
̀n mùi nước hoa diêm dúa lẳng lơ cũng
theo đó lan truyền. Cô đi đến trước mặt Nam Dạ Tước, hai tấm thân thể cơ hồ bám chặt một chỗ. Đầu ngón tay cô gái xinh đẹp nhặt nhánh hoa
hồng, cổ tay trắng giơ lên, đem hoa hồng đụng nhẹ khuôn mặt người đàn
ông. Khóe miệng cô cong nhẹ, đem cánh hoa quét nhẹ bên gò má Nam Dạ
Tước. Động tác như thế tràn đầy mị hoặc, đối với người khác như thế xem
ra đã sớm động lòng khó nhịn.
Nam Dạ Tước hờ hững liếc nhìn cặp mắt màu hun khói của cô gái (
Trang điểm mắt khói ý ). Cô gái này dĩ nhiên rất đẹp, nhưng đáy mắt cô cũng không có nhiệt tình kiêu ngạo , ngược lại, làm anh thấy một
loại cảm giác lạnh lẽo hiện ra. Anh suy nghĩ từng nét trên gương mặt
này, trong ấn tượng, cũng không nhận ra.
"Em gái, tối nay đi chơi một chút, thế nào?" Tiếu Bùi dĩ nhiên không muốn bỏ qua cơ hội như vậy.
Giản nhẹ nhàng vãn môi, quyến rũ khuynh thành, hàm răng khẽ mở
nói, " Được, chờ tôi đoạt được vũ hậu , tôi tất nhiên không quên
các anh"
Tiếu Bùi muốn chính là những lời này hắn giữ chặt tay cô gái, bắt đầu muốn hôn xuống. Chỉ thấy đối phương xoay người một cái lả lướt ở trên
cơ thể Nam Dạ Tước thích thú, đi trở về hậu trường
Cuộc thi đấu vẫn tiếp tục,hương nước hoa cũng không theo cô gái rời
đi mà tiêu tán, Tiếu Bùi nới lỏng cà vạt "Cô gái này thật là biết làm
cho người ta nóng giận àh, cậu thật không muốn?"
Nam Dạ Tước chính là nghĩ đến ánh mắt của cô ta dường như có phần
quen thuộc chẳng qua là anh nghĩ không ra chính mình có hay không thực
sự đã gặp qua.
Mấy người trở về đến bên trong phòng VIP, mới vừa ngồi xuống không
lâu Giản liền mang theo vài người múa mở màn đến , cô ta dẫn đầu đi
tới bên cạnh Nam Dạ Tước y phục đã được thay đổi toàn thân mặc chính là
màu đen bằng da, mười phần ngang ngược
"Tước Thiếu,tôi kính anh".Cô gái cầm lấy ly rượu trên bàn , nam tước cũng không có nhận lấy."Cô từ đâu đến?"
"Tôi ?" Giản cười yếu ớt.chẳng lẽ Tước Thiếu đối với tôi có ý tứ?Tôi
là người Giang Tô mới đến Bạch Sa không lâu đêm nay tham gia cuộc thi
này, mong rằng mấy vị có thể chiếu cố,có thể giúp tôi đạt được danh hiệu Vũ Hậu sau này cũng có chỗ đứng trong Cám Dỗ".
"Chỉ nói không thì không được".Tiếu Bùi ẩn ý ánh mắt mang hàm ý
hướng về Nam Dạ Tước."Nếu cô có thể phục vụ cho Tước Thiếu đừng nói là
Vũ Hậu gì đó, Oscar diễn viên cũng không thành vấn đề"
"Tiếu thiếu thật biết nói đùa".mấy cô gái bên cạnh hắn đều bị chọc
cười. Lần lượt rót rượu "Vậy chúng ta có thể làm sao bây giờ?"
Trong phòng bắt đầu phát ra những tiếng trêu đùa, mấy người đều là
đi ra ngoài phóng túng mua vui, rượu ngon gái đẹp trong ngực, không bao lâu đã say,ở trên sô pha bắt đầu quên mất chính mình hôn cuồng loạn. Nam Dạ Tước đúng là rất tỉnh táo, cô gái thấy hắn không tiếp,
liền ngẩng cổ lên đem rượu kia uống cạn,đem ly dốc ngược, động tác hào phóng,cầm lấy ly rượu của người khác đổ vào,Giản mang trong tay
chiếc nhẫn rất cá tính. Nam Dạ Tước dựa vào sô pha.ngón tay cô gái ở mép ly lướt nhẹ, đem ly rượu đưa tới trước mặt người đàn ông." Tước
Thiếu không chịu uống rượu của tôi chẳng lẽ là sợ tôi hạ độc hay sao?"
Nam Dạ Tước một lần nữa hướng về phía bên cạnh cô gái, da cô ta trắng nõn nà mà đặt biệt là đáy mắt có loại cứng cỏi cùng Dung Ân rất
giống,nhớ tới Dung Ân chân mày hắn không khỏi nhíu lại có chút đau đầu.
Anh nhận rượu trong tay cô gái,uống cạn.
Khóe miệng Giản giơ giơ lên, tửu lượng cô ta rất tốt, trong lúc để
phục vụ đưa rượu tới , cô dựa vào cánh tay Nam Dạ Tước đem thân thể sát
lại ,ở trên người anh nhận lấy ly rượu, hai tay ôm lấy cổ anh, khéo léo
hôn lên khóe môi của hắn.
Tiếu Bùi bọn họ đều bị chuốt rượu cũng không nhẹ, Nam Dạ Tước tửu
lượng từ trước đến nay rất tốt, nhưng cuối cùng vẫn là mơ mơ hồ hồ mất
đi ý thức.
Tình huống như vậy, với anh mà nói đúng là lần đầu tiên ngày trước anh cho dù uống nhiều đi nữa cũng sẽ có chừng mực.
Khách Sạn
Bên trong Phòng chỉ có 1 cái đèn tường, rèm cửa sổ được kéo qua một
bên, trên mặt đất quần áo hai người vứt rải rác ở một chỗ, người đàn ông tóc màu đỏ rượu nằm trên trên chiếc gối màu trắng, trên mặt lộ ra có
chút hỗn độn, thân thể cường tráng chiếm hơn phân nửa cái giường chăn
được phủ ngang bụng chỉ che được cảnh xuân. Giản đứng ở bên giường trên
người không có mặc quần áo ngón tay cô kẹp điếu thuốc từ trên cao nhìn
xuống nhìn Nam Dạ Tước đang bình thản ngủ.
Người đàn ông này quả thật có được gương mặt gần như là hoàn mỹ. Chả
trách nhiều phụ nữ như vậy đổ xô vào.Đôi mắt cô âm u, giương lên cười có chút châm chọc, còn có cảm giác làm cho người ta trong lòng run sợ kỳ
lạ, nàng gạt tàn thuốc trên mặt đất.xoay người đi về phía khác.
Khi Nam Dạ Tước tỉnh lại liền cảm thấy không thích hợp, tầm mắt chạm
đến màu cam của giấy dán tường, hắn nhanh chống ngồi dậy ánh mắt đảo qua đống quần áo trên mặt đất cuối cùng rơi xuống trên người phụ nữ ngồi ở
bên bệ cửa sổ.
Khói thuốc trên ngón tay người phụ nữ quanh quẩn tạo thành từng
vòng.cô ta mang ánh