XtGem Forum catalog
Độc Dược Phòng Bán Vé

Độc Dược Phòng Bán Vé

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324305

Bình chọn: 8.5.00/10/430 lượt.

h phải gọi con trai về

Mỹ, giáo huấn một trận. Thẩm Mục đối mặt với vợ còn, lại còn bị cha giam lỏng, đành phải viết một bức thư nói thật mọi chuyện với Tôn Vi, nói

mình đã có vợ con ở nước ngoài, không thể quay về gặp bà.

Tôn Vi lúc đó đã có con với Thẩm Mục. Đợi ông ta hơn nửa năm

cuối cùng nhận được bức thư tuyệt tình ấy, lúc đó thiếu chút nữa bà chạy đi tự sát. Cũng may mẹ của Mạch Nhiên lúc ấy ngăn cản kịp thời, đưa bà

đến bệnh viện, lúc ấy mới tránh được thảm kịch.

Nhưng vì Tôn Vi tự sát không thành tinh thần cũng bị ảnh hưởng.

Thân thể bà rất yếu, lúc sinh con bà đã qua đời trên bàn phẫu thuật.

Sau khi Tôn Vi qua đời, mẹ Mạch Nhiên phát hiện một bức thư trên gối đầu giường của bà. Hoá ra Tôn Vi đã sớm biết mệnh mình, viết một lá thư để lại mong muốn mẹ của Mạch Nhiên có thể nuôi nấng đứa trẻ. Bà đọc đi đọc lại lá thư của Tôn Vi, lệ rơi không ngừng, sau đó bà quyết định

nuôi con của Tôn Vi, gọi tên là Bạch Triết.

Khi đó Mạch Nhiên khoảng ba bốn tuổi, chỉ nghe mẹ nói A Triết là em trai mình, không nghĩ được lại có nhiều chuyện như vậy. Sau khi cha

cô qua đời, A Triết trở thanh người đàn oogn duy nhất trong nhà, cô lại

càng yêu quý em trai, chưa bao giờ nghĩ đến hóa ra nó không phải em ruột mình.

Bí mật này cứ như vậy bị giữ trong phong bao kín. Mãi cho đến

năm năm trước. Thẩm Mục bị bệnh nan y. Lúc hấp hối ông đã gọi Thẩm Lâm

Kỳ đến và nói cho anh biết bí mật về đoạn tình ngắn ngủi của mình. Ông

sám hối trước mặt con trai, khẩn cầu anh có thể đến tìm Tôn Vi nói một

tiếng xin lỗi. Bao năm qua, ông vẫn không dám đối mặt với đoạn quá khứ

này. Thế nhưng ông vạn lần không ngờ, Tôn Vii đã qua đời nhiều năm, hơn

nữa còn để lại cho ông một đứa con trai.

Sau khi Thẩm Mục qua đời, Thẩm Lâm Kỳ về nước tiếp quản công

việc của cha và điều tra hành tung của Tôn Vi. Anh phát hiện ra sự tồn

tại của A Triết.

Lúc ấy, anh đột nhiên do dự.

Bùi Anna từ nhỏ sống an nhàn sung sướng, cuộc sống hoàn mỹ như

công chúa. Cái chết của chồng đã khiến cho bà thống khổ vô cùng, nếu như biết được sự thật này sợ rằng bà không chịu nổi đả kích.

Trong lúc Thẩm Lâm Kỳ còn đang mâu thuẫn, A Triết gặp phải

chuyện ngoài ý muốn. Mạch Nhiên vì lo tiền chữa chạy cho A Triết và đám

tang cho mẹ mà đã thôi học đi kiếm việc làm.

Muốn giữ bí mật của gia đình, và cũng là bảo đảm tính mạng cho A Triết, Thẩm Lâm Kỳ đã nghĩ tới Mạch Nhiên. Anh nói, ngày đó anh căn bản cố ý tạo cơ hội gặp cô ở dưới lầu công ty, nhưng cô lại làm như không

thấy anh mà vội vã chạy ra ngoài. Anh đi theo cô, muốn biết cô làm gì,

bởi vậy mà mới có màn anh hùng cứu mỹ nhân kia.

Mọi chuyện tiếp theo cứ theo vậy mà tự nhiên xảy đến. Thẩm Lâm

Kỳ giúp đỡ A Triết, lại có thể che giấu bí mật trước mặt Anna tỷ. Nhất

cử lưỡng tiện.

Anh đã lo lắng tất cả nhưng lại không lo đến cảm xúc của cô.

Nhiều năm qua, cô bị anh lừa dối, vì cái gì? Cô tức giận run người.

Cô hỏi anh: “Anh có nghĩ tới cảm nhận của tôi không?”

“Đừng như vậy, anh làm là vì muốn tốt cho em, việc này em không

biết thì tốt hơn.” Thẩm Lâm Kỳ thấy Mạch Nhiên kích động, muốn đi đến ôm cô nhưng bị cô đẩy ra.

Mạch Nhiên căm giận: “Không! Tôi có có quyền biết! Tôi và anh ở

cùng nhau lâu như vậy, anh có bao nhiêu cơ hội có thể nói cho tôi biết,

thế nhưng anh im lặng, anh lừa dối tôi. Tôi nói cho anh biết. Tôi hận

nhất là bị người khác lừa dối! Nếu như trong mắt anh tôi chỉ là một quân cờ, anh còn muốn cưới tôi làm gì? Anh nghĩ tôi rất đáng thương, rất nực cười phải không?”

“Mạch Nhiên!” Thẩm Lâm Kỳ trong mắt hiện lên một tia cô đơn: “Em nghe anh nói…”

“Dừng lại!” Mạch Nhiên cắt ngang lời Thẩm Lâm Kỳ: “Tôi không

muốn nghe anh nói dối, bây giờ anh nói gì tôi cũng thấy buồn nôn, anh

cút đi cho tôi. Tôi không muốn nhìn thấy anh.”

“Mạch Nhiên…”

“Cút!” Mạch Nhiên liều lĩnh hô to, bàn tay cô nắm chặt, móng tay bấm vào ra thịt.

Anh không nói tiếp, nhưng cũng không rời đi. Anh chỉ lùi lại sau mấy bước, im lặng nhìn cô.

Mạch Nhiên bỗng cảm thấy mệt muốn chết, không có tâm trạng đâu

để ý tới anh. Cô bất lực ngồi xuống ghế, nhìn chằm chằm đèn báo ngoài

cửa phòng phẫu thuật, trong ngực đau đớn không tả nổi.

Mạch Nhiên ngồi đợi cho đến gần sáng, Thẩm Lâm Kỳ cũng ở lại.

Suốt một đêm, Mạch Nhiên không hề chợp mắt lấy một khắc. Cô nghĩ rất nhiều chuyện, về A Triết, về Thẩm Lâm Kỳ, … cô nghĩ thông suốt mọi

chuyện, rồi lại như có chuyện không nghĩ ra.

Cuộc sống luôn luôn thay đổi rất nhanh, trong lúc cô nghèo túng, cuộc sống ban cho cô người vị cứu thế, rồi đến lúc cô ở đỉnh điểm huy

hoàng thì lại không lưu tình mà kéo cô về nguyên trạng.

Hóa ra là do cô quá ngây thơ, ở giữa một đống hỗn độn những lời

nói dối đến cuối cùng mới phát hiện ra, người mà cô cho rằng là người

thân duy nhất của mình trên đời này, hóa ra lại là em trai của người

khác.

Ngay lúc ấy, cửa phòng phẫu thuật mở ra. Mạch Nhiên từ tuyệt

vọng khôi phục lại tinh thần. Cô xông lên hỏi thăm tình trạng của A

Triết..

Bác sĩ tháo khẩu trang, gật đầu: “Yên tâm, đã qua giai đoạn nguy hiểm. Nhưng cụ thể thế nào còn phải chờ sa