Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đừng Kiêu Ngạo Như Vậy

Đừng Kiêu Ngạo Như Vậy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323995

Bình chọn: 9.00/10/399 lượt.

i" đã ở đó từ bao giờ. Lâm Dục Đường giận đến mức

hận không thể quăng cái điện thoại của mình ra ngoài, trong lòng thầm

khinh bỉ bản thân mình !

"Tại hà chi châu" rốt cuộc đã có ba người ái mộ rồi ! Thẩm Hi liền suy

nghĩ làm thế nào để gia tăng số người ái mộ lên, tự chụp một tấm thật

đẹp trai để đăng lên, đang định chụp thì lại phát hiện trong hình còn có thêm một cái chân to đùng của Tráng Hán .

Cái này thật sự quá ảnh hưởng đến khuynh hướng cảm xúc rồi, Thẩm Hi phất phất tay để Tráng Hán tránh ra cho mình chụp, Tráng Hán buồn bực đổi

sang chỗ khác ăn dưa hấu.

Chỉ trong một buổi tối, Thẩm Hi dựa vào tấm hình đẹp trai bức người của

ai kia mà lập tức đạt được hơn năm trăm người ái mộ, hơn nữa người ái mộ còn đang không ngừng tăng lên .

Đây chẳng phải là rất may sao? Thẩm Hi sợ Hà Chi Châu biết được sẽ đánh

mình, nên lại vội vàng thủ tiêu tấm hình. Còn nói rõ với mọi người rằng: đó "Không phải là mình" .

Nhưng ai sẽ tin tưởng chứ, tất cả các thành viên khác trong phòng 921

bao gồm cả Lâm Đục Đường cùng với "Nắng ban mai" của học viện Sư phạm

đều đã hâm mộ "Tại hà chi châu", làm sao là giả được chứ? Chắc là đang

nói đùa thôi.

Nhưng kết quả lại là khi mọi người bị "Hà Chi Châu" đùa giỡn như vậy, một đống fan nữ tiếp tục điên cuồng nhảy vào ái mộ .

Thẩm Hi chỉ mong sao Hà Chi Châu không biết được chuyện này.

Sáng sớm hôm sau, cả phòng 921 ai cũng dậy sớm, chờ xe riêng đưa bọn họ

đưa đến viện y tế làm thí nghiệm chẳng khác gì chuột bạch cả. Trước khi

xe riêng đến, Tráng Hán và Hầu Tử cùng vung quyền làm vận động, bọn họ

muốn chuẩn bị thật tốt để có thể làm vẻ vang cho trường. Thẩm Hi đang

uống sữa, một hộp sữa tươi 1.500 ml đã uống được một nửa, hi vọng đến

lúc đó có thể sinh sản nhiều một chút.

Chỉ có Lâm Dục Đường vẫn bình tĩnh như không, ngồi ở trên bàn từ vựng chuyên ngành.

Hầu Tử thấy thế liền hỏi: "Lão Tam, cậu muốn đi du học sao?"

Lâm Dục Đường muốn ra nước ngoài? Thẩm Hi nghe thế lập tức sững sờ,

ngẩng đầu lên nhìn về phía Lâm Dục Đường, trong lòng đột nhiên cảm thấy

rất tốt.

Lâm Dục Đường ngẩng đầu lên, trả lời Hầu Tử: "Có thể."

Tráng Hán cũng đi tới nói: "Cậu mà đi du học, thì Thẩm mỹ nhân nhà cậu

làm thế nào?" Tráng Hán vừa nói xong mới chợt phát giác mình thật là

đãng trí, Thẩm mỹ nhân bây giờ không phải của nhà lão tam nữa rồi, phải

là người nhà lão đại nhà mới đúng.

Khóe môi của Lâm Dục Đường giật nhẹ, cũng không nói thêm gì nữa.

Thẩm Hi vừa uống sữa vừa giơ tay lên, tỏ rõ là mình vẫn còn chưa chết.

Tráng Hán mỉm cười gượng gạo, Hầu Tử lại trực tiếp thở dài, anh cũng

chưa từng gặp qua người nào đào góc tường nhà người khác mà lại quang

mình chính đại như vậy. Nhưng chuyện này lão Tam cũng có lỗi phần nào,

nếu không sao lão đại có thể đào thuận lợi như thế được sao?

"Rốt cuộc lúc nào mới đến phiên chúng ta chứ?" Sau khi thời gian chờ đợi khá dài , Tráng Hán càng không ngừng hỏi Hầu Tử, thúc giục cậu ta gọi

điện thoại hỏi thăm xem thế

nào.

Hầu Tử liền cầm máy gọi cho người phụ trách chuyện này, người này tràn

đầy áy náy giải thích, bởi vì đợt “Chuột bạch” đầu tiên tiến triển không thuận lợi, đợt “Chuột bạch” thứ hai cũng không khá hơn là bao, cho nên

thời gian lại càng kéo dài, đến phiên bọn họ đoán chừng sẽ phải đến xế

chiều.

Thẩm Hi nghe vậy liền thở phào một cái.

Tráng Hán lại vô cùng bất mãn nói: “Sao lại không thuận lợi chứ? Thật không biết bọn họ có phải là đàn ông hay không!”

“Chu Thần, cậu đừng có mạnh miệng nữa được không, để cho cậu ở ký túc xá bắn ra cùng với việc ở trong phòng thí nghiệm giống nhau sao?” Hầu Tử

liền dội ngay cho Tráng Hán một chậu nước lạnh.

Tráng Hán rầm rì bày tỏ mình không phục.

Buổi trưa, Hầu Tử gọi thức ăn ở bên ngoài đến, hỏi Thẩm Hi có muốn ăn gì không? Cô liền nói với Hầu Tử: “Tôi muốn ăn đuôi bò—“

Tráng Hán gật đầu nói chen vào: “Tôi cũng muốn!”

Hầu Tử quẳng điện thoại di động sang một bên gầm lên: “Tôi móc đâu ra đuôi bò cho các cậu chứ!!!”

Cuối cùng Thẩm Hi đành phải ăn một phần thịt bò khoai tây với cơm. Sau

khi ăn xong, cô lại nhận được tin nhắn của Hà Chi Châu, nội dung lại vô

cùng đơn giản, chỉ có một dấu “?”

Thẩm Hi không hiểu gì, cũng trả lời anh: “?”

Rốt cuộc Hà Chi Châu cũng gửi tới một câu đầy đủ: “Lúc nào thì lên đường?”

Thẩm Hi đưa mắt nhìn đám Hầu Tử và Tráng Hán, nên chưa kịp nhắn lại, một lát sau, Hà Chi Châu lại nhắn tới: “Có vấn đề sao?”

Thẩm Hi trầm mặc một lát, sau đó mới chậm rãi nhắn cho Hà Chi Châu, cũng không biết anh có thể hiểu không. Cô viết: “Hiện tại rất giống với lúc

tôi thi tốt nghiệp trung học, bình thường kể cả có cố gắng hết sức cũng

không thể thi vào trường S học, cho nên chỉ mong lúc vào thi có một ông

tiên hiện ra giúp đỡ cho mình.”

Hà Chi Châu: “…”

Ba giờ rưỡi, Hầu Tử nhận được điện thoại của người liên lạc, rốt cuộc đã có thể lên đường. Tráng Hán liền đút vào trong túi quần một quyển sách

bí kíp nho nhỏ, sau đó làm động tác rất khoa trương: “Lên đường tiến đến vũ trụ của đàn ông đích thực!”

Toàn bộ vũ trụ sao, Thẩm Hi chột dạ cúi đầu, rồi len lén liếc nhìn L