
ngoan, Miểu Miểu ngoan của ta, cái này cũng không trách con, không có người sẽ trách con. Có lẽ là
chúng ta cùng Bảo Bảo này không có duyên phận, con khỏe mạnh, so với cái gì đều mạnh. Y Sinh cũng nói, con từ nay về sau còn có thể là mẹ khỏe
mạnh. Yên tâm đi.”
Hai vợ chồng Lâm Trí nhìn thấy Lâm Miểu tại Giang gia được sủng ái
như vậy, tuy mất đi cháu ngoại, bọn họ cũng rất đau lòng, nhưng thái độ
của người Giang gia vẫn là an ủi rất lớn cho bọn họ.
Hoàng Dĩnh đối con gái nói: “Miểu Miểu, con phải kiên cường. Nếu như
bộ dạng con như vậy, A Nhân liền suy sụp. Con gái của mẹ ngoan nhất.”
Hoàng Dĩnh trong nội tâm cũng phát khổ từng đợt, con rể này trước kia phong lưu nhưng bây giờ báo ứng tại trên người con gái.
Lâm Miểu mắt đỏ, nàng vuốt bụng của mình: “Chính là con tối hôm qua
còn mơ tới nó. . . . . .” Giang Tu Nhân vừa nghe, lại khóc lớn. Đừng nói là Giang Nam, chính là Lâm Trí cũng nhíu mày. Cũng không phải đại nhân
có việc, cũng không phải không thể sinh. Hoàng Dĩnh nháy mắt với Quý
Nhiên, Quý Nhiên xem xét lông mi hai nam nhân đều đứng lên rồi, nàng
tranh thủ thời gian kéo nhi tử ra: “A Nhân, con đi giúp Miểu Miểu chuẩn
bị một ít cật.”
Có người gõ cửa, bọn người Giang Nam rất buồn bực, người nào có thể
tìm tới trong lúc này? Khi bọn hắn nhìn thấy một người nam nhân xinh
đẹp cùng Giang Tu Nhân bất tương sàn sàn nhau tiến đến, đều ngây ngẩn cả người. Chu Vĩnh Hạo vọt tới trước giường Lâm Miểu: “Miểu Miểu. . . . .
.” Chu Vĩnh Hạo con mắt cũng đỏ. Giang Tu Nhân đứng lên nhường một vị
trí cho hắn.
Lâm Miểu chậm rãi nói: “Vĩnh Hạo, anh đã đến rồi.”
Chu Vĩnh Hạo quan hệ tình cảm mà không lời nào có thể miêu tả được,
chính là Giang Tu Nhân cũng không có tức giận .”Miểu Miểu, em làm sao ra thế này?” Lâm Miểu lắc đầu: “Em không sao, giúp em coi A Nhân, đừng cho anh ấy làm bậy.” Chu Vĩnh Hạo gật gật đầu.
Chu Vĩnh Hạo đi đến trước mặt Giang Nam cùng Lâm Trí, cung kính nói:
“Giang thúc, ngài khỏe. Con là Chu Vĩnh Hạo.” Sau đó lại cùng Lâm Trí
nắm tay: “Lâm thúc, ngài khỏe. Con là Chu Vĩnh Hạo.” Giang Tu Nhân nhìn
thấy phụ thân cùng nhạc phụ bộ dạng nghi hoặc, đi tới nói ra: “Ba ba,
Vĩnh Hạo là đồng học đại học của con, chúng con là bạn rất thân. Cậu ấy
là tổng tài tập đoàn Đoan chính.”
Giang Nam cùng Lâm Trí đều thất kinh, đặc biệt Lâm Trí, nữ nhân khi nào thì biết người có bối cảnh thâm hậu như vậy?
” Tập đoàn Đoan chính? !” Lâm Trí cùng Giang Nam nói ra.
“Dạ, gia phụ là Chu Tiền Tiến.” Hai người nhìn nhau, xác nhận phỏng
đoán của mình, hắn thật là nhi tử số 6. Không nghĩ tới, Giang Tu Nhân
cùng Lâm Miểu quan hệ cùng hắn tốt như vậy.
Lại có người gõ cửa, Chu Vĩnh Hạo vừa mở cửa, vừa nói: “Thúc thúc, a
di, đây là quán ăn gấm giang chúng ta làm, mọi người tùy ý ăn chút. Chỗ ở mọi người không cần lo lắng, con đều sắp xếp xong xuôi.” Chu Vĩnh Hạo rất có tâm, thức ăn tinh xảo ăn với cơm.
Giang Tu Nhân không muốn ăn, Chu Vĩnh Hạo lôi kéo hắn: “Lão Nhị, ăn
chút. Miểu Miểu có thể toàn bộ trông cậy vào cậu, cậu cũng không thể suy sụp.” Bốn người lớn nhìn xem Chu Vĩnh Hạo, đều rất yêu mến hắn. Lâm
Miểu đối Giang Tu Nhân nói: “Ông xã, anh đi ăn chút, sau đó uy (đút) cho em, em đói bụng.” Giang Tu Nhân tranh thủ thời gian gật đầu.
Lâm Miểu vuốt bụng mình, trong nội tâm bi thống không lời nào có thể
diễn tả được. Hài tử, nàng còn không biết đứa bé này tồn tại hắn cứ như
vậy mà đi. Nàng hận sơ ý của mình, hài tử, thực xin lỗi, mẹ không tốt,
không có thể bảo vệ con. Nghĩ vậy Lâm Miểu lại nhịn không được chảy nước mắt.
Hoàng Dĩnh thấy được đau lòng lau nước mắt cho con gái: “Miểu Miểu,
hài tử hảo của mẹ, không thể khóc rồi, con bây giờ cũng coi như ở cữ
rồi, con mắt sẽ không tốt.”
“Mẹ, con nhớ Lâm Hâm.”
“Hảo, mẹ đã báo cho hắn, mẹ gọi hắn trở về.”
Vụ án cũng không có tiến triển, Giang Tu Nhân vô kế khả thi. Thang
máy sân bay là điểm mù, mỗi thời mỗi khắc rất nhiều người, bốn phương
thông suốt, muốn từ màn hình giám sát trung tâm tìm được người này không phải chuyện dễ dàng. Hiện tại liên kết với hải cục thành phố đều ra
mặt, hơn nữa Chu Vĩnh Hạo vừa xuất hiện, đại biểu hắn có ý tứ gì, những
người này rất rõ ràng.
Chu Vĩnh Hạo đối Giang Tu Nhân nói: “Tôi hỏi qua thầy thuốc, các
người ngày mai đều trở về đi. Thân thể Miểu Miểu không có vấn đề, an vị
máy bay của ta trở về. Hiện tại không biết mục đích địch nhân, cho nên
ổn định là trọng yếu nhất. Cậu yên tâm, chuyện này sẽ biết rõ ràng .”
Trong lòng hai người đều rất rõ ràng, chuyện này bây giờ còn không thể
phán đoán là Tịch Hi làm hay là Lý gia trả thù. Cho nên hiện tại chỉ
có thể xác định phương hướng mới có thể thay đổi mà làm. Nếu như hành
động mù quáng, sẽ chỉ làm chính mình lâm vào hoàn cảnh càng thêm bị
động.
Giang Tu Nhân gật gật đầu, anh cũng biết hiện tại có thể loạn nhất
đúng là tâm trí của mình. Giang gia cùng nhà bên chỉ ở Thượng Hải ở một
ngày, liền mang Lâm Miểu ngồi máy bay riêng của Chu Vĩnh Hạo trở lại Bắc Trữ thị.
Đang bay trên phi cơ, Giang Tu Nhân một mực nắm tay Lâm Miểu, nổi
thống khổ của