Old school Easter eggs.
Đức Phật Và Nàng

Đức Phật Và Nàng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325961

Bình chọn: 8.5.00/10/596 lượt.

hiệu màu xanh, có nghĩa là mọi thứ vẫn bình thường, công sức sáu

tháng trời của nhóm các nhà khoa học ấy đã không uổng phí. Rút kinh nghiệm từ

bài học lần trước, các nhà khoa học quyết định không sử dụng năng lượng mặt

trời để khởi động thiết bị nữa, vì không ổn định mà thay vào đó là loại pin

Lithium siêu bền. Nghe nói, đây là sản phẩm đời mới nhất của hàng BYD, tốt hơn

nhiều so với pin của Sony.

Chuyến

đi của tôi đã tạo nên tiếng vang lớn, sánh ngang với chuyến bay vào vũ trụ rất

thành công của Dương Vỹ. Tôi mất tích hơn năm tháng, nhóm nghiên cứu không xác

định được tôi đã vượt thời gian thành công hay đã chết. Suốt một thời gian dài,

sếp tôi rất phiền não vì không biết phải giải thích như thế nào với bố mẹ tôi.

Cho đến một buổi chiều nọ, tôi từ trên trời rơi xuống, lơ lửng trên cành liễu

bên ngoài phòng thí nghiệm, làm gẫy gần hết những chạc cây xanh tốt đó.

Trong

năm tháng sau khi trở về thế kỷ XXI, tôi bận rộn chóng mặt. Kiểm tra sức khỏe,

viết báo cáo và còn phải đến Tân Cương cùng sếp một tháng trời nữa chứ. Thành

cổ Khâu Từ xưa kia (hay còn gọi là di tích Diên Thành) nằm giữa thành phố Kucha

mới và cũ ngày nay, được người địa phương gọi bằng cái tên thành cổ Pilang. Tôi

đi theo đoàn các nhà khảo cổ quan sát, đo đạc, nghiên cứu di tích tường thành

Khâu Từ, di tích hoàng cung, ngôi chùa “kỳ lạ”, quảng trường lớn, sau đó cùng

các nhà ngôn ngữ giải mã văn tự Tochari tại viện bảo tàng. Khi một mình lang

thang giữa những di tích này, nhìn những ngôi nhà, những thửa ruộng đã phủ kín

khuôn viên di tích, có thể nhận ra địa tầng của hơn một nghìn năm về trước,

nhưng còn những thứ khác thì đã bóng chim tăm cá, trong tôi trào dâng một cảm

xúc khó tả. Vì với riêng tôi, mọi thứ sống động của vài tháng trước đó chỉ trong

chớp mắt đã vật đổi sao dời, trở thành quá vãng dâu bể 1650 năm. Những con

người sống động của vài tháng trước, trong khoảnh khắc đã chỉ còn lại là mấy

dòng chữ trên giấy cũ. Đứng trên gò đất mấp mô, nơi xưa kia từng là thành quách

nguy nga, bên tai tôi như vẫn vang vọng giọng nói trầm ấm đó.

- Ngải

Tình, ngày mai tôi sẽ đưa cô đi tham quan thành Khâu Từ.


- Ông

trời ưu ái người Khâu Từ, nên năm nay mới “được mùa tuyết” như vậy.


- Đừng

sợ, cứ nhắm mắt lại, một lát nữa là không sao.


Mỗi lúc

như vậy, tôi lại giật mình quay đầu nhìn bốn phía, mãi đến khi nhận ra bóng

chiếc áo nâu sòng ấy chỉ là ảo giác, tôi mới bình tâm trở lại. Rajiva, có phải

chúng ta đang ở trong cùng một không gian, nhưng chúng ta cách nhau những 1650

năm thời gian? Cậu vẫn ổn chứ? Tôi cười buồn, sao lại hỏi ngớ ngẩn như vậy, vận

mệnh của cậu ta, lẽ nào tôi không rõ?

Khi đi

khảo sát Thiên Phật động Kizil, tôi đã ngẩn ngơ hồi lâu trước pho tượng đồng

tạc hình Rajiva đặt phía trước hang đá. Pho tượng khắc họa dung mạo của Rajiva

ở độ tuổi từ ba mươi đến bốn mươi. Một chân gập lại, tay phải đặt lên đầu gối,

trên mình khoác chiếc áo lộ một bên vai của tăng sĩ, thân hình mảnh khảnh, vầng

trán rộng giữa hai hàng lông mày vươn dài, dung mạo ấy toát lên một trí tuệ

trác việt, một trái tim rộng lớn và một khí khái bất phàm. Tuy không thể sống

động bằng con người thực, nhưng tôi nghĩ, nghệ nhân tạc tượng đã nắm bắt được

thần thái của Rajiva. Tôi chưa được nhìn thấy dung mạo Rajiva khi đã trưởng

thành, nhưng pho tượng điêu khắc này đã khiến tôi không nguôi suy tưởng và

tưởng tượng về cậu ấy. Tôi đã chụp một bức ảnh đứng dưới chân pho tượng để làm

kỷ niệm, buổi đêm khi ngồi viết luận văn, mỗi lúc mệt mỏi tôi lại mở tấm hình

ra ngắm nghía. Ước gì tôi được gặp lại Rajiva, Rajiva khi đã trưởng thành.

Trong

viện bảo tàng Khâu Từ ở Kucha có trưng bày bộ hài cốt của một phụ nữ, được khai

quật lên từ di chỉ Subash, thời điểm hài cốt này được chôn cất cách nay khoảng

một nghìn ba trăm năm. Phần đầu của hài cốt có dấu hiệu bị nén bẹp xuống, giống

hệt hình ảnh của Jiva và những thành viên hoàng tộc Khâu Từ khác mà tôi từng

gặp. Nén đầu không có nghĩa là xấu xí, chỉ có điều không hợp với thẩm mỹ của

chúng ta ngày nay mà thôi. Với tôi, Jiva luôn là một phụ nữ xinh đẹp.

Tutankhamun (gọi tắt là vua Tut), vị hoàng đế thứ mười hai của triều đại thứ

mười tám của Ai Cập cũng từng nén dẹt đầu, bức tượng bán thân của vua Tut sau

khi được phục chế nguyên bản và tranh chân dung trong lăng mộ của ngài đã cho

thấy Tutankhamun là một pharaon mười tám tuổi cực kỳ khôi ngô, tuấn tú.

Kế

hoạch ban đầu là sau khi kết thúc công việc khảo sát ở Kucha, tôi sẽ có buổi

gặp gỡ các chuyên gia Phật học, những người chuyên nghiên cứu về Kumarajiva.

Tuy tôi chỉ được tiếp xúc với Rajiva một thời gian rất ngắn, nhưng cũng có thể

cung cấp cho họ những thông tin và tư liệu quý giá mà không ai có được. Vì vậy

các chuyên gia rất mong ngóng được trò chuyện với tôi. Nhưng, sếp tôi đột ngột

nhận được điện thoại từ tổ nghiên cứu, thế là hai thầy trò lại vội vã khăn gói

về phòng thí nghiệm, để chuẩn bị cho lần vượt thời gian thứ hai, mà không,

chính xác phải là lần vượt thứ tư mới đúng.

Lần

này, m