
, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ lên mê mang nhìn người đàn ông xinh đẹp tà ác này . . . . . .Lâm Miểu còn chưa hiểu, Giang Tu Nhân đã vọt lên đến. . . . . .‘ A’, Lâm Miểu quát to một tiếng, khóc nói: “Anh đi ra, tôi đau quá.”Giang Tu Nhân nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ta của Lâm Miểu trắng bệch vặn vẹo, đau lòng : “Miểu Miểu, chúng ta không động, lập tức sẽ hết đau. Nhưng mà em không thể động, anh nhịn không được . . . . . . Van em. . . . . . Miểu Miểu, đừng nhúc nhích. . . . . .”Miểu Miểu khóc nói: “Biến thái, anh mới vừa nói là không đụng vào tôi!”Giang Tu Nhân bị lửa nóng của Lâm Miểu bao quanh, cảm quan của anh ta hết thảy đều kết hợp một chỗ cùng Lâm Miểu, mắt anh ta lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Miểu, đã biết cô gái nhỏ này là vưu vật, không nghĩ tới Lâm Miểu giống như là hút anh ta vào, anh ta không nghe được lời nói của Lâm Miểu…, giờ phút này anh ta dùng khí lực toàn thân mới khắc chế được, khiến mình bất động. Anh ta muốn cho Lâm Miểu hoàn toàn hưởng thụ.Chứng kiến khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Lâm Miểu trắng bệch rốt cục có sắc máu, lúc này Giang Tu Nhân mới buông lỏng chính mình: “Miểu Miểu, để cho anh yêu em . . . . .”Lúc Miểu Miểu tỉnh lại, cô đang bị người đàn ông biến thái bá đạo này ôm vào trong ngực. Bộ dạng người đàn ông này khi ngủ vô hại như thể , xinh đẹp tựa như một ‘ Thiên Sứ ’.Miểu Miểu chuyển động, không nghĩ thân thể vừa đau đớn vừa. Cô hoảng hốt nhớ rõ trước khi ngủ người đàn ông này dường như đã bôi thuốc ở trên chỗ kín cho cô, lành lạnh .Lúc này Miểu Miểu mới hiểu ra liền bật khóc, trong lòng cô rõ ràng, người đàn ông này cũng không có cường bạo cô, chính là hành vi của người đàn ông biến thái này so với cường bạo cô càng ác liệt hơn.Cô chán ghét đẩy tay Giang Tu Nhân ra, Giang Tu Nhân lại không nhúc nhích. Cô hiểu được, Cái tên biến thái này đã tỉnh.Lâm Miểu nhắm mắt lại không nhìn anh ta: “Tôi khát.”Trên người Giang Tu Nhân nhàn nhạt mùi thuốc lá thơm kích thích cảm quan của Lâm Miểu, sự mềm mại của cô va cham cùng dương cương của người đàn ông này làm cho Lâm Miểu mê hoặc. Cô không phải không thừa nhận, người đàn ông này thật sự rất gợi cảm, tuy anh ta là một tên biến thái, nhưng anh ta gợi cảm cũng là sự thật.Giang Tu Nhân nửa ngồi xuống, nâng Lâm Miểu dậy : “Miểu Miểu, chậm rãi uống, coi chừng sặc.”Lời còn chưa dứt, Lâm Miểu thật sự bị sặc nước. Giang Tu Nhân giúp cô thuận khí, nhưng cũng không có rầy rà.Giang Tu Nhân liền uống mấy ngụm.Anh ta nằm xuống, một lần nữa kéo Lâm Miểu lại: “Miểu Miểu, tiếp tục nghỉ ngơi đi, giữa trưa anh dẫn em đi ăn.”Giang Tu Nhân tối hôm qua dường như giống chàng trai nhỏ mới lớn, không ngừng cày cấy trên người Lâm Miểu cả đêm, không đếm xỉa đến sự cầu khẩn của Lâm Miểu, mỗi lần đều khiêu khích Lâm Miểu đến khi Lâm Miểu cầu xin tha thứ khiến cô mới thỏa mãn.Anh ta tìm được cách làm toàn thân Lâm Miểu mềm mại triệt để, khiến cô có một loại kiều mỵ không nói nên lời, anh ta hài lòng một lần nữa nhắm mắt lại.Lâm Miểu cũng ngủ thật say. . . . . .Lúc hai người tỉnh lại lần nữa, Giang Tu Nhân ôm Lâm Miểu đến phòng tắm, đẻ cho Lâm Miểu nhìn vào gương: “Miểu Miểu làm sao bây giờ ? Cái bộ dạng này của em, anh nghĩ mọi người cũng biết tối hôm qua em làm cái gì? Chú Lâm thúc và dì Hoàng mà thấy được, em biết ăn nói làm sao?” Giang Tu Nhân thấy Lâm Miểu mở to mắt cự tuyệt, anh ta xấu xa, nhàn nhạt hôn môi Lâm Miểu, nụ hôn của anh ta như có như không di chuyển ở trên thân thể Lâm Miểu, giờ phút này anh ta biết rõ Lâm Miểu mẫn cảm bao nhiêu.Lâm Miểu nhắm mắt lại, cô biết rõ bây giờ mình kiều mỵ thế nào.“Tôi muốn xin anh một việc.” Tâm trạng Lâm Miểu bình tĩnh.“Nói xem.”Lâm Miểu khắc chế chính mình, cái tên biến thái này một mực khiêu chiến cảm quan của cô.“Hi vọng anh giúp đỡ Thành Thành, tẩy sạch hồ sơ của cô ấy, coi như trả thù lao tối hôm qua cho tôi.”Giang Tu Nhân lập tức thay đổi gương mặt, nắm cái cằm Lâm Miểu, hung dữ nói: “Miểu Miểu, anh đã nói rồi, ở trước mặt anh, thu hồi sự thông minh của em đi. Anh nói cho em biết, chưa chấm dứt đâu!”Lâm Miểu khắc chế nước mắt, không cho nó chảy xuống.Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo quật cường của Lâm Miểu, Giang Tu Nhân lại thay đổi biểu lộ: “Miểu Miểu, đợi tí nữa chúng ta cùng Thành Thành đi ăn cơm. Lại đây, anh giúp em gột rửa.”Thành Thành nhìn Giang Tu Nhân bá đạo ôm Lâm Miểu vào trong ngực, khuôn mặt của hai người nhìn nhau, mới một buổi tối, Lâm Miểu trẻ trung tựa như thay đổi thành một người khác, vô cùng kiều mỵ. Bộ váy chữ A phối hợp giày cao gót làm cho Lâm Miểu thật đẹp.Mang giày cao gót làm cho Lâm Miểu thoạt nhìn rất xứng với Giang Tu Nhân.Sắc mặt Thành Thành trầm xuống, cô hiểu được, Miểu Miểu đã bị tên khốn này ăn sạch sẽ, mắt Thành Thành ứa lệ, cô hiểu được, Miểu Miểu cũng là vì cô mới có thể lọt vào độc kế như thế.Nhìn Giang Tu Nhân làm cho Lâm Miểu rực rỡ hẳn lên, chính là theo một góc độ khác không thể không bội phục ánh mắt chọn phụ nữ của Giang Tu Nhân nhân.Lâm Miểu nhìn thấy Thành Thành, tâm tình mới thả lỏng. Sự tình đã như vậy, hiện tại quan trọng nhất là Thành Thành.Giang Tu Nhân giúp mở cửa xe