Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324650

Bình chọn: 7.00/10/465 lượt.

phòng ngừa có người trốn ra. Nhưng nhìn thấy bộ

dạng binh lính liền cảm thấy không thích hợp cho lắm, muốn đi đến hỏi

cho ra lẽ.Những binh lính này hầu hết là người trước kia đã đi

theo phụ thân, có vài phần giao tình với hắn, nhìn bọn họ giống như mất

hết tính người, hắn cũng có chút lo lắng. Chiến trận đương nhiên phải

đánh, Lâm thành không thể không công, nhưng đánh cái kiểu vô tổ chức thế này, chém lung tung giết lọan xạ như thế, chưa chắc là chuyện gì tốt.“Không làm gì cả, chỉ là cho bọn chúng ăn ít thuốc viên giúp gia tăng dũng khí mà thôi.” Hách Liên Thành nói một cách vân đạm phong khinh, nhưng vẻ

mặt cười âm hiểm như thế chắc chắn là không đơn giản như hắn nói. Hai vụ trời nổi giận cùng với hạ độc đã hù hỏang binh lính, không biết ban đầu phụ thân thống lĩnh binh lính như thế nào nữa, đào tạo bọn chúng thành

một đám yếu đuối, tạm thời hắn không giải quyết được cả hai việc này,

bất đắc dĩ đành phải tìm cách khác, nếu tiếp tục để như vậy, chắc chắn

sẽ có binh lính đào ngũ.Thực lực đám lính này hắn biết, so với

tướng lĩnh của Lâm thành thì thua kém vài phần. Trước mắt chỉ có thể

dùng số lượng để chiếm ưu thế, nếu có kẻ đào ngũ, như vậy ngay cả ưu thế về số lượng cũng không còn, đến lúc đó lấy cái gì tấn công Lâm thành.

Cái chết của phụ thân chắc chắn đã truyền đến triều đình, mấy cái lão

già ngoan cố đó thật ra đã rất khó chịu về việc kế vị của phụ thân, bây

giờ nếu mình quay về điều binh, phỏng chừng cũng chẳng có ai cấp, cho

nên hết thảy đều phải dựa vào chính mình.“Nhị đệ, những binh

lính đó trước kia đều đi theo phụ thân, đáng lẽ đệ cần thương lượng

trước với ta một chút chứ?” Hách Liên Trạch có chút tức giận, tốt xấu gì mình cũng là đại ca của nó, chuyện gì cũng khư khư cố chấp, trước kia

nhị đệ không phải như vậy, từ khi uống Thất Tâm Hòan liền biến thành cái dạng này.“Như vậy tốt mà, bây giờ cũng có thể tiếp tục đi theo phụ thân rồi.” Hách Liên Thành vừa nói ra lời này, Hách Liên Trạch tức

giận phất tay áo bỏ đi. Hắn quả thực coi mạng người không ra gì, cứ như

vậy, chờ đến lúc thuốc hết tác dụng thì những người này còn giữ được

mạng sao?Đám lính vẫn phát cuồng giống như cũ, nhóm người Dịch

Thiên đã sớm phát hiện ra những kẻ này không bình thường. “Tiểu Vũ, nhìn ra được chuyện gì đang xảy ra không?” Miểu Miểu chém đứt tay phải của

một tên lính, dựa vào lưng Tiểu Vũ hỏi. Kiếm trên tay vẫn không hề ngừng lại, đám lính này bị chém một đao vẫn không hề ngã xuống, vẫn tiếp tục

chiến đấu cho đến khi hòan tòan tử vong mới thôi. Phương pháp chiến đấu

như vậy khiến bọn họ có chút không hiểu nổi. Chống lại một tên lính đã

hao phí phần lớn thể lực, mà trước mắt lại còn nhiều binh lính như vậy,

làm sao mà đánh cho hết đây.“Hình như ăn phải thuốc gì đó có

thể gia tăng tính hung hăng cùng thể lực.” Tiểu Vũ trầm giọng nói. Hung

hăng thì vừa nhìn đã biết, biểu hiện mất hết nhân tính thế kia, không

thèm nhận ai vào trong mắt, ngay cả đồng minh cũng giết mà một chút hối

lỗi cũng không có, tình huống này căn bản là không hề bình thường, ngay

cả chút ấm áp cũng không hiện lên trong mắt.Thể lực lại càng

không cần phải nói, mỗi binh lính bị chém vẫn không bị ngã xuống, lực

đao kiếm chém ra vẫn mạnh mẽ đầy lực như trước, không có chút dấu hiệu

của người bị thương.“Có biện pháp gì không, tiếp tục như thế

sớm muộn gì chúng ta cũng không giữ vững được, những tướng sĩ có chút sợ hãi đều chết chắc.” Nhìn tướng sĩ của Lâm thành ngã xuống, trong lòng

Miểu Miểu có chút lo lắng, cứ như vậy chắc chắn sẽ diệt vong.“Không có cách nào khác, chỉ có thể chờ thuốc hết tác dụng, theo ta được biết, lọai thuốc này chỉ có tác dụng trong một canh giờ, hiện giờ đã qua nửa

canh giờ, chỉ cần cố gắng một chút nữa, chờ thuốc hết tác dụng, những

người này tòan thân sẽ vô lực.” Tiểu Vũ trầm tư nói, song đao trên tay

vẫn chưa hề dừng lại.Miểu Miểu nghe vậy liền vui mừng hô lớn:

“Các huynh đệ, cố thêm chút nữa, thuốc tác động lên những người này sắp

hết tác dụng.” Nói đơn giản một câu như thế nhưng lại khơi lên hy vọng

cho mọi người. Bọn họ biết chắc những kẻ này đã uống thứ gì đó, nhưng

không biết lúc nào mới chấm dứt, bây giờ nghe Miểu Miểu nói một câu như

vậy, liền lập tức xông lên.“Đừng vui mừng quá sớm, Hách Liên

Thành không phải thằng ngu, chắc rằng hắn chỉ cho một nhóm quân tiên

phong ăn thuốc này, phía sau vẫn còn một đám lớn người bình thường cần

phải đối phó.” Tiểu Vũ nhìn thấy Miểu Miểu dường như hưng phấn quá mức

liền hất ngay cho một thau nước lạnh, nếu chỉ đơn giản như vậy thì tốt

rồi.Miểu Miểu liền xịu mặt xuống: “Có biện pháp gì nữa không,

thể lực của các tướng sĩ đã hao hụt không ít rồi.” Cứ đâm chém như vầy,

bọn ta còn mệt nữa là.“Vẫn chưa nghĩ ra, bất cứ thuốc gì dùng

tăng lực cũng đều có thời gian giới hạn, hơn nữa qua hết thời gian đó sẽ vô lực, không dùng được. Huống chi cho dù có muốn dùng, ta cũng không

có nhiều như vậy.” Tiểu Vũ không phải muốn đả kích Miểu Miểu, mà chỉ nói lên sự thật.“Đánh xong vòng này, tòan thể rút lui về sau.”

Dịch Thiên đột nhiên xông đến hai bê


XtGem Forum catalog