XtGem Forum catalog
Dùng Hết Đời Để Yêu

Dùng Hết Đời Để Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327074

Bình chọn: 8.5.00/10/707 lượt.

ng có

thể nghĩ ra được, của hàng này của Trác Quân là ai cho tiền. Nhưng nàng

khiêu khích đối với Trác Quân, hoặc là nói cũng coi như khiêu khích

không được, bởi vì Trác Quân cũng không biết chính mình ngày đó muốn tới trong tiệm của nàng. Ngược lại, trong lòng Lâm Miểu vẫn còn so sánh

kính trọng nàng, bởi vì nàng chưa từng tận lực xuất hiện ở trước mặt của mình, cũng không có đối với chính mình đã làm chuyện gì quá mức. Có lẽ

là thân phận của nàng, một con gái của bí thư thị ủy cấp thành phố nói

ra ít nhất tại tỉnh Nghiễm Nam đó cũng là không tệ.

Lâm Miểu nghĩ, Trác Quân rất thông minh, nàng biết mình chủ yếu chính là cái gì? Thứ yếu vậy là cái gì? Một người vô luận thắng thua, tư thế

là trọng yếu nhất. Thắng, tư thế quá khó nhìn, thắng cũng là thua; thua, tư thế còn không có ngược lại, thua cũng là thắng. Như Đặng Hiểu vậy,

vô luận lót bên trong áo hay chăn, mặt mũi đều thua sạch trơn, không giữ lại một số tiền làm trò cười cho người khác, cái được không bù nổi cái

mất.

Lâm Miểu nghĩ đến Tịch Hi, nàng tìm được Tịch Hi sau khi có tin tức

muốn đi Cam Túc, phát ra cho Tịch Hi một cái tin tức: rốt cuộc là cái gì sinh ra hận cùng xuyên tạc? Mặc kệ trước làm sai qua cái gì, cũng đã

quá khứ, chúng ta nhớ lại, chỉ kỷ niệm những kỷ niệm kia không muốn quên mất, mà những thống khổ, căm hận kia, đều bằng lòng học tập mà quên đi.

Tại ngày hôn lễ kia, Ứng Tuyên hồi âm bưu kiện cho Lâm Miểu tỏ vẻ

chúc mừng, nàng hiện tại vẫn còn ở lại Anh quốc. Lâm Miểu hồi âm bưu

kiện của nàng: chúng ta thường có nhiều thanh xuân cùng ôm ấp tình cảm

để hưởng thụ một đoạn thầm mến, cũng có năng lực phục hồi như cũ. Có lẽ, thầm mến kỳ thật cũng không có đối tượng, bất quá là đứng ở bờ sông,

nhìn ngược ảnh mình hối tiếc, lại cho là chính mình yêu người khác.

Lần thứ hai Lâm Miểu đến tập đoàn khắc sạn lớn Khắc Lai Đăng ở Trường Giang và Hoàng Hà (2 con sông lớn, ý chỉ gần đó), đây là khách sạn 5

sao cao nhất ở Nghiễm Nam. CEO Lucas của khách sạn là người Anh, một vị

nam tử tóc vàng 40 tuổi vốn có thành thục và mị lực nam tính ngoại quốc. Quản lí ở đây đã ngoài trung tuần (ngoài tuổi trung niên) đều là tốt

nghiệp trường học quản lý của khách sạn Khắc Lai Đăng ở Anh quốc, cho

nên quản lý khách sạn phần lớn đều là người ngoại quốc. Cũng bởi vì như

thế, cả tỉnh Nghiễm Nam đều là chỗ ở của người ngoại quốc. Dần dần tạo

thành khách sạn mới ở tỉnh Bắc Trữ, bề ngoài của khách sạn có hình thức

như Khắc Lai Đăng.

Nhìn thấy Lâm Miểu, quản lí Tân Hân ở trước sảnh đón chào: “Giang

thái thái, ngài khỏe.” Lâm Miểu chấn động: “Cô biết tôi?” Tân Hân mỉm

cười, mặt Lâm Miểu đỏ lên, thật sự là mất mặt, đã quên hôn lễ của mình

là cử hành ở trong này.

“Giang thái thái, xin ngài phân phó.” Tân Hân cười nói.

Lâm Miểu thu liễm tinh thần của mình, trấn tĩnh nói: “Tôi được mà,

ngươi đi mau lên.” Lâm Miểu nói xong, xoay người đi đến bên cạnh khu vực tiếp đãi, nhiệt tình vươn tay về phía một người ngoại quốc: “Tôn kính

Modena Nạp tiên sinh, tôi đại diện phụ thân của tôi là Giang Nam tiên

sinh chào mừng ngài đến.”

Lâm Miểu âm Oxford thuần khiết làm cho Modena Nạp đối với bất mãn vừa rồi đều ném đến nước Java đi, toàn bộ thế giới không chỉ là chỉ có

duyên dáng kiểu Anh ngữ. Hắn thu hồi không kiên nhẫn của mình, lập tức

trở nên nhiệt tình, hắn vươn tay: “Nhĩ hảo, tôi vô cùng cao hứng có thể ở trong này nghe được ngôn ngữ quê quán.”

Tân Hân xa xa thấy được, nàng ngầm hạ tâm trạng, nguyên lai A Nhân

tuyển vợ cũng không chỉ là búp bê, cũng chưa từng có hẹp hòi, nàng xoay

người rời đi.

Đứng ở sau lưng Modena Nạp Niếp Chính Viễn lại chấn động, cô bé này

chính là vị nữ hài kia lần trước tại quán ăn Bắc Trữ làm cho Lê Mỹ Nhàn xuống đài không được, không nghĩ tới nàng thật sự gả cho Giang Tu Nhân. Hắn vươn tay: “Nhĩ hảo, tôi là Niếp Chính Viễn.” Lâm Miểu cũng đưa tay

ra: “Nhĩ hảo, tôi là Lâm Miểu. Hoan nghênh các người đến Bắc Trữ.” Niếp

Chính Viễn không cho rằng Lâm Miểu còn có thể nhớ hắn là ai .

Lúc này, vẻ mặt Lê Mỹ Nhàn một mảnh mồ hôi chạy tới: “Thực xin lỗi, . . . . . .” Lâm Miểu không để lại dấu vết đẩy nàng ra, không cho Lê Mỹ

Nhàn nói tiếp. Lâm Miểu đối người theo ở phía sau nói: “Đem hành lý

Modena Nạp tiên sinh đưa tới ‘phòng tổng thống’.”

Sau đó Lâm Miểu đem Modena Nạp dẫn tới thang máy khách quý: “Modena

Nạp tiên sinh, phụ thân đang tại sân bay đưa tiễn khách nhân ở Thủ đô,

đêm nay phụ thân xin mời ngài thưởng thức bữa tối cao lương mỹ vị ở Bắc

Trữ chúng tôi. Nghe phụ thân tôi nói Modena Nạp tiên sinh là một nhà mỹ

thực, đặc biệt gần đây đối với mỹ thực Hoa Hạ của chúng tôi có cảm

tình.”

Modena Nạp cầm lấy tay Lâm Miểu hành lễ hôn tay một cái: “Tiểu cô nương xinh đẹp, cô là thiên sứ của Giang Nam tiên sinh.”

Lâm Miểu cũng trở về lễ một cái: “Cảm tạ Modena Nạp tiên sinh khích

lệ. Ngài như mặt trời đồng dạng trí tuệ dày rộng chiếu sáng chúng tôi,

Lâm Miểu cảm giác sâu sắc được lợi ích không nhỏ.” Nhìn xem Modena Nạp

tiếng cười cởi mở, Lâm Miểu lúc này mới có thể âm thầm thở phào nhẹ

nhõm.

Vây ở chung quan