
lên một tia cười, không tìm một cái cớ làm sao mà gặp lại
được a.Trên đường thúc ngựa trở lại Nam Cung gia, mới vừa vào
đại sảnh, liền nhìn thấy lão cha Nam Cung Việt đang ngồi ở ghế trên chờ
hắn, “Sao rồi?” Nam Cung Việt hỏi. “Không có tiến triển gì, Hách Liên
Trạch cũng về rồi, có điều phát hiện được một việc, tên Dịch Thiên kia
quả nhiên có phu nhân, đúng lúc con với nàng đã từng gặp mặt một lần,
con định bắt đầu từ nàng.” Nam Cung Linh ngáp một cái nói, một đêm không ngủ, có chút mệt. “Tại sao đến sáng mới về?” Nam Cung Việt nhìn hắn
ngáp, nói vậy đêm qua chắc chắn không ngủ. “Phu nhân của Dịch Thiên gầy
sòng cá cược, không ai dám đi, dù thế nào cũng phải để thể diện lại cho
người ta, con cũng đem hết thể diện cùng bạc ra cá, dù sao cũng đã tạo
được cơ hội gặp mặt lần sau, con đi ngủ trước, náo lọan một đêm rồi,
thật là có chút kiệt sức.” Không đợi lão cha trả lời, Nam Cung Linh liền đi thẳng ra ngoài.Hách Liên Trạch sau khi sòng cá cược kết
thúc cũng vội vàng trở về nhà, “Phụ thân, Nam Cung Linh cũng đến.” Hách
Liên Trạch nói. “Ngay từ đầu đã biết lão hồ ly đó khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội này, đã gặp Dịch Thiên chưa?” Hách Liên Hồng hỏi. “Gặp được, trước ở trong thành đã gặp qua, lúc ấy con đã hoài nghi người kia vốn
là Dịch Thiên, hắn không còn đeo mặt nạ nữa, nhưng là Tĩnh Ngọc đã đắc
tội với phu nhân của hắn, không biết đối với chúng ta có ảnh hưởng hay
không?” Hách Liên Trạch kể lại có chút lo lắng. “Phu nhân?” Hách Liên
Hồng nghi vấn. “Dạ, đúng vậy, không biết từ lúc nào có một vị phu nhân,
hơn nữa ngày hôm qua lúc đám cưới diễn ra, nàng đã lộ ra một chưởng, con cảm thấy bây giờ ở Vụ Thiên Các ngọai trừ Dịch Thiên thì cô ta lợi hại
nhất.” Hách Liên Trạch cau mày nói. “Trước hết tra lai lịch của nữ nhân
đó, tìm một cơ hội lợi dụng chuyện của Tĩnh Ngọc mời nàng ta đến phủ.”
Hách Liên Hồng phân phó. “Vâng.” Hách Liên Trạch lên tiếng rồi rời đi.Miểu Miểu ăn uống no nê, đang định chui vào ổ chăn, Dịch Thiên đẩy cửa bước
vào. “Dịch Thiên, ngươi đã trở về a, ta thắng rất nhiều.” Miểu Miểu chạy đến khoe mớ bảo bối của mình. “Ừ” Dịch Thiên ôm lấy nàng đi đến bên
giường, xem nàng ngáp lớn như vậy, có vẻ phấn khích đã xẹp rồi. “Được
rồi, Vụ Thiên Các xảy ra chuyện gì sao?” Miểu Miểu ngẩng đầu hỏi. “Không có gì, là Liễm Diễm, cô ta giống như những người trước đây, bị hạ độc,
bây giờ Hồng Lăng đã chết, không có giải dược, vừa đúng lúc độc phát
tác. Ta định mang Tiểu Vũ quay lại xem thử là độc gì, nếu như Tiểu Vũ có thể giải, sẽ bớt đi không ít phiền tóai cho chúng ta.” Dịch Thiên bình
thản nói, định là mang nàng đi cùng, nhưng bây giờ xem nàng cái dạng
này, khẳng định là không đủ sức để xuất phát.“Vậy còn ta?” Miểu Miểu hỏi. Dịch Thiên nhìn nàng nói: “Nàng ở lại đây, ta sẽ bảo Vụ Huyền bảo vệ nàng, nàng cũng có thể cùng hắn đến ở Triêu Dương Lâu, ở đó rất
náo nhiệt, ta sẽ nhanh chóng trở về.” Vụ Liệt bị thương chưa khỏi, cùng
Vụ Tiêm mới thành hôn, không thể phân công nhiệm vụ, Vụ Kiếm đi theo
mình, lưu lại Vụ Huyền vậy. “Ừ” Miểu Miểu gật đầu, nàng cũng không muốn
bôn ba quay về. Dịch Thiên đặt Miểu Miểu nằm xuống, nhẹ nhàng hôn lên
trán nàng, sau đó liền rời đi mang theo Vụ Kiếm, Tiểu Vũ đi Vụ Thiên
Các.Lúc vừa tỉnh lại, đã là hoàng hôn, Miểu Miểu vươn vai duỗi
lưng một cái, đi ra cửa tìm Vụ Huyền. “Phu nhân, người cuối cùng cũng
dậy a.” Vụ Huyền ngó trời một cái rồi nhìn Miểu Miểu, rõ ràng là đang
chế giễu nàng ngủ lắm. Thật sự là không bỏ qua bất cứ cơ hội nhỏ nào để
cười nhạo nàng, Dịch Thiên dạy người của hắn như thế nào vậy a. Miểu
Miểu trừng mắt: “Đi, chúng ta đi Triêu Dương Lâu, sau này ta sẽ ở đó, Vụ Liệt cùng Vụ Tiêm vừa mới thành thân, tiện thể cho bọn họ chút không
gian riêng tư.” Dứt lời, nhấc chân đi thẳng ra cửa. Bản thân muốn đi
chơi cứ việc nói thẳng đi, lại lấy Vụ Liệt làm cớ, Vụ Huyền lắc đầu đi
theo ra.Ban ngày ngủ nhiều quá, đến giữa đêm không buồn ngủ
chút nào. Đêm đã rất khuya, trên đường cái không còn một bóng người, chỉ có vài cái đèn lồng đong đưa trong gió, không gian yên tĩnh và thanh
bình. Miểu Miểu một mình ngồi trên nóc nhà của Triêu Dương Lâu ngắm sao, thế giới này cũng nhàm chán thật, ngọai trừ ánh trăng chỉ có sao, nếu ở hiện đại, ít nhất còn có thể xem TV. Đột nhiên nhìn thấy từ xa có một
bóng người chậm rãi đi đến, muộn như vậy, cửa hàng cũng đóng hết rồi,
còn có ai ra ngòai đi dạo. Bóng người chậm rãi di dộng đến, dưới ánh
trăng mờ ảo, thân ảnh bị kéo dài ra tạo nên cảm giác cô đơn.Bóng người cách Miểu Miểu ngày càng gần, Miểu Miểu cũng từ việc ngắm nghía
chuyển thành kinh ngạc, hắn không phải là Nam Cung Linh sao, trễ như vậy còn giống như hồn ma bay tới bay lui làm gì. “Này, Nam Cung Linh.” Miểu Miểu lên tiếng chào hỏi hắn, trong bóng đêm tĩnh lặng, âm thanh dường
như được khuếch đại. Nam Cung Linh nghe vậy ngẩng đầu nhìn lên, trong
chớp mắt đã phi thân đến, cười nói: “Phu nhân, có nhã hứng tốt như vậy.” “Ai lại có lắm nhã hứng như vậy, ta là ngủ không được, ngủ cả ngày rồi, ta tên là Miểu Miểu, ngươi không cần gọi t