/475 lượt.

uả tim nhỏ xíu bằng hạt hạch đào,

mạch máu của trẻ sơ sinh nhỏ xíu như sợi tóc, sau khi cắt đứt hai động

mạch lớn phải nối lại đúng vị trí bình thường, sau đó mới có thể thắt

ống động mạch chưa khép lại và vá lại vách ngăn tâm thất, cuối cùng là

nối các mạch máu, tất cả đều phải vững tay vững lòng, cẩn thận, tỉ mỉ.

Trong suốt cả quá trình, theo lệ thường, Phó Viện trưởng Trương vào phòng

nghỉ hút thuốc, chỉ tới nhìn hai cái lúc bắt đầu và kết thúc ca mổ,

những việc khác hoàn toàn phó thác cho Lục Trình Vũ xử lý một mình.

Ca mổ kéo dài gần sáu tiếng đồng hồ, trước đây Lục Trình Vũ chưa từng mổ

chính cho bệnh nhân nhỏ tuổi như thế này bao giờ, lại thêm từ tối qua

tới sáng nay phải chạy đi chạy lại vô cùng mệt mỏi, không hề được nghỉ

ngơi. Tới lúc ra khỏi phòng mổ, anh thấy cả người chống chếch, phải ngồi dựa vào chiếc ghế trong phòng thay đồ, lặng lẽ hít thở.

Viện phó Trương nhìn anh cười:

- Anh chàng trẻ tuổi ơi, tình hình sức khoẻ thế này sao được, năm đó tôi

mổ xong vẫn có thể chạy ra sân chạy mấy vòng, cậu mới từng này tuổi, sau này còn phải đứng mổ suốt hai mươi năm nữa, làm sao chịu thấu? Làm cái

nghề này của chúng ta rõ lắm bệnh, nào đau lưng, đau gáy, nào loét dạ

dày, loét tá tràng, sỏi thận… giờ cậu còn trẻ chưa thấy gì, đến khi già

rồi sẽ hối hận. Cho nên chỉ có kỹ thuật không thôi là không đủ đâu, phải tăng cường rèn luyện cơ thể nữa.

Lục Trình Vũ cười cười:

- Em đâu dám so với anh ạ, thế hệ bọn anh đã phải trải qua bao sương gió.

Viện phó Trương gật đầu:

- Đúng thế thật, mấy con búp bê các cậu được chiều quá sinh hư. Nhưng cậu còn khá, là người ít bị phê bình nhất trong những người tôi hướng dẫn.

Bao giờ cậu xét phó chủ nhiệm, có cái chức danh cao cấp trong tay thì có thể danh chính ngông thuận cầm dao đứng mổ rồi.

Anh đưa tay lau mồ hôi:

- Năm sau ạ.

Viện phó Trường gật đầu, vẫy tay với anh:

- Đi, cậu ra ngoài gặp người nhà bệnh nhân, để người ta sớm được yên tâm.

Anh bước ra gian ngoài, thấy mẹ đứa bé đã gục vào trong lòng chồng, nét mặt vô cùng căng thẳng, hai mắt sưng đỏ, có lẽ đã khóc cạn nước mắt. Anh

ngắm nhìn đôi vợ chồng, có lẽ họ cũng trạc tuổi anh, có điều bệnh tật

của đứa con khiến gương mặt họ toát ra vẻ khắc khổ không phù hợp với độ

tuổi.

Anh bước tới, mỉm cười với họ:

- Tình trạng cháu bé

hiện giờ rất tốt, ca mổ của Phó viện trưởng Trương rất thành công, sau

khi theo dõi một tuần sẽ chuyển tới phòng bệnh thường.

Sau đó,

anh ở lại bệnh viện hai ngày liền, cho tới khi mọi hạng mục sức khoẻ của bệnh nhân đều đã ổn định mới có thể tạm yên tâm.

Mấy ngày trôi qua, sắc mặt bệnh nhân nhí dần hồng hào trở lại, tăng thêm được một cân.

Thời gian này, thỉnh thoảng anh có gọi điện cho Đồ Nhiễm, nhưng anh nghi ngờ mình đã bị đưa vào danh sách đen trong máy cô.

Cuối tuần, anh lái xe sang sông, vừa vào tiểu khu đã thấy Đồ Nhiễm từ phía xa.

Cô mặc một cái áo gió mày xanh xám, nhìn từ phía sau trông cô rất gầy, tà

áo bay phất phới theo mỗi bước chân cử chỉ nhẹ nhàng, nhanh nhẹn.

Tim anh bỗng thót lại vô cớ, anh từ từ lái xe tới, cho đến khi nhìn nghiêng thấy phần bụng nhô lên của cô, anh mới thấy dễ chịu hơn phần nào.

Anh cảm thấy bụng cô lại to ra, anh hạ kính xe, khẽ huýt sáo với người bên ngoài.

Đồ Nhiễm nghiêng đầu nhìn anh, rồi xoay người đi vào một con đường khác, trên con đường đó có một cửa hàng gạo và hàng tạp hoá.

Anh dừng xe lại, cùng cô vào hàng gạo, nghe thấy cô nói:

- Cô ơi, cháu muốn mua hai cân gạo Đông Bắc, một hộp mì ống và một hộp mì sợi.

Bà chủ đong gạo vào một cái túi nhựa màu trắng. Lục Trình Vũ chỉ vào một bao gạo trước mặt bà ấy:

- Cả bao này là bao nhiêu, cháu mua hết.

Bà chủ ngẩng lên nhìn hai người họ, rồi chỉ vào Đồ Nhiễm nói với anh:

- Tất cả là một yến, nhưng bà bầu này đến trước, cân cho cô ấy trước đã.

Anh nói:

- Không cần đâu ạ, bọn cháu đi cùng nhau.

Đồ Nhiễm nói:

- Cháu chỉ mua hai cân thôi.

Lục Trình Vũ đã trả xong tiền, đợi bà chủ đổ gạo vào bao, cột lại thật chặt, anh khom người vác bao gạo đặt lên vai.

Họ ra khỏi cửa hàng gạo, nhìn thấy lớp bụi gạo bám trên áo vest anh, chỗ

áo ở vai cũng bị đè cho nhăn nhúm, Đồ Nhiễm không khỏi đau lòng, bụng

bảo dạ con người này cũng quá lãng phí, quần áo người khác phải bỏ tiền

ra mua cho anh mà cũng không biết nâng niu, cứ quăng quật tuỳ tiện như

vậy, xem ra là vì có được quá dễ dàng đây mà.

Cô lẩm bẩm trong miệng:

- Mua linh tinh, chưa biết chừng mua nhầm gạo độc Đông Bắc thì có.

Anh xoay người lại nhìn cô:

- Cứ là đồ anh mua thì sẽ có độc phải không? Đã cố tình kiếm cớ mà còn

không kiếm ra được sao? Chuyện to tát đến đâu chứ? Xin em kiểm soát cảm

xúc, chú ý thai giáo.[3'>

[3'> Thai giáo là quá trình giáo dục với

các biện pháp tổng hợp được bắt đầu từ lúc mang thai, điều chỉnh hoàn

cảnh trong và ngoài cơ thể mẹ, tránh những kích thích, ảnh hưởng không

tốt; mang đến cho thai nhi những ảnh hưởng có lợi, thúc đẩy sự phát

triển khoẻ mạnh về thể chất và tinh thần của thai nhi, có lợi cho sự

tăng trưởng khoẻ mạnh về sau, để thai nhi có được sự phát triển toàn

d