
ng khóc nức nở: “Anh muốn dẫn tôi đi đâu?”“Miểu Miểu, em ngoan chút, hôm nay cái gì tôi cũng không làm. Trên người của em đều là của tôi, đi rửa.”Lâm Miểu nghe được Giang Tu Nhân nói như vậy, mặt đỏ còn hơn đít khỉ, cũng nghe thấy được hương vị mập mờ, mùi nam tính trên người Giang Tu Nhân, cùng dương cương (cái này chắc ai cũng biết đó là gì, hihi) đều không ngừng kích thích cảm quan Lâm Miểu, đối mặt với với Giang Tu Nhân người đàn ông cực phẩm này làm cho Lâm Miểu tuổi trẻ vô song không biết làm sao, đặc biệt đồng phục cảnh sát của Giang Tu Nhân cũng không thể che dấu cơ thể lực lưỡng làm cho Lâm Miểu vốn lần đầu tiên tiếp xúc thân mật với người khác phái tràn ngập hiếu kỳ.Giang Tu Nhân nhịn không được, lại hôn hôn Lâm Miểu: “Miểu Miểu, tôi nghĩ em thẹn thùng.”Lâm Miểu căn bản không chú ý tới gian phòng xa hoa này, đầu óc của cô cực kỳ loạn, vang lên tiếng‘ ong ong ông ’ .Giang Tu Nhân buông Lâm Miểu ra, để cô ngồi ở trên ghế phòng tắm : “Miểu miểu, em rửa cho sạch. Tôi đi xử lý chuyện bên ngoài.”Giang Tu Nhân sửa sang quần ảo của mình, thoáng nhìn qua ánh mắt trống rỗng của Lâm Miểu, vuốt đầu Lâm Miểu: “Đừng sợ, Miểu Miểu, gột rửa trước đã.”Anh ta đóng cửa lại, rời khỏi phòng thuê.Mạc Phi chờ ở bên ngoài phòng thuê, nhìn thấy Giang Tu Nhân đi ra, thở dài một hơi: “Giang đại, cái bàn có một cô gái không ngừng chửi bậy,vừa rồi còn hỏi cô bé kia. Tôi đã nhốt mình cô ta trong một gian phòng thuê, cho Tiểu Hứa xem.”Giang Tu Nhân gật gật đầu: “Chơi thuốc thì cho tiểu Hứa mang về trong đội, ngày mai xử lý.”“Vâng”Giang Tu Nhân nhìn thấy một người vừa giống nam vừa giống nữ còn đang chửi bậ, nhìn thấy anh ta, càng thêm phẫn nộ: “Khốn, anh đem Miểu Miểu đi đâu vậy? !”Mạc Phi lại cho Thành Thành hai cái tát, Giang Tu Nhân khoát khoát tay.Giang Tu Nhân ngồi xuống, lấy thuốc, đốt lên rồi rít một hơi, phun trên mặt Thành Thành, cười tà nói: “Biết không? Đây là chuyện của tôi. Cô nên mừng là bọn ngu ngốc các cô không để cho Miểu Miểu hít thứ đó.”Thành Thành nghe Giang Tu Nhân nói…, trấn tĩnh lại : “Anh và Miểu Miểu quan hệ với nhau như thế nào?”“Người tình!”Miểu Miểu ngâm mình ở trong nước, cô muốn khóc, chính là khóc không được. Bọn họ hẳn là không biết phản ứng như thế nào, cô thiếp đi. Đột nhiên, cô nhớ tới cái gì, cô từ trong nước nhảy ra, điện thoại di động của cô ném ở trên xe, cô chẳng quan tâm nhiều, mặc áo tắm vào, xông vào trong phòng tìm điện thoại. Cảm tạ Thượng Đế, trong phòng có điện thoại.Cô run rẩy bấm điện thoại của Thành Thành.Điện thoại của Thành Thành vang lên, Giang Tu Nhân vẫn cười tà: ” Miểu Miểu ?”Thành Thành không lên tiếng.Thành Thành lấy điện thoại đưa cho Giang Tu Nhân, Giang Tu Nhân xem xét, chính là điện thoại trong phòng. Anh ta đứng dậy tiếp: “Miểu Miểu, tắm xong chưa?”Lâm Miểu nghe được giọng nói của người người đàn ông này, sợ tới mức rớt điện thoại. Cô nhặt lên: ” Thành Thành? Anh làm gì cô ấy? !”Chính là Lâm Miểu nhìn như là uy hiếp Giang Tu Nhân nhưng trong mắt anh ta như vậy lại rất đáng yêu, anh ta cười híp mắt nói: “Miểu Miểu, vì sao bạn bè cuả em nhiều như vậy mà em cũng không hỏi, lại đi hỏi người đàn ông bà này?” (bó tôiy ông này luôn)Giọng nói Thành Thành cùng Miểu Miểu đồng thời truyền đến: “Đồ khốn!”Khuôn mặt cô run rẩy một hồi.Giang Tu Nhân dịu dàngnói: “Miểu Miểu, tôi cam đoan nếu như em lại bảo tôi là đồ khốn, đêm nay tôi liền muốn em, em sẽ không gặp may mắn như vừa rồi.”Thành Thành nhìn thấy người đàn ông này tà ác, xinh đẹp và anh tuấn này. Cô đã từng gặp qua Giang Tu Nhân , cũng biết thân phận của anh ta, biết chắc nơi này thật ra là của anh ta. Hiện tại cô hiểu rồi,người đàn ông này hoàn toàn vì Miểu Miểu. Thành Thành hiểu được, giờ phút này nên bảo trì im lặng không nói chính là giúp Miểu Miểu rất nhiều.Thành Thành cúi đầu xuống, không hề lên tiếng nữa.Giang Tu Nhân nhìn Thành Thành: “Cô rất thông minh.”Lâm Miểu ở đầu điện thoại này nghe được, cô cũng hiểu được, giờ phút này cô cùng Thành Thành đều bị túm trong tay người đàn ông biến thái này.Người ở dưới mái hiên, làm sao có thể không cúi đầu.“Anh có thể để cho tôi đi ra ngoài, chúng ta nói chuyện.” Lâm Miểu mạnh mẽ kìm nén , làm cho giọng nói của mình tận lực bình thản.Giang Tu Nhân tiếp tục cười tà: “Mạc Phi, cởi bỏ còng tay cho cô ta, nhưng đừng để cho cô ta rời đi, cô ta còn phải ca hát cùng vị tiểu thư xinh đẹp này a.”Chẳng lẽ đầu bên kia điện thoại còn có Thành Thành, Lâm Miểu: “. . . . . .”Trở lại gian phòng Giang Tu Nhân nhìn thấyLâm Miểu chỉ mặc áo tắm đang ngồi liệt trên nệm, trong ay còn đang nắm điện thoại.Thấy Giang Tu Nhân, Lâm Miểu đi về phía người đàn ông biến thái này kích động tát, cuống họng cô tĩnh lặng, trong lòng ân cần thăm hỏi tổ tông mười tám đời của người đàn ông này, tức thì mở miệng: “Anh muốn như thế nào mới có thể buông tha Thành Thành?”Giang Tu Nhân cười nói: “Miểu Miểu, đừng nói cho tôi em là Lala.”Lâm Miểu không nghĩ tới người đàn ông biến thái này còn biết từ ngữ mới lạ như thế, cô liếc mắt nhìn nhìn Giang Tu Nhân.“Như thế nào? Cái tên nam không ran am, nữ không ra nữ đó đối với