
mất, nhìn Miểu
Miểu vẻ mặt đỏ bừng chạy như bay, miệng cười đến không khép lại được.
Bên trong phòng vọng ra tiếng Miểu Miểu la lớn: “Ông trời của ta ơi,
không còn mặt mũi để nhìn nhau nữa rồi, đều là bị ánh trăng làm cho mất
trí rồi.” Ha ha ha, Dịch Thiên đứng trong viện không nhịn được cười ha
hả, thật là đáng yêu. Vụ Liệt trốn ở một nơi bí mật gần đó nghe được
tiếng Dịch Thiên cười to, sự tôn trọng dành cho Miểu Miểu cứ trào dâng
nước sông cuồn cuộn, phu nhân thật sự quá lợi hại, không bao lâu mà đã
làm cho chủ thượng cười to thỏai mái như thế, có cơ hội nhất định phải
đến lãnh giáo một phen.Dịch Thiên đi vào cửa phòng, đập vào mắt chính là cảnh tượng Miểu Miểu đầu nhét vào trong chăn, cái mông nho nhỏ lộ ra bên ngòai, khóe miệng nhất thời lại cong lên, tiểu nữ nhân này
vẫn còn đang thẹn thùng đây. Đi đến bên, tay xốc chăn mền lên, Miểu Miểu bật người dậy, một tay che lấy mặt, một tay xua xua Dịch Thiên: “Đừng
có nhìn, đi ra đi ra, không còn mặt mũi nhìn ai rồi.” Lại còn làm bộ giả vờ khóc vài tiếng. Ờ, Dịch Thiên ở bên cạnh cười khẽ. Miểu Miểu vừa
nghe thấy nhất thời nổi nóng, liền bỏ tay che mặt ra, xỉa xỉa ngón tay
chỉ vào ngực Dịch Thiên: “Ngươi còn cười nữa, đều tại ngươi hết, tại
ngươi hết.” Dịch Thiên cười ha ha, ôm Miểu Miểu nói: “Hết thẹn thùng rồi à, bình thường thì tùy tiện như vậy, thì ra cũng biết thẹn thùng.” Nghe như thế Miểu Miểu cảm thấy thật sầu não a, vùi đầu vào trong ngực Dịch
Thiên, cái tiếng làm càn không rửa được sao.Dịch Thiên liền ôm
Miểu Miểu lẳng lặng ngồi xuống giường, ngọn đèn đã tắt từ lâu, ánh trăng ngọt ngào xuyên qua cửa sổ chiếu vào hai người, hài hòa ấm áp. “Dịch
Thiên” Miểu Miểu khe khẽ gọi. “Sao?” Dịch Thiên cũng nhỏ giọng đáp lại.
Miểu Miểu ngẩng đầu nhìn Dịch Thiên nhẹ nhàng hỏi: “Ngươi không biết ta
là ai, ngươi không sợ sao?” Dịch Thiên nhìn Miểu Miểu chăm chú một lúc
lâu rồi chậm rãi đáp: “Ta biết nàng là phu nhân của ta là đủ rồi.” “Dịch Thiên” Miểu Miểu thóang nghẹn ngào, “Nhưng lúc đầu không phải bởi vì
Tru Tâm Tuyệt mà ngươi mới trăm phương ngàn kế đưa ta về đây sao?” Dịch
Thiên ngạc nhiên vô cùng nhìn Miểu Miểu: “Nàng biết?”“Nói nhảm, không nhìn coi ta là ai, một mánh lừa nho nhỏ vậy không có làm khó được ta, thiên hạ này không có cơm trưa miễn phí, đạo lý này ta hiểu rất
rõ.” Miểu đắc ý nói. “Vậy tại sao nàng …” Dịch Thiên muốn nói lại thôi.
“Tại sao ta lại đồng ý đi theo ngươi có phải không, hồi đầu chính nghĩa
ta khai thật với ngươi, đối với nơi này ta không biết gì cả, tiền cũng
sẽ xài hết, tìm một người như ngươi để dựa dẫm cũng không phải ý kiến
tồi a, hơn nữa Tru Tâm Tuyệt đối với ta không phải thứ quý hiếm gì, nếu
ngươi thích lập tức tặng ngươi, ta nghĩ chắc chắn ngươi cũng biết là nó
đang ở trên người ta, có điều bây giờ ta vẫn chưa xác định được có phải
vì Tru Tâm Tuyệt mà ngươi thổ lộ thích ta hay không.” Miểu Miểu ánh mắt
nghiêm túc nhìn Dịch Thiên nói.“Nếu như ta nói không phải, nàng tin không? Không sai, lúc đầu ta là vì bản bí tịch đó nên mới muốn đưa
nàng vào Vụ Thiên Các, có điều khi nàng nguyện ý dùng danh dự xin giải
dược cho ta, lúc đó đã không còn giống như ban đầu nữa rồi, không biết
nàng có hiểu không nhưng trong trường hợp không có lợi ích gì, vậy mà có người nguyện ý đổi thứ quan trọng nhất của bản thân để giúp ta, cái cảm giác đó rất khó nói, từ khi cha mẹ ta qua đời, đã rất nhiều năm ta
không cảm nhận được cái cảm giác này.” Dịch Thiên nhìn Miểu Miểu nói
chầm chậm, ánh mắt thấp thỏm lo âu.Miểu Miểu đưa tay xoa xoa
mặt Dịch Thiên, chậm rãi nói: “Ta tin tưởng ngươi, trên người ta ngọai
trừ quyển sách vô dụng kia, chẳng có thứ gì đáng giá để mà lợi dụng cả.” Lại vỗ vỗ lên ngực Dịch Thiên nói: “Ngươi yên tâm, ta là người tốt, sẽ
không bao giờ hại ngươi, lai lịch của ta hiện giờ có nói ngươi chắc chắn sẽ không tin, chờ thời cơ chín muồi, ta nhất định sẽ tỉ mỉ nói hết cho
ngươi, hơn nữa bên cạnh ngươi, trừ ta ra còn có Vụ Liệt cùng Vụ Tiêm
cũng rất quan tâm ngươi, những người khác thì ta không biết, nhưng theo
ta thấy thì hai người bọn họ là xuất phát phát từ tận đáy lòng.”“Ừm.” Dịch Thiên gắt gao ôm lấy Miểu Miểu, hít thật sâu hương thơm trên người nàng. “Được rồi, ta để ngươi giúp ta tra ra người phụ nữ đó đang ở nơi
nào, ra làm sao, đây là ta đáp ứng di nguyện của lão đầu Hiên Viên, hòan thành chuyện này rồi, mỗi ngày ta có thể ở cạnh ngươi rồi.” Miểu Miểu
hỏi.Dịch Thiên thóang nhìn Miểu Miểu nói: “Trước mắt chỉ biết
trước đây bà ấy gặp Tiêu công tử trong Hách Liên gia, trước đây ta cứ
nghĩ nàng đi theo Hách Liên Thành cũng bởi vì biết điều này, còn việc bà ấy là ai, bây giờ ở đâu, không rõ ràng lắm.”Miểu Miểu đưa tay
vuốt tóc Dịch Thiên, cười nói: “Ngươi đó, cũng rất thông minh đấy, vốn
ta cũng định đi theo Hách Liên đến nhà của hắn, có điều trên đường bị
ngươi bắt mất, được rồi, ngươi làm gì mà lại muốn giết hắn, mà thôi
quên đi, cái này không cần trả lời, không quan hệ đến ta.” Dịch Thiên
cũng đã gật đầu nói: “Nàng muốn biết thì ta kể lại cho nàng, nàng cũng
biết chúng ta là tổ c