XtGem Forum catalog
Đừng Kiêu Ngạo Như Vậy

Đừng Kiêu Ngạo Như Vậy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323513

Bình chọn: 7.5.00/10/351 lượt.

y anh lên mạng tra mới biết được nhặt xà phòng là ám chỉ đến cái gì,

từ đó cũng biết trên đời này còn tồn tại cả thứ có tên là hủ nữ.

( Nhặt xà phòng là một tiếng lóng được dùng để ám chỉ quan hệ đồng tính nam.)

Từ khu giảng đường đến ký túc xá số chín mất đi mất khoảng mười phút. Lâm

Dục Đường vừa lái xe, vừa tính toán đi vào con đường mòn trong rừng có

ít người qua lại, sau đó anh lại phát hiện nếu đi đường này sẽ càng

khiến cho người ta hiểu lầm nhưng đáng tiếc là nếu bây giờ quay ngược

lại thì còn phiền toái hơn nhiều.

Thẩm Hi ngồi đằng sau đang nghĩ tới mấy vấn đề nên bất tri bất giác, tay của cô vô ý đặt lên hông của

Lâm Dục Đường khiến cho chân anh khẽ run rẩy, đạp trượt một cái, cực kỳ

tức giận quát lên: "Hà Chi Châu, bỏ tay ra!"

"À." Thẩm Hi vội

vàng bỏ tay ra, sau đó đặc biệt nghiêm túc hỏi Lâm Dục Đường: "Lâm Dục

Đường, hôm qua tôi nghe cậu gọi điện thoại, cái cô . . . . . Triều Tịch

đó là ai. . . . . . vậy?"

Lâm Dục Đường liền đáp: "Một người bạn thời trung học."

Thẩm Hi lại tiếp tục thẩm vấn: "Tôi cảm thấy quan hệ của hai người tốt vô cùng."

"Cũng không tệ lắm." Lâm Dục Đường cười cười trả lời nhưng giọng nói lại vô

cùng lạnh hiển nhiên là không muốn nói nhiều với người phía sau.

Thẩm Hi khẽ cắn răng, hỏi thẳng: ". . . . . . Vậy cậu thích cô ta sao?"

Thích? ! Lâm Dục Đường đang tập trung tinh thần nghĩ cách để thoát khỏi cái

tên "Hà Chi Châu" phiền toái này, một lát sau mới đáp lại một câu: "Cậu

nói linh tinh gì thế"

Nói linh tinh sao? Mới vừa rồi anh đã suy

nghĩ mất bao nhiêu giây? ! Đầu Thẩm Hi nhất thời nóng lên theo bản năng

đưa tay bấm một cái vào lưng của Lâm Dục Đường: "Phản ứng chậm như vậy,

muốn nói dối đúng không?".di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn.

Sau lưng đột nhiên bị người nào đó bấm một cái, Lâm Dục Đường không ứng phó kịp "Rầm" một cái, cả người cả xe toàn bộ lăn ra đất, kết quả của Thẩm

Hi cũng không khá hơn là mấy.

Lâm Dục Đường từ dưới đất đứng lên, nhìn Thẩm Hi mắng: "Hà Chi Châu, cậu có bị bệnh không đấy!" Nói xong,

liền khẩn trương dựng xe đạp lên, rồi đạp xe đi mất cứ như là đang chạy

trốn vậy. . . . . .

Cái quái gì đang xảy ra thế này! Editor: BAT

Thẩm Hi đi bộ trở về ký túc xá, nhưng lúc cô về đến đó trong phòng đã không có bóng người.

Tráng Hán và Hầu Tử rủ nhau đi mua quần áo, nguyên nhân chắc là gần đây

bọn họ bị ảnh hưởng bởi người nào đó, cũng bắt đầu chú trọng hình thức

bên ngoài, dốc toàn lực để cạnh tranh vị trí thứ ba và thứ tư của phòng

921.

Lâm Dục Đường chắc đã đến thư viện như thường .

Thẩm Hi gọi điện thoại cho Hà Chi Châu hỏi xem anh đang làm gì, lại cũng thấy anh đang ở trong thư viện.

Mỗi người cũng đều bận rộn việc của mình, chỉ có cô là nhàn rỗi đến phát chán. Thẩm Hi lại nghĩ tới tiết mục mà mình phải tham gia để kỷ niệm

ngày thành lập trường , không biết còn có thể múa được nữa hay không.

Trong những tiết mục đơn trong ngày kỷ niệm thành lập trường bài múa

bằng lụa đỏ của cô lại còn là tiết mục trọng điểm nữa. . . . . .

Thật là lo lắng, nhưng lo lắng thì có thể trở lại như cũ được sao?

Thẩm Hi khóa trái cửa phòng lại, sau đó nhạc ở mở máy tính lên, ở trong

phòng đầu tập luyện vũ điệu này. Từ nhỏ đến lớn mỗi khi tâm tình của cô

không tốt thì chỉ thích khiêu vũ, nhảy đến lúc mồ hôi mướt mát, thì mọi

phiền não đều theo những giọt mồ hôi đó mà tan biến hết.

Cô lại nghĩ đến buổi hội diễn vào tết Nguyên Đán khi còn bé, khi múa chỉ mặc độc một cái cái váy nhỏ mỏng manh, mà hội trường lại không có điều

hòa, cả người lạnh đến nỗi môi tím bầm, khi đó Lâm Dục Đường cởi áo

khoác chạy vội tới trùm lên người cô. Sau này khi Lâm Dục Đường lên

trung học cô lại nhìn thấy anh cởi áo khoác của mình choàng lên trên

người của một cô gái khác, cô gái đó chính là Lăng Triều Tịch.

Bởi vì Lâm Dục Đường nên cô và Lăng Triều Tịch cũng gọi là có quen biết. cô đã nói thẳng với Lăng Triều Tịch rằng: "Tôi và Lâm Dục Đường sau này sẽ kết hôn với nhau đấy."

Lăng Triều Tịch lại tỏ vẻ như cô đã hiểu lầm mình, rồi lại nói cô ta

thật ra chỉ xem Lâm Dục Đường là một người bạn. Một từ "bạn" này liền

đem tất cả những " mưu đồ khác" toàn bộ phủi sạch sẽ. . . . . .

Sau đó thì có thể quang minh chính đại gọi điện thoại cho Lâm Dục Đường, nhờ anh làm việc này làm việc kia, tặng quà cho anh, khi bị bệnh sẽ đến than thở. . . . . .

Toàn thân Thẩm Hi đều là mồ hôi, sau khi tắm rửa mát mẻ sảng khoái ra

ngoài, lại thay bộ quần áo mới mua trên mạng vào, áo sơ mi màu hồng cùng với quần kaki màu trắng sữa.

Hà Chi Châu không thích cô xắn ống quần lên, còn màu quần như vậy chắc

không việc gì chứ. Cô vẫn cho rằng một người con trai có phong cách khi

mặc màu hồng lên nhất định sẽ rất đẹp mắt, trước kia cô đã muốn Lâm Dục

Đường mặc như vậy nhưng anh lại không mặc, hiện tại cuối cùng cũng hoàn

thành tâm nguyện rồi.

Thẩm Hi soi gương sửa lại cổ áo, trước khi ra cửa lại dùng trộm ít keo

chuốt tóc của Tráng Hán. Quần áo, đầu tóc từ trên xuống dưới liền tự tin hơn nhiều.

Trên đường từ đại học đi ra, chỉ cần có nữ sinh đi qua, cô đều có thể

đánh hơi đượ