
nhất có thể.
Nghe những lời này, Mạch Nhiên gần như ngất xỉu, Thẩm Lâm Kỳ đỡ lấy cô.
“Bây giờ sao rồi? A Triết cấp cứu bao lâu rồi? Nó bị thương ở
đâu? Bác sĩ đã đi ra chưa?” Mạch Nhiên bám lấy tay áo vị bác sĩ mà hỏi.
“Thẩm phu nhân, cô đừng kích động quá. Bệnh viện đã cho bác sĩ
tốt nhất dốc sức cứu chữa cho em trai cô rồi. Chỉ cần có một tia hy vọng sẽ không từ bỏ. Cô bình tĩnh đợi ở đây.”
“Bình tĩnh, bình tĩnh, các người ai cũng bình tĩnh. Nhưng nó là
em trai tôi, tôi sao mà bình tĩnh được!” Mạch Nhiên kích động, “ít nhất
anh cũng phải nói cho tôi biết rốt cuộc A Triết bị thương ở chỗ nào rồi? Mau nói đi”
“Điều này…” bác sĩ lùi lại, “Thẩm phu nhân, tình hình cụ thể tôi quả thực không rõ ràng, cô đừng kích động như vậy.”
“Mạch Nhiên.” Thẩm Lâm Kỳ gọi cô: “Em bình tĩnh lại, mọi chuyện đều đã xảy ra rôi. Em hỏi cũng vô dụng, đợi kết quả đã.”
“Em không đợi được! Nó không phải em trai anh, anh đương nhiên không sốt ruột.”
“Ai nói vậy?” Thẩm Lâm Kỳ luôn luôn bình tĩnh bỗng nhiên tóm lấy tay
Mạch Nhiên, “Nó là em trai anh. Em quên chúng ta là người một nhà rồi
sao? Em trai em chính là em trai anh, nó bị như vậy anh còn lo lắng hơn
em. Nhưng lo lắng có tác dụng sao? A Triết sẽ khỏi sao? Nếu như A Triết
biết em thế này nó càng không yên tâm.”
Mạch Nhiên nghe vậy á khẩu không nói được câu nào.
Ngay lúc ấy, cửa phòng cấp cứu mở ra.
“Ai là người nhà A Triết?”
“Tôi!” Mạch Nhiên tiến lên, “Tôi! Tôi là chị gái Bạch Triết. Nó sao rồi?”
“Bệnh nhân thiếu máu trầm trọng, cần truyền một lượng máu lớn.
Nhưng lại là nhóm máu RH âm tính, bệnh viện đã hết, người nhà mau theo
tôi đi là xét nghiệm.”
Mạch Nhiên mờ mịt: “Cái gì? RH âm tính? Tôi là nhóm máu A, bác sĩ có nhầm hay không?”
“Không thể nhầm. Nhóm máu của bệnh nhân rất đặc biệt. Không chỉ
có RH âm tính, mà còn là nhóm AB. Loại này trong nước vô cùng hiếm.
Không thể nhầm được. Nếu như cô không cũng nhóm máu này, vậy thì mau đưa người ruột thịt khác của cậu ấy đến đây. Nếu không, sợ rằng tính mạng
bệnh nhân sẽ rất nguy hiểm. Mong cô chuẩn bị tâm lý tốt.”
“Không. Chắc chắn lầm rồi. Trước đây A Triết gặp tai nạn, tôi
đâu có nghe bác sĩ nói đến nhóm máu này. Người nhà chúng tôi không ai có nhóm máu này cả. Không thể nào A Triết có.”
“Chuyện trước tôi không biết, thế nhưng bệnh nhân quả thật là
nhóm máu này, bệnh viện đã làm kiểm tra.” Bác sĩ nghiêm mặt, sau đó rời
đi.
“Chờ một chút!” Thẩm Lâm Kỳ bỗng nhiên gọi, “Nhóm máu của tôi là RH âm tính. Sắp xếp cho tôi truyền máu cho bệnh nhân.”
Cái gì?! Mạch Nhiên khó tin nhìn Thẩm Lâm Kỳ, còn anh lại ném cho cô một cái nhìn khó hiểu. Sau đó anh đi theo bác sĩ.
Ánh mắt ấy thực khiến cho cô có dự cảm khác lạ, rất muốn vạch trần sự thật.
Bởi vì được truyền máu kịp thời, nên cuộc phẫu thuật tiếp tục
được tiến hành. Cánh cửa phòng phẫu thuật lần thứ hai đóng lại, Mạch
Nhiên không nói lên được lời nào.
Thẩm Lâm Kỳ đi tới, bởi hiến quá nhiều máu, sắc mặt có chút tái nhợt. Anh nhìn cô, khóe môi mấp máy: “Mạch Nhiên…”
Anh không nói thêm được gì nữa bởi vì cô đã xông lên hung hăng
cho anh một cái tát: “Rốt cuộc là chuyện gì, anh mau nói rõ cho tôi!”
chuyện của A Triết đã đến nước này, cô không thể chịu đựng được anh tiếp tục lừa dối cô.
“Chuyện này, sau này nói được không?” Anh nhẫn nại nói.
“Không!” Mạch Nhiên cự tuyệt, “Anh mau nói ra, tốt nhất là nói
rõ ràng ngay bây giờ. Tôi đã chịu đựng đủ rồi. Nếu như hôm nay anh không nói rõ mọi chuyện, sau này cũng đừng mong tôi nghe anh nói.”
“Được rồi.” Anh thở dài…
Gia đình Thẩm Lâm Kỳ rất phức tạp.
Ông nội Thẩm Lâm Kỳ trước đây là một quân nhân, sau khi ở nước
ngoài làm ăn ông đã tích lúy được một lượng lớn tài sản. Sau này con
trai ông là Thẩm Mục kế thừa sự nghiệp, quyết định bắt tay vào khai thác thị trường trong nước. Bởi tài chính sung túc, uy tín thương trường mà
rất nhanh đã có chỗ đứng trong nước.
Lúc đó, Thẩm Mục nghe theo sự sắp xếp của gia đình cưới Bùi
Anna. Sau khi kết hôn rất nhanh chóng có con là Thẩm Lâm Kỳ. Thế nhưng
bởi lúc đó Thẩm gia đang ở thời kỳ phát triển mạnh trong nước cho nên
Thẩm Mục đã về nước kinh doanh, tạm thời phải xa cách mẹ con Thẩm Lâm
Kỳ.
Xa cách lâu ngày, tịch mịch khó nhịn, Thẩm Mục quen một người phụ nữ tên là Tôn Vi.
Tôn Vi là bạn tốt của mẹ Mạch Nhiên hồi còn đi học. Lúc quen
biết Thẩm Mục, bà mới hai mươi tuổi. Vì năng lực xuất sắc mà được vào
làm trong Thẩm thị. Diện mạo xinh đẹp của bà năm ấy thực sự có lực hấp
đãn trí mạng với người đàn ông ngoài ba mươi tuổi Thậm Mục kia. Mà Thẩm
Mục cũng rất thành thục mà chiếm được trái tim người con gái ấy.
Lang hữu tình, thiếp có ý, hai người rất nhanh xác lập quan hệ.
Nhưng nhất cử nhất động của Thẩm ở trong nước cũng không tránh
khỏi con mắt của lão gia. Trước đó Thậm thị lâm vào nguy cơ tài chính
khủng khoảng, dưới sự giúp đỡ của Bùi gia mới vựng dậy được, miễn cưỡng
vượt qua cửa ải khó khăn. Hành động của Thậm Mục nếu một ngày bị bại lộ, chắc chắn sản nghiệp nhà họ Thẩm sẽ bị phá hủy trong giây lát.
Vì muốn bảo vệ gia tộc, lão gia quyết địn