
cùng Giang gia hắn không quan hệ. Giang gia chỉ kiếm tiền bọn họ nên kiếm phần tiền đích thực, được chia phần đáng được ích lợi bộ phận kia.
Nghi thức hôn lễ của Lâm Miểu cùng Giang Tu Nhân là bắt đầu ở trong tiếng cười, lại đang chấm dứt trong tiếng cười.
Lúc người điều khiển chương trình là Merce tiên sinh mới mở miệng,
hắn một giọng tiếng phổ thông Bắc Trữ thị làm cho 900 tân khách cười
khàn hơi. Rất rõ ràng, vị tân nương này là giáo sư dạy tiếng phổ thông
cho nam nhân ngoại quốc anh tuấn này.
Lục Phong cùng Tần Viên còn có hai huynh đệ Tống gia đích thực… Không cách nào che dấu quý khí làm cho rất nhiều người xì xào bàn tán, Giang
bí thư chính là mời khách quý như thế nào?
Lục Phong đem tấm biển mà phụ thân ghi ‘ Hành vương nói, đi đường
ngay ’ đưa cho Giang Tu Nhân cùng Lâm Miểu. Nhìn thấy ghi ba chữ ‘ Lục
Kiều Sơn ’, hơn nữa ghi chính là ‘ Giang Tu Nhân tiểu hữu tân hôn chi hỉ ’, những người lãnh đạo kia đều trầm mặc. Trong chuyện đắc ý này làm
cho kể cả tỉnh trưởng Triệu Vĩnh có thể ngũ vị tạp trần (ngọt, chua, cay đắng, mặn), đặc biệt nhìn thấy Chu Vĩnh Hạo lại là phù rể của Giang
Tu Nhân, hắn đã nghĩ có thể bị kinh hãi. (GTN anh mở mày mở mặt rồi nhé, toàn là các thương gia có tiếng đến dự đám cưới không à)
Nhưng khi Chu Vĩnh Hạo đứng ở bên người Giang Tu Nhân thực hiện chức
trách phù rể của hắn thì phía dưới vừa cười phun ra. Bởi vì mặc dù Lâm Miểu một thân áo cưới xa hoa, chính là Chu Vĩnh Hạo một thân toàn bộ
màu đen đứng ở bên người Giang Tu Nhân một thân màu trắng bạc thì Lâm
Miểu lập tức biến thành ‘ phù rể ’ của bọn họ. Chu Vĩnh Hạo cùng Giang Tu Nhân còn có Lâm Miểu nhìn thấy mọi người phía dưới cười phun, còn
không biết xảy ra chuyện gì? Ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều
nghĩ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì không may? Vẫn là Thành Thành phản ứng
nhanh, nàng lập tức kéo Chu Vĩnh Hạo qua đến bên cạnh mình, không cho
hắn tiếp tục đứng ở bên người Giang Tu Nhân. Cái này lại càng không
được, Tiểu Thuần cười đến thẳng ôm lấy bụng đang mang thai của nàng,
Tống Phi Dương cũng chẳng quan tâm thê tử, bởi vì hắn chính mình cười
đến đều quên thê tử đang mang thai. Về sau chuyện này, mỗi khi có người
có hôn lễ ở Bắc Trữ liền bị nhắc tới.
Thành Thành kéo Chu Vĩnh Hạo qua: “Huynh đệ, anh quá trêu người ~ anh vẫn là cách lãnh đạo chúng tôi xa một chút.”
Chu Vĩnh Hạo vẫn chưa hiểu bọn họ đang cười cái gì? Hắn trợn to hai
con ngươi xinh đẹp của chính mình chớp, chớp mắt nhìn xem Thành Thành:
“Lãnh đạo?”
Thành Thành cảm giác mình bị điện giật, tứ chi nàng có điện, đầu ‘
ông ’ xuống. Nàng chỉ còn lại có si mê nhìn xem phù rể. Người phía
dưới nhìn qua chính là cảnh tượng như vậy: chú rể cùng tân nương ngây
ngốc đứng, phù dâu dùng ánh mắt mười hai vạn phần háo sắc nhìn xem phù
rể. Sau đó, lại bắt đầu cười vang. (ôi Thành Thành cũng háo sắc thế à)
Lâm Miểu nhìn nhìn Thành Thành, mới biết được phía dưới những người
này cười cái gì. Nàng lôi kéo Thành Thành: “Đừng chảy nước miếng ~ hồi
hồn ~” thật không nghĩ đến trước mặt bọn họ trong lời nói đồng thời mở
ra, trong lời nói Lâm Miểu tất cả mọi người nghe được rành mạch. Ngoại
trừ Mạc Phi, hơn nhiều người tuổi trẻ đều gõ cái bàn nổi lên.
Nghi thức kết hôn của bọn họ làm tân khách trong tiếng cười lớn từng đợt rồi lại từng đợt đã xong.
Hậu quả Thành Thành bắt nàng gánh chịu trong chuyện này là nàng phải
giặt sạch quần áo một tháng, đặc biệt cường điệu, là giặt tay.
Lâm Miểu cùng Giang Tu Nhân không có thời gian đi hưởng tuần trăng
mật, bởi vì còn có 20 này là tới lễ mừng năm mới rồi, Giang Tu Nhân
công tác bề bộn nhiều việc, hơn nữa Lâm Miểu cũng không thể rút ra thời
gian trở về, cho nên hai người quyết định thời điểm lễ mừng năm mới cùng ba ba, mụ mụ của Lâm Miểu cùng đến Mĩ quốc thăm Lâm Hâm, vừa mới tính
ra. Điều này làm cho Hoàng Dĩnh rất hài lòng, đối con rể này sử dụng thủ đoạn không phải bình thường theo đuổi nữ nhân bây giờ còn là thoả mãn.
Sau khi kết hôn cuộc sống của Lâm Miểu cũng không có thay đổi quá
lớn, chỉ là nhẫn cưới trên tay nhắc nhở thân phận nàng đã kết hôn. Nàng
đã từng giơ tay phải lên, nửa thật nửa giả nói: “Đây là vũ khí sắc bén
em dùng để hộ thân.” Sau đó, ở trong mắt của mình hắn đến chỗ nào đều là trượng phu tai hoạ.
Tỉnh Nghiễm Nam năm nay mùa đông đặc biệt lạnh, Lâm Miểu nhớ tới Lâm
Hâm đã từng đã nói với nàng: “Nếu nói toàn cầu thay đổi ấm áp chính là
kế hoạch phát đạt quốc gia chủ nghĩa đế quốc dùng để chế ước quốc gia
đang phát triển tiến trình công nghiệp hoá là một loại thủ đoạn ti
tiện. Cho nên ta nhất định sẽ phấn đấu cả đời vì quốc gia phát triển
cùng phồn vinh.” Lâm Miểu cảm thấy bắt đầu kính nể.
Lâm Miểu khó được có cơ hội cùng Thành Thành đi ra ngoài uống cà phê, đây là ham mê của các nàng. Trước kia còn chưa biết Giang Tu Nhân hai
người đều muốn tìm cơ hội, hiện tại về kinh tế hoàn toàn không có vấn đề rồi, thời gian ngược lại đã không có. Thành Thành nhẹ nhàng mà hát
đến: “Ta muốn đi Quế Lâm nha, ta muốn đi Quế Lâm, khi ta có thời gian
thời điểm ta